Mặc dù Locke đã ba mươi tuổi, nhưng bề ngoài nhìn còn trẻ tuổi hơn hắn, Charlie xưng Locke là 'đại ca', là bởi vì thực lực Chuẩn Kỵ Sĩ của Locke và mối quan hệ với Ma Pháp Sư trên thuyền.
Với lại con Ma Thú cường đại kia cũng là sủng vật của Locke, các thủy thủ trên thuyền không biết có bao nhiêu người hâm mộ thực lực cường đại của Locke.
- Đến Đông Hải Ngạn? Ta là tới đó du lịch.
Locke nói thẳng, chẳng có gì phải che giấu.
- Ờ.
Charlie gật đầu, ngày nay có rất nhiều mạo hiểm giả, nhất là nơi phồn hoa như Đông Hải Ngạn.
Thậm chí tại bến cảng Mornington, Charlie còn gặp được mạo hiểm giả cấp bậc: chuẩn Kỵ Sĩ, khiến cho vệ binh bến cảng phái ra cả một tiểu đội cường giả để giám sát hắn.
- Chúng ta còn bao lâu mới tới?
Nhìn cảnh biển ngày này qua ngày khác vẫn không thay đổi, Locke dò hỏi.
Nhìn qua xuôi theo ánh mắt Locke, lúc này chạng vạng tối, khi thái dương sắp chìm xuống mặt biển.
- Nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì hai mươi tám ngày nữa là tới.
Charlie đưa ra một con số chính xác.
Trên đoạn hải trình từ Tây Phương Tam Đảo đến Đông Hải Ngạn đầy sóng gió bão tố.
Bọn Locke vừa vặn gặp được thời kì sóng yên gió lặng.
Thời gian trên thuyền cũng không buồn tẻ như mọi người nghĩ, dù là lúc Ma Thú đáy biển xuất hiện , hay là thực vật đáy biển mỹ lệ thần kỳ, đều khiến Locke mở rộng tầm mắt.
Nhờ cưỡi Hạt Long mà Locke mới có thể quan sát nhiều sinh vật dưới đáy biển như vậy.
Hạt Long là Ma Thú lưỡng cư tương đối hiếm thấy trong giới Ma Thú, mới bay nhảy ở trong biển hai ngày, tốc độ thủy hành của Fermo không kém hơn bao nhiêu so với Ma Thú dưới nước.
Nhược điểm duy nhất chính là không đủ sức bền.
Dù sao thì Hạt Long cũng không phải Ma Thú dưới nước chính tông, không thể vĩnh viễn sinh sống ở trong nước được.
- Nếu có thể thăng cấp đến Nhập Giai Ma Thú thì tốt quá.
Locke nói trong lòng.
Hạt Long lãnh chúa Adamliss thế mà lại có một đôi cánh bằng xương bằng thịt to lớn, năng lực tác chiến thủy lục không đều kinh người, có một ma sủng như vậy làm thú cưỡi cũng thật là tiện lợi.
- Ca ca, ban đêm ngươi để Fermo bắt thêm cho ta hai con rắn nước.
Vẫn là trong khoang tàu ấm áp, vừa thưởng thức món ngon Lafite làm, Christine không quên ngẩng đầu nói.
- Được.
Locke gật đầu đáp ứng. Hạt Long thích bóng tối, ngày nấp đêm ra, bình thường ban đêm Locke cũng hay thả nó ra.
Với lại ban đêm tàu thuỷ di chuyển chậm hơn một chút so với ban ngày, có tinh thần lực gắn liền với khế ước làm cầu nối, Locke không cần lo lắng Fermo sẽ mất dấu.
Ban đêm có một Chuẩn Giai Ma Thú đi theo bảo vệ xung quanh tàu thủy, dù là thuyền viên trên tàu hay là Locke đi ngủ cũng thấy an tâm hơn.
Sau buổi cơm tối, Christine đi chỉnh lý lại ghi chép ma pháp của nàng theo yêu cầu của Locke.
Người ta nói rằng ai cũng thể hiện ra mặt tốt nhất của bản thân trước mặt người khác phái.
Như nàng Christine này, ban ngày đi theo Locke học tập tu luyện đấu khí, ban đêm hoàn thành thí nghiệm ma pháp của mình, thậm chí còn khắc khổ hơn Locke.
Ba người Locke được phân phối ba gian phòng ở trên tàu, một gian được đưa ra làm phòng thí nghiệm tạm thời cho Christine, hai gian còn lại là để ở.
Bình thường Christine và Lafite ở một gian, Locke đơn độc một gian.
Nằm trên giường nhìn Lafite dọn dẹp bàn ăn ở trước mặt, Locke đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi nóng.
Đã ở trên tàu hơn một tháng, Locke không phải là người không thể giữ bình tĩnh nhưng nếu vẫn có thể bình tĩnh trước mặt vị giai nhân thì có thể nói rằng hắn có vấn đề.
Thừa dịp Lafite không sẵn sàng, Locke đứng dậy ôm lấy.
Thân thể Lafite chấn động, hai tay ngừng lại, không cự tuyệt cũng không nghênh nạp, hai người cứ như vậy rơi vào tình thế bế tắc.
Trước khi Locke rời khỏi Faustain, Tia đã nói rõ là mang theo Lafite và Christine là để hắn nối dõi tông đường.
Chắc hẳn trước khi đi Grace cũng đã nói gì đó với hai nữ nhân, để hai nàng chuẩn bị tâm lý.
Nói trước là một chuyện, khi thực sự xảy ra lại là một chuyện khác.
Lửa nóng trong lòng chậm rãi rút đi, nhìn dáng vẻ cứng ngắc của Lafite, Locke hiểu rõ rằng nàng chưa tiếp nhận hắn, ít nhất là bây giờ chưa thể.
Chớp mắt đã ba mươi tuổi, từ trước đến nay nữ nhân phát sinh quan hệ với Locke chỉ có bốn người là chúng nữ Angelina, không thể phủ nhận là Locke háo sắc, nhưng hắn không bao giờ cưỡng ép người khác, nhất là nữ nhân.
Buông Lafite trong ngực ra, chỉ là thiết diện Locke có chút nóng, hắn rốt cuộc là sao vậy, một Chuẩn Kỵ Sĩ còn không ngăn chặn được dục hỏa nội thể?
Cười ‘ha ha’một tiếng, Locke quay người rời khỏi khoang tàu, chạy ra bên ngoài hóng gió.
Nhìn Locke vội vàng 'đào tẩu', quanh năm đi theo phục vụ nữ nhân thông minh như Grace, Lafite nghĩ lại mọi việc liền sáng tỏa.
- Thật là một người kỳ lạ.
Mặt Lafite cũng đỏ lên, không hiểu sao nàng lại nhớ tới lần giao thủ với Locke trong đêm tối tại thành Fareins vào mười năm trước.
Cúi đầu nhìn cái vòng ở cổ tay, chiếc vòng tay mạ vàng bình thường mang một vài vết xước, không đáng mấy đồng bạc.
Nhưng Lafite đã đeo nó suốt hai mươi năm, bởi vì đây là di vật duy nhất mẫu thân của nàng để lại cho nàng.
Lafite còn nhớ rõ, ban đầu là Locke tìm thấy chiếc vòng và trả lại cho nàng.
Trong lòng rung động, Lafite vội lắc đầu xua tan những suy nghĩ ngượng ngùng này đi, rửa sạch chén bát trên bàn.
Có vô số sinh vật trong biển cả, chỉ các loài có trí tuệ thôi cũng mấy chục loại, một vùng biển lớn như vậy từ Tây Phương Tam Đảo đến Đông Hải Ngạn, mà trước mắt Locke chỉ biết tới một loại sinh vật Naga nên không khỏi có chút tiếc nuối.
Tại bến tàu thứ ba của bến cảng Mornington, mấy chục chiếc tàu thủy mới trở về từ ngoài biển đậu lại ở nơi này, cũng có những chiếc tàu sắp ra khơi, gần trăm chiếc tàu đi đi về về thật hùng tráng.
Đây mới là cảnh tượng sôi nổi của một bến tàu ở bến cảng Mornington, Đông Hải Ngạn còn phồn hoa hơn nhiều so với Locke tưởng tượng.
Ở mũi tàu, Christine cũng kích động không kém, đã lớn như vậy nhưng nàng không có mấy lần đi xa, không giống Locke ngay cả vị diện khác cũng đi qua một lần.
Christine choáng váng trước hàng trăm chiếc tàu đến và đi.
Đây là đích nữ xuất thân từ gia đình Hầu Tước sao
Chỉ là Charlie cùng Faustain đều là vương quốc nội lục, cho dù có tàu cũng không thể nào là loại tàu thủy như ở Đông Hải Ngạn này, Christine nhất thời bị chấn động cũng cũng là điều dễ hiểu.
Khiến Locke kinh ngạc không phải là hải vận phồn hoa của Đông Hải Ngạn, mà là trên hàng chục chiếc tàu đi qua, có nhiều chiếc trên boog tàu được trang bị loại đại sát khí như Ma Đạo Pháo.
Theo Locke, Ma Đạo Pháo là một trong những đạo cụ tiên tiến, Đông Hải Ngạn không lẽ đã phồn thịnh đến mức tàu thủy hải vận đều được trang bị Ma Đạo Pháo sao.
Đương nhiên là những chiếc tàu 'Không có' Ma Đạo Pháo như tàu của bọn Locke chiếm đa số trên bến tàu, Locke biết rõ bọn hắn không phải là không có, mà là đang che giấu.
Với quan hệ căng thẳng giữa Tây Phương Tam Đảo và Đông Hải Ngạn, chiếc tàu này đến từ Tháp Thánh Tây Phương Tam Đảo, che giấu càng kín đáo càng tốt.
Mỗi người có những mối quan tâm khác nhau, Christine tập trung vào sự phồn hoa của Đông Hải Ngạn, Locke tập trung vào thực lực ma pháp ở Đông Hải Ngạn, Lafite tập trung vào việc phong tục và cảnh sắc kỳ dị của Đông Hải Ngạn khác biệt với Tây Phương Tam Đảo.
Điều Locke không ngờ tới là tiểu thị nữ xuất thân từ phủ Hầu Tước, lại có một trái tim văn nghệ, mặc dù hắn biết rõ rằng Lafite còn mù chữ còn nghiêm trọng hơn so với hắn.
Dịch: Alex
Biên: Khangaca