Mã Hiểu Hiểu đeo balo và kéo vali bước ra khỏi nhà.
Trước cửa nhà có hai thanh niên đứng thẳng lưng, trên tay có vết chai và bên hông phình lên, không cần nói cũng biết thân phận của bọn hắn là gì.
- Trần ca, cha ta bảo ngươi đưa ta đến trường học.
Mã Hiểu Hiểu tự nhiên đưa vali trong tay cho một nam thanh niên trong đó.
- Rõ!
Nam tử nghiêm túc trả lời.
Mã Hiểu Hiểu trợn mắt, thật là một người nhàm chán.
Một chiếc ô tô trông có vẻ phổ thông lái ra khỏi khu biệt thự, ở lối ra của khu biệt thự ước chừng có hai mươi vệ sĩ có đầy đủ súng ống, đây chỉ là ngoài sáng, còn có rất nhiều người núp trong bóng tối.
Mã Hiểu Hiểu ngồi ở ghế sau xe nhàm chán nhìn tài xế Trần ca lấy ra tấm giấy thông hành màu đỏ rồi mới được phép lái xe ra khỏi khu biệt thự.
Chiếc xe chạy trên đường cao tốc bao quanh thành Thượng Nguyên đi về phía trường Đại học Thượng Nguyên nơi Mã Hiểu Hiểu đang theo học.
Mã Hiểu Hiểu ngồi ở hàng ghế sau thấy thời cơ đã chín muồi liền nói:
- Trần ca, ta có thể nhờ ngươi giúp một việc được không?
Mã Hiểu Hiểu đặc biệt sử dụng giọng điệu nũng nịu, chiêu này luôn thuận lợi khi đối phó với cha nàng vậy mà tài xế Tiểu Trần này lại không hề thay đổi sắc mặt.
Mã Hiểu Hiểu uổng phí miệng lưỡi như vậy cũng không tức giận mà tiếp tục nói:
- Trần ca, không phải muội muội ngươi vừa tốt nghiệp đại học sao, vừa vặn tỉnh ủy chỗ mẹ ta đang chuẩn bị tuyển người, ta có thể giúp ngươi nói với mẹ ta vài câu?
Mã Hiểu Hiểu từ nhỏ xuất thân ở đại viện nên đã mưa dầm thấm đất, dù bề ngoài nàng trông như một sinh viên bình thường nhưng thực tế nàng cũng đã học được ba phần đối nhân xử thế từ cha mẹ nàng.
Vẻ mặt của tài xế Tiểu Trần vẫn không thay đổi chỉ là bờ môi hắn mấp máy không để người ta phát hiện.
Mã Hiểu Hiểu cũng mặc kệ Tiểu Trần có nghe được lời nàng hay không mà tự mình nói:
- Có người trong trường học bắt nạt ta nhưng ta không tiện nói với cha mẹ, ngươi có thể giúp ta tra một chút không?
- Việc nhỏ như thế đối với Trần ca ngươi cũng chỉ như một bữa ăn sáng mà việc này cũng không đáng để kỷ luật, ta sẽ không nói cho ai biết.
- Người kia xấu lắm, ta dự định sẽ dạy cho hắn một bài học.
- Hắn tên là Locke... Ta chỉ muốn muốn một xíu tư liệu của hắn, tuyệt đối sẽ không làm gì khác.
Mã Hiểu Hiểu mở to hai mắt.
Tài xế Tiểu Trần vẫn chỉ nhìn chằm chằm con đường phía trước, sắc mặt không có thay đổi gì lớn.
- Trần ca ~ ngươi không nghĩ cho muội muội của mình sao, ta biết đây là người thân duy nhất còn lại của ngươi.
Mã Hiểu Hiểu làm nũng nói.
Tài xế Tiểu Trần im lặng một lúc rồi nói:
- Để ta thử xem.
Người này bình thường hẳn là không hay nói chuyện nên giọng điệu của hắn khàn đặc.
- Ừ! Cảm ơn Trần ca, đêm nay ta sẽ nói với mẹ ta về việc của muội muội ngươi.
Mã Hiểu Hiểu vui vẻ nói.
Tài xế Tiểu Trần này thực chất là trung đội trưởng cảnh vệ của cha nàng, đừng nhìn hắn chỉ là một trung đội trưởng nhưng người hắn bảo vệ lại chính là phó tư lệnh quân khu nên Tiểu Trần có thể sử dụng rất nhiều mối quan hệ, giúp nàng tra một người là việc cực kỳ đơn giản.
Ban đầu Mã Hiểu Hiểu hy vọng người đưa nàng đến trường chính là “Lưu thúc”, Lưu thúc là thủ hạ phó tham mưu trưởng của ba nàng nên năng lực cao hơn Tiểu Trần không biết bao nhiêu lần, hơn nữa hắn còn dễ nói chuyện hơn Tiểu Trần, trước kia không có việc nào mà Mã Hiểu Hiểu nũng nịu không thể giải quyết được.
Bên kia, trong biệt thự lưng chừng núi.
Sau khi nữ nhi rời đi thì người đàn ông trung niên đọc báo thêm năm phút, khi đồng hồ điểm chín giờ mười lăm thì hắn đứng dậy đi đến thư phòng.
Trung niên nam nhân đóng cửa thư phòng rồi lấy một bảng điện tử màu xanh lam từ gờ nhỏ trên giá sách xuống.
Sau khi nhập một chuỗi mật mã trên bảng điện tử và thực hiện nhận dạng dấu vân tay và đồng tử thì một vài khung video hiện ra.
Trong một số khung hình có rất nhiều người mặc áo khoác trắng hoặc đồng phục khác đi tới đi lui, những người này đều có một điểm chung là có tác phong cứng rắn và kiên quyết của quân đội.
Trong một khung hình nào đó có một người phụ nữ trưởng thành mặc âu phục màu đen đeo kính gọng đen đang thao tác một dụng cụ nào đó, nếu Locke ở đây thì hắn sẽ phát hiện ra rằng nữ tử này chính là người đã vạch trần hắn trong quân doanh trước đó.
- Khụ khụ, điều tra thế nào rồi?
Phụ thân Mã Hiểu Hiểu ho một tiếng và nói với những người đang làm việc trong màn hình.
Một số nhân viên ở cửa sổ khác không trả lời mà tiếp tục công việc, nữ tử đeo kính gọng đen chỉnh lại gọng kính rồi lấy ra một chồng giấy trắng từ bên cạnh nói:
- Mã Tư Lệnh, chúng ta đã có một số manh mối sơ bộ.
- Nói.
Phụ thân Mã Hiểu Hiểu tựa lưng vào ghế trong thư phòng nheo mắt nói.
- Phán đoán sơ bộ đã loại trừ hắn là đặc công của địch bởi trong năm năm xuất nhập cảnh gần nhất không có người như vậy.
Nữ tử trưởng thành nói, trên màn ảnh của phụ thân Mã Hiểu Hiểu bên này lại hiện ra một tấm hình.
Bức ảnh này giống hệt hình dạng cải trang của Locke đêm hôm đó, chỉ là bức ảnh này được chụp tương đối thô sơ và chỉ hiển thị nửa gương mặt nên không được rõ ràng cho lắm.
Phụ thân Mã Hiểu Hiểu không nói gì mà chỉ dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên bàn, hắn đang chờ nữ tử trưởng thành tiếp tục nói.
- Hiện nay những gì chúng ta biết về người thần bí đột nhập vào Trung đoàn 186 này chỉ giới hạn ở những năng lực mà hắn thể hiện tối hôm qua.
- Làn da có thể so sánh với kim loại tổng hợp dày 5 cm, không đếm xỉa đến đạn có đường kính dưới 7.62 ml, có khả năng chống chịu quả mìn ẩn loại hình 084 mà không bị thương, ba quả lựu đạn phóng tên lửa vác vai RPG chỉ có thể tạo ra một chút chấn động cho hắn.
- Hơn nữa... báo cáo điều tra mới nhất cho thấy người thần bí này có thể vẫn chưa chết sau khi bị tên lửa đạn đạo địa đối không EI301 chính diện oanh kích.
Nữ tử trưởng thành một hơi nói xong những điều quan trọng trong ba bản báo cáo trên tay, còn có rất nhiều chi tiết nhưng nàng không nói bởi vì những cái kia đều liên quan tới những dự đoán chi tiết hơn về thực lực khủng bố của kẻ đột nhập mà nàng biết rõ vị tư lệnh này không thích nghe những thứ đấy.
- Đều là phế vật!
Nam tử trung niên tức giận đập bàn, một giây trước hắn còn ôn nhu tao nhã nhưng một giây sau dường như đã biến thành một con mãnh thú chuyên săn người.
- Binh lực của một quân đoàn! Hơn hai ngàn khẩu súng! Để hắn trốn thoát như vậy sao? Lũ vô dụng!
Khí thế được tu dưỡng bởi quyền cao chức trọng quanh năm khiến cho nữ tử trưởng thành có vài năng lực đặc biệt này cũng không dám coi nhẹ phong mang của vị tư lệnh này.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca