Nàng cũng giống như Angelina, hai sư đồ này đều cực kỳ nho nhã tựa như người bước ra từ trong tranh.
Angelina làm như thế là vì lễ nghi cung đình mà nàng đã hình thành từ khi còn nhỏ còn Keira đại sư là vì tu dưỡng của nàng vốn rất sâu sắc.
- Còn lớn hơn Đông Hải Ngạn?
Locke đã từng đến thăm Đông Hải Ngạn một lần nên có ước tính sơ bộ về thực lực tổng hợp của Đông Hải Ngạn, nơi đó mạnh hơn Tây Phương Tam Đảo nhưng tính tổ chức và sự chặt chẽ vẫn chưa đủ.
Nếu thực sự đánh nhau thì sẽ là tình thế 50-50, trọng điểm phải phụ thuộc vào các đại lão cấp bốn trở lên kia.
Tây Phương Tam Đảo có ba vị Kỵ Sĩ cấp bốn và một vị Ma Pháp Sư cấp bốn còn Đông Hải Ngạn bên kia có hai vị Ma Pháp Sư cấp bốn và một vị Ma Pháp Sư cấp năm ẩn cư.
- Ừ, cường đại hơn Đông Hải Ngạn rất nhiều.
Keira đại sư nói.
- Bên kia không phải là một vùng đất nghèo nàn sao?
Locke mơ hồ nhớ tới Ma Pháp Sư Ashar từng nói với hắn nếu đi du lịch thì tốt nhất nên đến Tây Hải Ngạn.
- Môi trường khắc nghiệt thích hợp cho những Thuật Sĩ huyết mạch kia rèn luyện thể phách và dung hợp sức mạnh huyết mạch của họ.
Keira đại sư nói.
Locke ngừng cắm đầu vào ăn rồi ngồi thẳng dậy hỏi:
- Rốt cuộc thực lực của Tây Hải Ngạn mạnh đến mức nào?
Keira đại sư liếc Locke một cái rồi nói:
- Một trong năm vị Ma Pháp Sư cấp sáu trong Vu Sư giới xuất thân từ gia tộc Thuật sĩ Warlock trứ danh ở Tây Hải Ngạn.
Locke kinh ngạc há hốc miệng.
Đối với hắn cường giả cấp bốn chính là sinh vật đỉnh cao, đột nhiên biết được Tây Hải Ngạn có sinh vật cấp sáu khiến Locke lập tức muốn đến đó xem thần uy của cường giả cấp sáu thông thiên tuyệt địa như thế nào.
Tuy nhiên cường giả cấp sáu đã là chiến lực đỉnh phong của Vu Sư giới, một Kỵ Sĩ cấp một nhỏ bé như Locke sao có thể tùy ý chiêm ngưỡng?
- Đừng nói vị Thuật Sĩ cấp sáu kia, chỉ riêng các Thuật Sĩ đại nhân cấp năm ở Tây Hải Ngạn đã không phải là người mà Tây Phương Tam Đảo chúng ta có thể so sánh được.
Keira đại sư lắc đầu nói.
Tuy Tây Phương Tam Đảo có nhân khẩu chục tỷ nhưng địa vị của nó trong Vu Sư giới cũng chỉ là ba hòn đảo tương đối lớn mà thôi.
Nơi đó có thể so sánh với đại lục chính của Vu Sư giới bởi đó là cái nôi của vô số con người kinh tài tuyệt diễm.
Sau bữa ăn Locke lấy ra một đống lễ vật mà hắn mang tới cho Keira đại sư, Keira đại sư chỉ gật đầu biểu thị nàng đã biết sau đó lại quay về phòng luyện kim tiếp tục làm thí nguyện.
- Đạo sư cho ta nghỉ nửa này.
Lúc này Angelina nhẹ giọng nói với Locke.
Trong lòng Locke nóng lên bởi lời mời của Angelina hiện rõ trên mặt, hơn nữa trước kia nàng rất hiếm khi chủ động như vậy.
- Chúng ta ở chỗ này?
Locke da mặt dày hỏi.
- Muốn chết à, sao có thể ở chỗ này! Đạo sư còn ở đây! Chúng ta đến phòng của ta.
Angelina giận dữ đạp Locke một cái. Gian phòng mà nàng nói không phải ở cao tầng Tháp Thánh mà là ký túc xá mà Học viện Tháp Thánh phân phối cho nàng.
- Gọi Akano các nàng có được không?
Locke thử hỏi.
Địa vị chính thê của Angelina vẫn còn ở đó, Locke muốn đồng thời hưởng thụ tề nhân chi phúc thì vẫn cần vị công chúa điện hạ này đồng ý.
Angelina liếc mắt tức giận nói:
- Có phải ngươi còn muốn gọi cả Ria và Grace các nàng tới không?
Locke gật đầu:
- Cũng không phải là không thể, đã lâu rồi ta không gặp tỷ tỷ và Grace các nàng nên rất nhớ, còn có nha đầu Christine kia nữa.
