Nửa tiếng sau, trời dần sáng lên.
Dal sau khi canh gác đã hái chút thảo dược ở gần đây cho Mian và Hall.
Là một mạo hiểm giả có kinh nghiệm phong phú, với kinh nghiệm hơn mười năm đi phiêu lưu đã giúp cho Dal có thể tìm ra được thứ cần tìm trong đám cỏ hỗn tạp, nào là thảo dược có thể cầm máu, nào là thảo dược có thể ức chế nội thương.
Hắn thậm chí còn tìm được một cây hoa thầu dầu có tác dụng gây tê, loại này từ lâu đã được các hiệu thuốc, tiệm tạp hóa thành phố lớn ở Đông Hải Ngạn thu mua dài dài, một cây có giá trị hai ngân tệ.
Nhưng khi hắn trở về, một tin tức xấu truyền đến.
- Thị Huyết Phi Thứu chết rồi.
Hai mắt của Millan vô thần nói.
Nếu vật triệu hoán chết đi trong lúc đang triệu hoán sẽ khiến cho thi thuật giả như Millan đây bị phản phệ tinh thần lực không nhỏ, nhẹ thì hôn mê tạm thời, nặng thì vĩnh viễn mất đi một phần tinh thần lực, thực lực thụt lùi.
Sắc mặt của Millan trắng hơn cả lúc sáng, nhưng cho dù là thực lực thụt lùi hay là tinh thần lực rối loạn đều khiến cho Millan đả kích bằng việc Thị Huyết Phi Thứu đã chết.
Ngay cả loại ma thú có cánh, có thể bay lượn linh hoạt như Thị Huyết Phi Thứu này cũng chết, vậy Martin bị vây trong thú triều không chỉ là cửu tử nhất sinh nữa.
Đám người còn chưa kịp an ủi Millan, trạng thái của Mian đang trọng thương hôn mê ở bên cạnh càng kém hơn.
Sốt cao cộng thêm vết thương mưng mủ, Mian nếu như không được trị liệu nhanh chóng, có thể hắn phải cắt chi mới giữ được mạng sống.
Ma Pháp Sư quang hệ có thể thi triển có ma pháp có tác dụng chữa trị, nhưng mà Ma Pháp Sư như này chủ yếu là Nguyên Tố Sư quang hệ, Millan mặc dù có ma pháp gần với quang hệ, nhưng đối với việc ma pháp trị liệu hệ thì nàng chỉ làm được ma pháp cầu đơn giản nhất.
Nói một cách nghiêm túc thì ma pháp cầu không phải là ma pháp trị liệu, rất nhiều Ma Pháp Sư sử dụng nó chủ yếu là để đối phó với kẻ thù hắc ám hệ và tử linh hệ, còn ở phương diện trị liệu thì nó chỉ có thể trì hoãn sự nhiễm trùng trên bề mặt vết thương.
- Thuốc này đưa cho hắn đi, chí ít giữ được cánh tay của hắn trước!
Christine lấy lọ thuốc màu xanh nhạt trong nhẫn không gian ra.
Bởi vì thuốc trị liệu có nguyên liệu chính là Hoạt Hóa Chi Tinh, đây là thứ Locke cho nàng để phòng thân.
Vết thương của Mian rất kinh khủng, nửa người đều bị cắn nát, nhất là nửa thân bên phải, có thể nhìn thấy được xương trắng.
May mắn hai con Dạ Báo kia chỉ cắn nửa thân phải của Mian, nếu như vị trí bên trái có trái tim bị thương, e là đã tắt thở từ lâu.
Tin Thị Huyết Phi Thứu tử vong khiến trong lòng mọi người bị một tảng đá nặng nề đè lên.
Nửa tiếng sau Locke vẫn chưa trở về, tất cả mọi người dựa lời của Locke lúc rời đi, tiến về đỉnh núi ở nơi xa.
Lúc trưa ăn đơn giản một ít nấm nướng, nơi này đã nằm ở ngoài rìa của Dapeng sâm lâm, tất cả động vật ở trong đó đều chỉ là dã thú bình thường.
Dưới tác dụng của lọ thuốc Hoạt Hóa Chi Tinh, tình trạng của Mian đã cải thiện đáng kể, tuy cơn sốt cao chưa hết nhưng vết loét dày trên vết thương cũng dịu đi với tốc độ thấy rõ.
- Đây là loại thuốc gì thưa Christine tiểu thư.
Hall lén lút chạy tới hỏi.
Tác dụng mạnh mẽ của lọ thuốc Hoạt Hóa Chi Tinh nằm ngoài sự hiểu biết của hắn, chưa đầy nửa ngày, một lọ thuốc nhỏ đã đưa Mian từ bờ vực của cái chết trở về, gọi nó là thần dược thì không hề quá.
- Tại sao ta phải nói với ngươi?
Christine trợn mắt nhìn Hall rồi quay sang nói chuyện với Millan.
Đệ đệ bị thương nặng, người trong lòng đang không biết sống chết ra sao, Millan đang rời vào thời khắc cần được quan tâm nhất.
Đến khoảng ba giờ chiều, Locke vẫn chưa quay lại, lần này ngay cả Christine và Lafite cũng chút lo lắng.
Không có khả năng liên lạc ngay lúc này, mọi người chỉ có thể im lặng chờ đợi.
- Sớm biết vậy ta đã nhờ Angelina tỷ dạy ta cách truyền tin bằng ma thuật.
Christine cảm thấy vô cùng hối hận.
Bốn giờ chiều, khi mọi người càng ngày càng tuyệt vọng, cuối cùng một bóng đen xuất hiện trước mắt họ.
- Là Fermo!
Christine đứng dậy và hét lên đầu tiên.
Tiếp theo là Lafite.
Hạt Long tên là Fermo, chỉ có hai nữ Christine biết rõ, nhưng thông qua vẻ mặt kích động của hai nữ, thành viên của tiểu đội Bình Minh Chi Quang cũng nhận ra được, là Locke đã trở về.
Quả nhiên, bóng đen đó càng ngày càng gần, khi tới gần bọn họ trong phạm vi sáu trăm mét, đám người nhận ra đại gia hỏa này là thú cưỡi ban sáng mà Locke đã triệu hoán lúc rời đi.
Những chiếc vảy màu xanh đậm của Fermo vẫn còn bao phủ bởi màu lớp máu chưa khô, rõ ràng là nó vừa mới trải qua một trận đại chiến.
Christine và Lafite chú ý đến vết xước trên vảy của Fermo và Locke đang ngồi trên lưng nó, các thành viên của tiểu đội Bình Minh Chi Quang chú ý đến thân hình đẫm máu nằm sau lưng Locke.
- Martin!
Millan đưa đệ đệ Mian đang tựa vào bờ vai mình đến nhờ Dal chăm sóc, sau đó gắng gượng đỡ lấy cơ thể đứng dậy chạy đến.
Giao Martin trên lưng cho thành viên của tiểu đội Bình Minh Chi Quang, Locke nói sơ qua những gì hắn đã trải qua khi đi vào rừng.
- Ta tìm thấy hắn trong một hốc cây, lúc ấy hắn còn lại một hơi, sau khi được ta cho uống thuốc thì nhịp thở đã trở lại.
Locke nói.
Đám người không nghi ngờ gì, Christine có thể lấy ra thứ thuốc thần kỳ như vậy, Locke đương nhiên cũng làm được.
- Đúng rồi, miệng hốc cây còn có thứ này, ta cũng mang về theo.
Locke lấy ra xác của một con ma thú từ trong nhẫn không gian ra, chính là thi thể của Thị Huyết Phi Thứu kia.
Đầu của Thị Huyết Phi Thứu bị cắn nát toàn bộ, ma hạch bên trong không cánh mà bay, không cần nghĩ cũng biết đã trở thành thức ăn trong bụng của ma thú khác.
Locke biết rõ là con ma thú nào, chính là hai con Dạ Báo. Nguyên liệu thân thể cũng như ma hạch của hai con Dạ Báo này hiện tại cũng được Locke giữ kỹ trong nhẫn không gian.
Người có thể an toàn trở về, thành viên của tiểu đội Bình Minh Chi Quang đã cảm thấy rất may mắn, chỉ có riêng một mình ma thú Thị Huyết Phi Thứu chết đi thôi đã là may mắn muôn phần rồi.
Sau khi ở lại một đêm bên ngoài Dapeng sâm lâm, mọi người nhanh chóng rời đi vào sáng sớm hôm sau, vội vã đi đến điểm tiếp theo.
Có hai người Martin và Mian bị trọng thương, bọn họ không thể không thống nhất ý kiến là đến thành trấn gần nhất tìm người trị liệu cho hai người họ.
- Thật ngại quá thưa Locke đại nhân, chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ hộ tống ngài.
Trong thành Fuldman, Ma Pháp Sư tóc hạt dẻ nữ xấu hổ nói.
- Chúng ta sẽ đền bù tiền cho ngài...
Millan còn chưa nói hết câu đã bị Locke cắt ngang.
- Thôi bỏ đi, gặp phải chuyện này chúng ta đều bất ngờ, chút tiền đền bù ấy chẳng có ích gì với ta cả, các ngươi cũng cần tiền chữa trị cho đồng đội của mình mà.
Locke nói.
Thiếu tiền là thật, thuốc cần mua để chữa trị vết thương cho Martin và Mian đã khiến chọn họ móc hết tiền tích lũy một năm, đám mạo hiểm giả kiếm tiền rất nhanh, nhưng dùng tiền thì cũng hết rất nhanh.
Cuối cùng Locke không lấy một đồng nào của tiểu đội Bình Minh Chi Quang, sau khi chia tay nhau ở thành Fuldman này, Locke và hai nữ Christine bắt xe ngựa của thương đội đi đến thành Crimea gần trung tâm kinh tế.
Hai tháng say, trên phố Hafuman của thành Crimea, một Kỵ Sĩ mặc giáp toàn thân đi vào một cửa hàng.
- Lão Cole, ra bán buôn nè!
Kỵ Sĩ đi vào cửa hàng, quát về phía quầy hàng.
Tấm rèm sau quầy đi ra một lão giả tóc xám đeo kính bạc.
- Ồ, là Locke à, lúc này lại mang cho ta thứ tốt gì đấy?
Lão giả tóc xám đứng trước quầy lấy ra một quyển sổ nặng hỏi.
- Tự mình nhìn.
Locke lấy ra một cái bao màu lam từ trong nhẫn không gian ra đặt lên trên quầy.
“Ầm!”
Quầy hàng chấn động.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca