Bởi vì sử dụng Hoạt Hóa Chi Tinh lâu dài lại đồng thời được cải tạo lại dung mạo ngay sau khi thăng cấp thành Kỵ Sĩ chính thức, cho nên nhìn bề ngoài Locke lúc này như dừng lại ở năm hắn hai mươi mốt tuổi, có thể nói nhan sắc Locke lúc này đang ở thời kỳ đỉnh cao nhất.
Mặc dù không thể nói là quá đẹp, nhưng Locke cũng tuyệt đối không xấu, mái tóc trắng xám, cộng thêm đôi mắt ngỗ ngược, gây ấn tượng rất lớn đối với những cô nương trẻ mới biết yêu và những người phụ nữ cô đơn.
Cùng với phong thái vương giả được nuôi dưỡng ở Faustin, không chỉ mang đến cho người khác cảm giác dũng cảm, mà còn có cả sự dịu dàng của giới quý tộc, bản thân Locke có thể cũng không nhận thức được mình đã thay đổi đến mức nào, hắn đã không còn là tên quê mùa lúc trước ở thôn Phong Diệp nữa, cũng không phải là tiểu đội trưởng của đoàn binh thứ hai của quân đoàn Hùng Phong.
Trong khi Ti nhìn Locke bằng đôi mắt đẹp đẽ của mình để đánh giá Locke, thì Locke đã bị Xinger thuyết phục ngồi vào ghế chủ tọa trong trại và nếm thử loại rượu sữa ngựa độc nhất trên thảo nguyên.
Lúc mới uống, Locke không thích mùi tanh của sữa ngựa, nhưng sau khi quen dần, sự thơm ngon của rượu sữa ngựa vẫn còn sót lại trên đầu lưỡi Locke, một đợt lại một đợt trùng kích thẳng vào dạ dày và mặt của hắn.
- Rượu ngon!
Locke khen ngợi.
Chỉ xét về độ mạnh của Kumis, thì đây là loại rượu đầu tiên mà Locke từng uống có khả năng vượt qua rượu Rum, tuy vẫn còn vài khuyết điểm, nhưng nó vẫn có thể được coi là một loại rượu ngon.
Sau ba lần rượu, đến giữa trưa thì Xinger mời Locke và những người khác ở lại dùng bữa với bộ lạc Hôi Lang, đồng thời còn gọi các vũ công trong bộ tộc vào trại khiêu vũ trợ hứng.
Điệu nhảy quyến rũ và kỳ lạ , đã thu hút sự chú ý của Sith và phụ tá của trung đoàn đế quốc Omor, và khiến bọn hắn phải mở mang tầm mắt với những món ngon chỉ có ở thảo nguyên, thịt cừu nướng nguyên con, đầu ngỗng nướng. . . Những điều đó đã khiến cho cả hai say mê đến mức không thể dừng lại.
Trong khi những người khác đang chú ý đến cảnh ca múa nhạc đầy bình yên trong trại, thì Locke ngồi ở ghế chủ tọa, lại lặng lẽ thảo luận với Xinger về việc tiêu diệt bộ lạc Huyết Nhận.
Thông tin mà Xinger thu được cũng tương tự như những gì Locke thu được ở Điện Đường Kỵ Sĩ, bộ lạc Huyết Nhận có tổng cộng năm mươi ngàn tộc nhân, là một trong những bộ tộc đứng đầu trong lưu vực sông Sanggan —— Sông mẹ của thảo nguyên Saka, và phụ lưu của nó là sông Timusang, nhìn toàn bộ đồng cỏ có thể đánh giá họ cũng là một bộ lạc cỡ trung bình tốt nhất.
Tuy nhiên ba năm nội chiến liên tiếp đã gây ra xáo trộn lớn trong ban lãnh đạo của bộ lạc Huyết Nhận, mấy năm gần đây số lượng tộc nhân cũng giảm đi đáng kể, từ năm mươi ngàn người, hiện tại lại chỉ còn khoảng bốn mươi ngàn người, chỉ lớn hơn bộ lạc Hôi Lang một chút mà thôi.
Trong bộ tộc chỉ có khoảng mười ngàn thanh niên trẻ tuổi, đây cũng là nguyên nhân bộ lạc Hội Lang phải cống nạp một lượng lớn đồ vật và cầu xin đế quốc Omor phái binh đến hỗ trợ bọn họ xâm lược bộ lạc Huyết Nhận.
Bằng cách ăn thịt bộ lạc Huyết Nhận, bộ lạc Hôi Lang vốn luôn được xếp ở giữa các bộ tộc trung bình đã có thể nhảy vào hàng ngũ các bộ lạc lớn, và tên tuổi của Xinger hắn, cũng sẽ được các tộc nhân trong bộ lạc tung hô đến hàng trăm hàng ngàn năm.