Angelina đỡ trán suýt nữa té xỉu.
Sau khi kết thúc trận vui đùa thì Angelina dẫn Locke đến chỗ Ria và Grace các nàng.
Trong thời gian học tập ở Tháp Thánh, thiên phú và thực lực của Ria chỉ biểu hiện ở mức trung bình nên đến giờ nàng vẫn chưa được vị Ma Pháp Sư cấp một nào thu làm học trò, bởi vậy bây giờ nàng vẫn đang ở ký túc học đồ của Học viện Tháp Thánh.
Grace và Christine cũng vậy, Ma Pháp Sư Ashar không dễ tính như Ma Pháp Sư Keira nên nàng không để người ngoài sống ở nhà của mình, dù người này là học đồ của nàng cũng không được.
Điều đáng mừng là phòng của Ria và Grace nằm ngay cạnh nhau mà nha đầu Christine kia cũng thường ở chung với cô cô Grace của nàng.
Đây là một công trình kiến trúc liên kết năm tầng, Ria và Grace sống ở hai gian nào đó trên tầng thứ tư.
Công trình kiến trúc liên kết này nằm ở phía sau Học viện Tháp Thánh và phía trước cao tầng Tháp Thánh nên bình thường đám Ma Pháp Học Đồ dù là đi học hay đến Tháp Thánh thỉnh giáo đạo sư thì đều cực kỳ thuận tiện.
Locke cùng Angelina các nàng leo lên tầng bốn rồi gõ cửa phòng của Ria tỷ tỷ, mấy giây sau cửa phòng mở ra để lộ một mỹ nhân tươi mát động lòng người.
Locke nhe hàm răng trắng mỉm cười:
- Tỷ tỷ.
Hắn tiến lên ôm Ria.
Ria cũng ôm Locke thật chặt không muốn tách ra.
Khi nàng định thần lại thì phát hiện bên ngoài ngoại trừ Locke còn có Angelina các nàng nên Ria đỏ mặt lùi lại một bước.
Tiếp theo là Grace và Christine ở sát vách.
- Oa, ca ca đến thăm ta sao !
Khi vừa gõ mở cửa, Locke còn chưa kịp nhìn thấy bên trong thế nào thì một bóng người đã nhào tới.
Christine cứ như một con lười, ôm chặt và treo trên người Locke, dù có nói gì cũng không chịu xuống.
Thấy thế, Locke vỗ vỗ đầu Christine cưng chiều.
- Phòng của ngươi ở đâu ?
Trên người vẫn đang treo một con lười thích dính người, Locke lúng túng quay đầu hỏi Angelina.
Angelina thường chỉ tỏ ra giận dỗi khi ở riêng với một mình Locke, bình thường khi có mặt người ngoài hay những người khác thì kiểu gì nàng cũng khoác lên mình hình ảnh hào phóng rộng lượng để giữ gìn mặt mũi cho Locke, điều đó cũng giúp phần củng cố hình tượng và địa vị đệ nhất phu nhân của nàng.
Cách làm này cũng khá có tác dụng, ít nhất là Grace và Akano chưa bao giờ tỏ ra phản đối mà ngược lại, trong tiềm thức cũng công nhận chuyện Angelina là chính thê là đương nhiên.
Có lẽ là do tuổi tác của hai người lớn hơn Locke khá nhiều, lại không môn đăng hộ đối, người thì là quý tộc lưu vong, người thì lại có xuất thân bình dân, khoảng cách địa vị kém rất xa nếu so với công chúa Faustin như Angelina .
Angelina không trả lời Locke mà đi tới trước một cánh cửa phòng gần phòng Ria, thầm niệm một câu chú ngữ, mở cửa phòng ra.
Chà, hóa ra các nữ nhân của đều ở gần nhau, tất cả mọi người đều là hàng xóm.
Đây cũng là tình huống mà Locke hy vọng được nhìn thấy nhất, ai mà không mong ước hậu cung của mình hòa thuận cơ chứ.
Hôm đó, Locke đã có một đêm rất thoải mái. Đầu tiên tất nhiên là ở cùng Angelina, trong đêm thì đi đến chỗ Grace và Akano, sau nửa đêm thì đến bên tỷ tỷ Ria, nhưng hắn vừa đến chỗ Ria nằm xuống chưa được hai phút, cô nàng Christine đã lén chạy đến, chui vào ổ chăn của Ria, sống chết cũng không ra.
- Ta cũng sẽ không đuổi ngươi đi, cần phải làm đến mức này sao?
Nhìn Christine bướng bỉnh như vậy, Locke cười khổ nói.
Cũng không thể trách được Christine quấn quít chặt lấy hắn. Mấy giờ trước, lúc Locke đang chiến đấu với Grace, vì giữ mặt mũi, có nói thế nào nàng ấy cũng không đồng ý thân thiết với Locke cùng Christine.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca