Bốn mươi lọ Huyết Tinh, còn có châu báu có giá trị khoảng mười vạn Mor vàng, cho dù Locke có giàu có đến mấy cũng không khỏi ấn tượng, nhưng điều này cũng không thể ngăn Locke tiêu diệt bộ lạc Huyết Nhận.
- Ba tháng trước, sứ giả của bộ lạc Huyết Nhận đã đến Đế quốc Omor và giao tất cả cống phẩm cho năm nay, hi vọng đại nhân. . .
Thấy Locke vẫn lạnh lùng bất động, Santille cắn răng cố nói xong.
Lúc này sắc mặt Locke hơi thay đổi, lễ vật năm nay đã cống nạp đầy đủ rồi sao?
Vậy tại sao Điện Đường Kỵ Sĩ còn phái hắn đi tiêu diệt bộ lạc Huyết Nhận, Nếu nó được mang tới Đế quốc Omor ba tháng trước, vậy một tháng trước khi hắn mang binh khởi hành lên đường thì Điện Đường Kỵ Sĩ hoàn toàn có đủ thời gian nhắc hắn.
Vậy nếu bộ lạc Huyết Nhận không nói dối, thì đó là bởi vì Điện Đường Kỵ Sĩ đã không còn quan tâm đến cống phẩm của bộ lạc Huyết Nhận nữa.
Dựa theo hiểu biết của Locke đối với nội bộ đế quốc Omor, liệu vật phẩm cống nạp từ bộ lạc Huyết Nhận cuối cùng có rơi vào kho bạc của đế quốc Omor hay không còn chưa biết được.
Dù sao đi nữa, Điện Đường Kỵ Sĩ vẫn chưa thông báo cho hắn nhiệm vụ đã được hủy bỏ, nên hắn hắn vẫn sẽ đặt điều kiện tiên quyết là hoàn thành nhiệm vụ lên đầu.
Locke còn chưa kịp nói gì, thì ở hiện trường đã có người so với hắn còn gấp hơn.
- Yêu ngôn hoặc chúng!
Thủ lĩnh của bộ lạc Hôi Lang không biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh sứ giả của bộ lạc Huyết Nhận rồi bất ngờ vung đao lên, mang theo khí thế mười phần chém một phát đứt đôi người của sứ giả.
Tên này vốn có được sức mạnh của một Ma Pháp học đồ trung cấp, còn chưa kịp sử dụng để phản kháng liền đầu một nơi thân một nẻo.
Cuộc đổ máu chợt diễn ra một cách đột ngột, cuối cùng tộc nhân của bộ lạc Hôi Lang cũng chú ý tới nơi này, còn tộc nhân của bộ lạc Huyết Nhận thì cũng chấn động không nhẹ, mấy con ngựa kêu lên, tình huống đang vô cùng căng thẳng.
Chỉ có bên quân lính của đế quốc là vẫn còn thơ ơ lạnh lùng, vẫn thẳng tắp đứng đấy, không bị xao động bởi mùi máu tanh đột ngột.
Một chút máu thậm chí còn văng lên mặt của một vài binh sĩ, nhưng những binh lính này vẫn đứng im như tượng đá, bất vi sở động.
- Hỡi những tôc nhân của bộ lạc Hôi Lang, theo ta giết!
Có lẽ là vì để cho Locke hạ quyết tâm, Xinger đã leo lên ngựa vung tay lên rồi dẫn mấy ngàn thành viên tinh nhuệ của bộ lạc Hôi Lang, tiến ra chiến trường đánh giết bộ lạc Huyết Nhận .
Mấy ngàn kỵ binh phi nước đại với khí thế như sấm, nhóm tộc nhân của bộ lạc Hôi Lang lao về phía kẻ địch của bọn họ dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh.
Trước mắt bộ lạc Huyết Nhận đang phải đối mặt với đợt tiến công đột ngột của bộ lạc Hôi Lang, mấy tên có chức cao trong bộ lạc thiếu kiên nhẫn lập tức quơ đao xông lên phía trước, bộ lạc Hôi Lang luôn thành thành thật lúc trước, giờ là muốn tạo phản à?
Dựa theo tình hình hiện tại thì việc phải đánh giết là không thể nào tránh khỏi, thủ lĩnh bộ lạc Huyết Nhận thở dài nghiêng đầu hỏi người mặc áo khoác xám phía sau
- Bộ lạc Sư Hống bên đó nói thế nào?
- Bọn hắn cũng từ chối thỉnh cầu của chúng ta và đem trả lại hai rương trân bảo chúng ta đem đến.
Người mặc áo khoác xám thấp giọng nói.
Bộ lạc Sư Hống nằm ở xung quanh lưu vực sông Timusan, là bộ lạc có quy mô gần như lớn nhất, có mười sáu ngàn tộc nhân, thủ lĩnh đương nhiệm của bên đó, nghe nói tên đó có thức lực của chuẩn Kỵ Sĩ.
Sau khi nghe người mặc áo khoác xám tro nói, vẻ mặt của Higuain không có quá nhiều thay đổi, nhưng những thân tín của hắn đều có thể cảm nhận được, trên mặt của thủ lĩnh đang tràn ngập tử khí chết chóc.
- Không ai có thể đánh bại bộ lạc Huyết Nhận! Trừ khi hắn bước qua xác ta!
Higuain hét lớn một tiếng, kích thích sự sôi trào cho đám tộc nhân phía sau.
- Lên! !
Binh lính của bộ tộc cũng đồng thanh rống lên, đây chính là những dũng sĩ tinh nhuệ nhất của bộ lạc Huyết Nhận —— kỵ binh của thảo nguyên.
Dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh Higuain, gần mười ngàn thanh niên trai tráng của bộ lạc Huyết Nhận xông lên, vung loan đao với khí thế không hề sợ hãi xông về phía bộ lạc Hôi Lang.
Một cuộc chiến khốc liệt cứ như vậy diễn ra, ngay khi binh khí của song phương chạm vào nhau đã tiến vào giai đoạn khốc liệt nhất.
Loạn đao sắc bén chém giết vô số người, người ở thảo nguyên vô cùng yêu quý loan đao, họ vứt bỏ toàn bộ áo giáp, mỗi một người tham chiến đều là sử dụng cơ bắp rắn chắc của mình để ngăn cản loan đao chém tới.
Kết quả cũng nằm trong tưởng tượng, nếu không có thực lực của một Kỵ Sĩ thực tập trung cấp trở lên, người bình thường sao có thể chặn được loan đao sắc bén ấy.
Đây là cuộc chiến tranh hỗn loạn nhất mà Locke từng chứng kiến, cả hai bên đều không có kế hoạch gì, hoàn toàn chính là lấy mạng đổi mạng, thủ lĩnh cũng không chỉ đạo bọn họ, mà giống như một kẻ liều lĩnh trực tiếp xông lên, nhằm thẳng về hướng thủ lĩnh của kẻ thù mà đánh.
Máu và vết sẹo đới với nam nhân là vinh quang, các hán tử ở thảo nguyên chính là một ví dụ điển hình cho điều này, kỵ binh tinh nhuệ của Xinger cùng kỵ binh của Higuain chỉ vừa mới xông vào chém giết, đều đã bị thương không ít.
Máu vẫn còn chảy ở trên cổ tay, nhưng bọn họ như không cảm nhận được gì, chỉ giận dữ vung đao chém xuống, chém về phía địch nhân trước mắt.
Kiểu đánh này cũng có một vài tác dụng, chẳng hạn hai bên đều có thể phá vỡ đội hình của đối phương, phân chiến trường thành nhiều nhóm nhỏ.
Lúc này chỉ cần Locke ra lệnh cho binh lính đế quốc của mình tiến lên rồi sử dụng đội hình hoàn mỹ này đánh về phía bộ lạc Huyết Nhận là thế cục sẽ trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Những thanh niên trai tráng của bộ lạc Huyết Nhân, có lẽ mấy tháng trước vẫn chỉ là những du mục bình thường, thì sao có thể là đối thủ của binh đoàn đế quốc Omor được.
Nhưng Locke lại không làm như vậy.
Bằng ánh mắt thờ ơ, hắn nhìn chiến trường cách xa mình hàng ngàn mét, giống như một cỗ máy xay thịt khổng lồ, từng giây từng phút trôi qua đều có người phải chết.
Nếu Locke không di chuyển, binh đoàn của đế quốc cũng sẽ không động, bọn họ đều đang chờ mệnh lệnh từ chỉ huy.
Lúc này, cách Locke một khoảng không xa binh sĩ của bộ lạc Hôi Lang đã xảy ra một chút bạo động, tình hình rên chiến trường của bộ lạc Hôi Lang hiện tại đang rất bất ổn, bọn họ tổng cộng chỉ có bốn ngàn người, dù trong mấy năm qua họ đã có cơ hội bồi dưỡng binh lính, nhưng vẫn khó có thể dành phần thắng trước bộ lạc Huyết Nhận.
Thoát khỏi sự lôi kéo của các trưởng lão trong tộc, con gái của Single Ti lao tới chỗ Locke đứng cách đấy chưa đầy năm mươi mét, cuối cùng vệ binh của đế quốc ngăn lại,
Locke đại ca, ngài vì cái gì không ra lệnh cho binh lính tiến lên, phụ thân bọn hắn hiện đang gặp nguy hiểm!
Trong giọn nói có sự bối rối, giận dữ, và cũng có một chút thê lương.
Locke không đáp lại lời nàng, ánh mắt đang chăm chú nhìn chiến trường phía trước.
Một Kỵ Sĩ cấp một hoàn toàn có thể chiến thắng trước một người bình thường, nhưng chỉ một mình hắn thì có thể giết được bao nhiêu người, cho dù đột phá đến chuẩn Kỵ Sĩ có được lượng đấu khí khổng lồ, thì Locke hoàn toàn tin rằng khi hắn tiêu diệt mấy trăm người bọn họ, thì cũng khiến bản thân rơi vào tình trạng kiệt sức.
Dù sao đây cũng chỉ là một trận chiến của những người dân bình thường, nếu như có một bên buộc phải bị thương vong, thì Locke quyết định, sẽ để bộ lạc Hôi Lang chịu thương vong, thay thế binh lính của đế quốc, bởi điều này có thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lần đánh giá nhiệm vụ này của hắn.
Nếu tộc dân của bộ lạc Hôi Lang tử trận, thì mười năm trước có lẽ hắn còn sẽ có một chút áy náy, nhưng từ sau khi trở về từ vị diện chiến tranh, tâm lý của Locke đã thay đổi rất nhiều.
Ở vị diện Hoạt Hóa Yêu Tinh, thì đây chính là mấy trăm triệu Hoạt Hoá Yêu Tinh, tất cả họ đều sẽ trở thành nô lệ của Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ ở ba đảo phương Tây, sẽ bị giam cầm, bị bọn hắn xem như điểm tâm mà ăn, cùng trâu ngựa không khác nhau là bao.
Đây là thế giới kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, kẻ yếu thì không cần được thương xót!
Dịch: Trang
Biên: Khangaca