Để đề phòng mấy bộ lạc xung quanh, bảy ngàn binh sĩ của bộ lạc Hôi Lang chỉ có thể mang theo bốn ngàn người tham gia trận chiến.
Trong doanh trướng, sau khi uống một hết một túi Kumis, Xinger nhỏ giọng nói với Locke.
Nghe vậy, sắc mặt Locke cũng không dao động gì nhiều, chỉ gật đầu tỏ ý mình đã hiểu.
Đối với sự lãnh đạm thờ ơ của Locke, Xinger đột nhiên không đoán được suy nghĩ của vị Kỵ Sĩ cấp một của đế quốc, đúng lúc con gái hắn ta đến nâng cốc chúc mừng, Xinger mỉm cười nói
- Ti, lát nữa hãy mang Kỵ Sĩ Locke đi xem cự thú của chúng ta một chút đi.
Hai con cự thú khổng lồ đó sau này sẽ được đem đi chiến đấu cùng, bộ lạc Hôi lang có đến bốn con cự thú, mạnh hơn nhiều so với bộ lạc mà Locke đã từng tiếp xúc trên thảo nguyên khi còn là một Kỵ Sĩ thực tập.
Được rồi, thưa cha.
Ti nói, rồi quay người mời Locke một ly.
Túi da đựng rượu Kumis rất lớn nhưng Ti uống một ngụm đã vơi đi một phần ba, cuối cùng Locke cũng được tận mắt chứng kiến sự mạnh mẽ của những nữ nhi ở thảo nguyên.
Sau bữa ăn, Locke dưới sự hướng dẫn của Ti đã nhìn thấy bốn con cự thú khổng lồ được bộ lạc Hôi Lang nuôi dưỡng, trong đó có ba con cao tới tám mét, rộng ba mét, toàn thân trông giống như Thú Mỏ Vịt cỡ lớn, từ cái mỏ phẳng và gọn gàng của chúng, những chiếc răng cưa cho thấy những con thú khổng lồ này là thú ăn cỏ.
Còn con còn lại trông có vẻ nhỏ hơn, chỉ cao ba mét, theo lời Ti kể thì nó sinh ra vào mùa đông năm ngoái, để giúp nó có thể sống sót qua những đêm đông lạnh giá, bộ lạc Hôi Lang đã giết thịt gần hai mươi con cừu non để bổ sung dinh dưỡng cho nó.
Hóa ra thú ăn cỏ cũng không phải là không ăn thịt.
Lyon do chính ta tự tay chăm sóc từ khi mới sinh ra, nên bây giờ ta là người thân thiết nhất với nó ~
Ti nói với Locke một cách khoa trương, như để chúng minh cho những gì nàng ấy nói, con cự thú cao ba mét này, đã lắc lư từ bên kia chạy đến đây rồi dựa vào bên cạnh Ti, không ngừng liếm má của nàng.
Lyon! Ngươi lại làm rối tóc ta rồi!
Không lâu sau là tiếng quát của Ti truyền đến.
Hầu hết các loài động vật ngay từ khi mở mắt sẽ có sự phụ thuộc không thể giải thích được vào sinh vật đầu tiên chúng nhìn thấy, đặc biệt là động vật đẻ trứng, những cự thú khổng lồ này của bộ lạc Hôi Lang, xét theo đặc điểm cơ thể và các bộ phận của chúng, thì không còn nghi ngờ gì nữa chúng chính là sinh vật đẻ trứng.
Không quan tâm đến Ti đang vui đùa cùng con cự thú, Locke coi như đã hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo.
Sau bốn năm đấu tranh nội bộ, trừ những thanh niên trai tráng đang ốm đau, thì đến hiện tại bộ lạc Huyết Nhận vẫn có thể rút ra được mười ngàn người trong số bốn mươi ngàn người, còn bộ lạc Hôi Lang dù đã tích lũy số quân trong nhiều năm, cũng chỉ có bảy ngàn người trong số ba mươi ngàn người là có thể chiến đấu, đây là điều khiến Locke vô cùng nghi ngờ và kinh ngạc.
Suy nghĩ của thủ lĩnh Xinger của bộ lạc Hôi Lang thì Locke cũng không rảnh để tìm hiểu, bộ lạc Hôi Lang sẽ xuất bốn ngàn binh, cộng thêm năm ngàn binh lính của đế quốc mà bản thân mang tới, chắc có lẽ cũng đủ để tiêu diệt bộ lạc Huyết Nhận.
Đế quốc có thể thống trị lục địa Misia đến ngàn năm cũng không phải là không có đạo lý, năm nghìn binh lính đế quốc này chính là con át chủ bài của Locke.