Một tuần sau, tại sân luyện công trên đỉnh núi Từ Huyền Sơn Mạch, Locke vừa tu luyện xong đấu khí, bắt đầu kích hoạt áo giáp ma hóa phần bảo vệ cổ tay, nhặt một thanh kiếm có lưỡi lớn, làm quen với phương thức chiến đấu.
Bộ giáp ma hóa này cộng thêm thanh kiếm sắc bén làm vũ khí đã giúp cho sức chiến đấu của Locke tăng lên rất nhiều, Locke đang tìm kiếm phương pháp tấn công phù hợp nhất cho mình.
Ở phía bên kia sân tập, người Redmond An và người khổng lồ Hellfire, một lớn một nhỏ chẳng biết đang lén lút chơi đùa cái gì.
Hầu hết tên của người bản địa trong vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa chỉ có một từ, Locke đặt cho Hellfire một cái tên là Ai.
Nhắc tới cũng thấy kỳ lạ, Locke không để ý khi An và Ai ở bên nhau, An đã cho Ai một đống máu thịt hoạt tính suốt cả ngày, Ai cũng thường thích trò chuyện ‘y y nha nha’ gì đó với An. Hai sinh vật như hình với bóng, trở thành hảo bằng hữu thân thiết.
Nói như hình với bóng chẳng hề làm quá. Chân của Ai vẫn chưa phát triển, hơn một tuần qua, dưới sự cung cấp liên tục của lọ tinh huyết Hellfire vào bụng Ai, phần eo của Ai cuối cùng cũng ngừng chảy máu, đồng thời có dấu vết của thịt bắt đầu mọc lại.
Sau khi luyện tập đấu kiếm, Locke hơi thở dốc thu hồi trang bị rồi bước tới.
- Việc thu thập nguyên liệu thế nào rồi?
Locke hỏi.
Phù không thuyền của Thiết Lăng Bảo sẽ đến vào tuần tới, hắn phải bàn giao số lượng nguyên liệu khác nhau đã yêu cầu trước đó.
Nghe câu hỏi của Locke, An lập tức đứng dậy rời khỏi Ai, chạy đến chỗ Locke, kính cẩn báo cáo.
- Lôi Sĩ Thạch đã đủ yêu cầu, tồn kho hiện tại là hai mươi mốt vạn tấn. Các loại nguyên liệu khác cũng đã hoàn tất số lượng cần vào hôm qua, tất cả đều đạt số lượng yêu cầu.
- Ừm, nguyên liệu có thể tiếp tục thu thập từ các chủng tộc khác nhau, phần dư sẽ được lưu trữ trong kho để chuẩn bị cho quý tiếp theo.
Locke gật đầu.
- Vâng.
An đáp.
Người Redmond này Locke sai sử rất thuận tay, chút ưu ái nhỏ bình thường đều chưa từng keo kiệt.
Tộc của An là một chủng tộc cỡ lớn trên Từ Huyền Sơn Mạch, Locke không quan tâm An có bộ tộc nào chống lưng hay không, chỉ cần hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ được Locke giao cho, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Locke không có nhiều ham muốn kiểm soát quyền lực, hắn thích giao quyền lực cho người dưới mình, đặc biệt là những người có năng lực.
Hỏi xong, Locke đi về phía người khổng lồ Hellfire tên Ai.
An cắn môi một cái rồi vội đi theo.
Sau hơn một tuần tiếp xúc và nuôi dưỡng, sự cảnh giác và sợ hãi của Ai đã giảm đi rất nhiều đối với Locke.
Khế ước chủ tớ in sâu trong linh hồn, một tia tinh thần lựa xuyên qua biển tinh thần thức của Locke và Ai. Dưới sự chăm sóc có chủ đích của Locke, Ai ngày càng trở nên phụ thuộc vào Locke.
- Đây gọi là gì, nuôi dưỡng loli à?
Locke cười khổ.
Sở dĩ Hellfire này có đầu lớn như vậy là do thí nghiệm cải tạo của Defoe, Hellfire thành niên vẫn chưa trưởng thành, cao nhất chỉ tầm bốn năm mét.
Locke rất mong muốn được xem chiều cao mười mét của Ai sẽ ngoạn mục như thế nào sau khi tay chân của nó phục hồi.
Thực lực có thấp một chút cũng không sao, vóc dáng cao lớn như vậy, chỉ riêng thực lực có lẽ không hề nhỏ, một quyền có thể đập nát cả cối xay. Nếu mang về Tây Phương Tam Đảo thậm chí có thể khiến đám Hals ghen tị.
- Mau ăn chóng lớn, tranh thủ thời gian khôi phục vết thương đi nhé!
Locke vỗ nhẹ vào cái đầu to của Ai.
Ai không quen với kiểu tiếp xúc thân mật này, muốn tránh khỏi bàn tay của Locke, nhưng điều kỳ lạ là dù né thế nào thì Locke cũng có thể đặt lòng bàn tay lên đầu nàng nên dứt khoát không trốn nữa.
Nheo mắt lại, Ai vô thức cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ lòng bàn tay trên đỉnh đầu.
Nhìn biểu hiện của Hellfire này, Locke biết rằng nó vẫn chưa hoàn toàn mất cảnh giác vì đã bị ngược đãi trong một thời gian dài, điều này cần có mối quan hệ lâu dài để giải quyết rào cản trong lòng nó .
Sau khi tùy tiện bàn giao vài câu, Locke rời khỏi nơi này.
Khi bóng lưng của Locke biến mất, An đi theo phía sau thở phào nhẹ nhõm, đẩy một xe thức ăn nhỏ đi đến chỗ Ai, vừa nhảy vừa “y y nha nha” nói gì đó với Ai.
Ai cũng “ô ô la la” trả lời lại.
An không hiểu ngôn ngữ Hellfire, Ai không hiểu ngôn ngữ Redmond. Hai người họ không có khả năng giao tiếp tinh thần lực giống như Locke, thực sự không biết làm thế nào mà bọn nó có thể giao tiếp và hiểu nhau.
Nhưng đó cũng là một điều kỳ diệu, loại tiếng nói kèm theo động tác khi nói chuyện này khiến hai người thực sự hiểu được lời nói của nhau.
Điều An nói là: "Locke đại nhân có phải tốt lắm đúng không? Ở đây có một xe thịt rất tươi, ngươi mau ăn đi."
Ai trả lời là: "Locke đại nhân quả thực tốt hơn những người khác. Xe thịt này ngon quá, có thể lấy thêm một xe khác nữa được không?"
Sau khi nghe Ai vẫy tay quơ quào như cây quạt, vừa dứt câu ô ô la la, An dường như đã hiểu, quay lại đẩy một xe thịt khác cho nàng.
Đưa một nắm thịt vào miệng, Ai nhai thịt, dùng suy nghĩ đơn giản của mình để nghĩ xem Locke là người như thế nào.
Nhìn thấy tiểu bất điểm An có chút khác lạ, trong lòng Ai có cảm giác muốn đùa giỡn, bàn tay đang rỉ ra chút thịt vụn trực tiếp kéo lấy An.
Nhếch môi, Ai cười to.
An giận dữ bò ra khỏi đống thịt, đấm đá vào đôi tay thô ráp của Ai, như thể đang gãi ngứa cho Ai.
Hai tiểu gia hỏa, một đứa cao năm mét mốt, đứa kia cao một mét năm, bọn chúng đã trở thành hảo bằng hữu.
Một tuần sau, trên đỉnh Từ Huyền Sơn Mạch, một chiếc phù không thuyền dài khoảng hai trăm mét, rộng sáu mươi mét từ từ tiến đến.
Đây là loại phù không thuyền cao cấp hiện thuộc sở hữu của Điện Đường Kỵ Sĩ, chuyên dùng để vận chuyển vật tư, với sức tải lý thuyết là hơn năm ngàn tấn.
Locke trên đỉnh núi đã đứng sẵn sàng chào đón.
Hôm nay mười mấy sinh vật nô lệ cường tráng đóng vai cu li, hàng trăm thổ dân được huy động để vận chuyển vật tư cho phù không thuyền, một số nhà kho lớn ở Từ Huyền Sơn Mạch bắt đầu dọn kho.
Đứng trên một tảng đá ở đỉnh núi, với những cơn gió mạnh thổi đến do áp suất của bầu không khí xung quanh, Locke vẫn bất động và lặng lẽ chờ đợi phù không thuyền đến.
- Là Kỵ Sĩ Locke đi! Xin chào, ta là một trong những Kỵ Sĩ phụ trách phù không thuyền vận tải này, Plzen.
Một tiếng cười sảng khoái phát ra từ phù không thuyền, một nam Kỵ Sĩ trung niên mặc áo khoác da màu nâu từ trên trời đi xuống.
- Xin chào Kỵ Sĩ Plzen.
Locke đưa tay ra bắt tay Plzen và mỉm cười.
Phù Không Thuyền này không có gì đặc biệt, nhưng tầm nhìn của Locke dừng lại ở một bóng người màu xanh lơ lửng ngay bên dưới phù không thuyền.
Từ trên xuống dưới, hắn bị còng bằng dây xích ở đáy phù không thuyền, treo lơ lửng giữa không trung.
Bóng dáng màu lam thỉnh thoảng phu ra hơi lửa ở xung quanh, dù đứng từ xa Locke cũng có thể cảm nhận được năng lượng thiêu đốt bên trong ngọn lửa.
Xiềng xích hẳn là được chế tạo đặc biệt, dù bị sinh vật kia đốt thế nào cũng không có dấu hiệu hư hại.
Kỵ Sĩ Plzen nhìn theo ánh mắt của Locke bèn nói.
- Ồ, đó là một người khổng lồ Hellfire cấp một mà chúng ta vừa bắt được. Nếu Kỵ Sĩ Locke có hứng thú, có thể cùng ta đến xem tận mắt.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca