Hắn ta không muốn hương hỏa bị đứt đoạn trong tay mình. Để tương lai sau này khi xuống dưới gặp lại các đại chưởng môn, sư thúc cũng có thể đứng thẳng lưng.
-Tiền bối, ngài có cần lão đạo làm việc gì không?
Lão đạo sĩ này nhìn qua trông có vẻ là một người cứng nhắc nhưng thật ra đức hạnh của hắn cũng rất giống Nhị sư đệ, đều là một người thức thời. Nếu không thì cũng không thể nào cai giữ phái Mao Sơn khổng lồ này.
Thái độ của lão nhân này thay đổi trong nháy mắt khiến cho Locke có ấn tượng tốt với hắn ta. Locke không phải là kẻ giết người cho nên nếu đã có thể thu hoạch được thứ mình muốn tại phái Mao Sơn mà không cần phải đánh nhau thì đó là chuyện tốt.
-Ta muốn xem tất cả các kinh thư trong phái Mao Sơn của các ngươi, có được không?
Locke nói.
Nếu muốn hiểu rõ được hệ thống tu luyện của vị diện này một cách nhanh nhất thì tìm hiểu về văn hiến lịch sử của phái Mao Sơn - tông môn đứng đầu Hoa Quốc là nhanh nhất, cũng là đường tắt thuận tiện nhất.
Tất nhiên còn có một nơi khác có thể ghi lại chi tiết hơn phái Mao Sơn, đó chính là cơ quan bí mật đặc thù của chính phủ. Tuy nhiên bọn họ lại sở hữu vũ khí hạt nhân công suất lớn có thể uy hiếp hắn. Vì vậy Locke không muốn đặt mình vào nguy hiểm.
Bây giờ là hai giờ sáng, tất cả các đại đạo sĩ tu luyện trong sân luyện công của phái Mao Sơn đều đã về phòng nghỉ ngơi sau khi tiếng chuông cuối cùng vang lên cách đây hai giờ trước.
Trong Tàng Kinh Các của Mao Sơn, một già một trẻ đang đối mặt với hơn mười giá sách chứa đầy điểm tịch.
Nhờ lão đạo sĩ cầu tình nên Trương Đồng đã được Locke thả về chốn cũ. Một ngày làm thầy cả đời làm cha, lão đạo sĩ đã sớm xem Trương Đồng như là con trai của mình.
Người tu đạo muốn đột phá đến cảnh giới cao hơn cần phải bảo đảm thân thể của mình trong sạch. Cả đời này lão đạo sĩ chưa từng lấy vợ sinh con cho nên Trương Đồng chính là truyền nhân của lão ta.
Lão đạo sĩ họ Chu cho nên Locke gọi hắn ta là Chu lão.
-Những cuốn Đạo Tạng điển tịch bên trong giá sách này đều được phái Mao Sơn sưu tầm trong thời kỳ loạn lạc vào những năm cuối của tiền triều. Ngoại trừ sáu mươi mốt bộ kinh thư thuộc về Mao Sơn chúng ta, còn có ba mươi sáu bộ di tàng của môn phái khác. Tổng cộng có chín mươi bảy bộ đạo điển.
Chu lão tự hào giới thiệu nói.
Hoa Quốc có lịch sử văn hóa lâu đời kéo dài hàng ngàn năm. Trong khoảng thời gian dài như vậy đã có vô số môn phái ra đời. Có môn phái hưng thịnh còn tồn tại đến ngày nay ví dụ như phái Mao Sơn. Có môn phái không có người kế tục dần dần xuống dốc chẳng hạn như Long Hổ Môn, phái Thiên Sơn, phái Nga Mi. Còn có môn phái đã tan thành mây khói trong dòng chảy lịch sử. Thứ có thể chứng minh bọn hắn từng tồn tại chỉ có một bộ kinh thư mà phái Mao Sơn đã thu thập.
Mỗi một bộ đạo điển đều chứa đựng trí tuệ lẫn ký ức của người đi trước. Locke nhìn chung quanh thấy không có một cuốn sách nào mỏng hơn ba mươi centimet, còn dày hơn mấy cuốn sách xếp chồng lên nhau ở phía sau.
Khóe miệng Locke co giật. Để xem hết những cuốn kinh thư này ít nhất phải mất gần hai tháng.
Cũng may hắn không cần phải đọc sách một mình, bên cạnh hắn còn có một cuốn từ điển sống là Chu lão. Locke tin rằng thời gian đọc hết những cuốn kinh điển này sẽ được rút ngắn đi sớm thôi.
Một câu hỏi, một câu trả lời, thời gian trôi qua thật nhanh.
Một tháng sau trong Tàng Kinh Các của Mao sơn, Locke râu ria đầy mặt gật gù đắc ý nhìn cục gạch lớn màu xanh đậm trong tay. Cuốn sách có thể đập nát sọ người cũng trở nên nhẹ như không trong tay của Locke.
-Tiền bối, xin hỏi trên thế giới này còn bao nhiêu người đạt trình độ Trúc Cơ Kỳ giống như ngài?
Sau một thời gian quen biết Chu lão đã không còn kiềm chế và kiêng kị như một tháng trước nữa. Hắn ta thường xuyên hỏi Locke những vấn đề khác.
Locke liếc mắt nhìn hắn rồi dùng giọng điệu thản nhiên nói:
-Không có một ai.
Dựa vào nồng độ năng lượng của thế giới này rồi tụ tập tất cả các nguyên tố quan trọng lại, miễn cưỡng có thể tạo ra hai đến ba sinh vật cấp một, nhưng đây cũng chỉ là có thể mà thôi.
Tụ tập nguyên tố năng lượng của một vị diện làm Locke nhớ tới kẻ cầm đầu khiến hắn bị lưu đày một khoảng thời gian – Đại trận chiết xuất nguyên tố. Loại cách làm có trình độ như vậy không phải là thứ mà người bình thường có thể nắm giữ.
Locke không thể cam đoan rằng vị Thiên Kỵ Sĩ cấp ba Felix còn sống hay là đã chết, nhưng Locke nghĩ rằng nếu muốn lợi dụng năng lượng của vị diện, ít nhất phải đạt cấp bốn trở lên mới có thể làm được.
-Vậy sao mà ngài có thể đột phá được?
Chu lão lặng lẽ nhìn Locke bằng ánh mắt ranh mãnh.
Nếu không có Locke, ba mươi năm cuối cuộc đời của Chu lão đều sẽ tập trung vào phái Mao Sơn. Bỗng nhiên lại có vị tiền bối Trúc Cơ Kỳ xuất hiện liền khiến cho tâm trí tĩnh lặng mấy chục năm nay của Chu lão lại lần nữa trở nên bồn chồn.
Chu lão là thiên tài trăm năm có một của Hoa Quốc. Sáu mươi tuổi liền trở thành Luyện Khí tầng sáu, nhưng trong hai mươi năm tiếp theo hắn ta lại bị hạn chế bởi nguồn năng lượng ít ỏi, cho nên không có tiến bộ gì thêm.
Chu lão suy nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra rằng làm cách nào mà vị này có thể đột phá đến Trúc Cơ Kỳ nhưng mười năm trước lại chưa từng nghe qua danh tiếng của hắn.
-Ta không phải người của thế giới này.
Locke nghĩ đến khả năng áp chế của vị diện gần như bằng không, ý chí của vị diện lại mờ nhạt không thấy, cho nên hắn suy đoán rằng có lẽ Thủ Hộ Giả của vị diện cũng không tồn tại. Vì vậy hắn thoải mái nói ra thân phận của mình.
Khách đến từ thiên ngoại? Cường giả dị giới? Locke để cho Chu lão tự mình đoán.
- Chẳng lẽ... chẳng lẽ... thật sự có thiên giới tồn tại?
Hai mắt Chu lão tỏa sáng, bây giờ trông hắn ta cực kỳ giống với một tên biến thái cấm dục mấy chục năm bỗng nhiên nhìn thấy một mỹ nữ cả người trần truồng vậy.
Không cần biết thân phận của tiền bối Trúc Cơ Kỳ Locke là gì, dưới sự kích động hắn ta lôi kéo ống tay áo của Locke lại hỏi.
-Ngài đến từ thiên giới à?
Chu lão tựa như đã phát hiện ra chuyện gì đó rất phi thường.
-Ngài có thể quay về được không?
-Có thể dẫn người về đó được không?
-Nếu có thể nhìn thấy hình dạng của thiên giới một lần thì lão đạo ta có chết cũng cam lòng.
Chu lão cười toe toét hồi lâu như một lão điên.
Kể từ hai nghìn năm trước, Thủy Hoàng Đế càn quét tứ phương, thống nhất thiên hạ thì đã không còn nhìn thấy vị chân nhân nào trên Trúc Cơ Kỳ trên đời này nữa.
Qua các triều đại, tất cả các Luyện Khí Sĩ đều nghĩ rằng những tu sĩ cường đại kia đều đã phá vỡ hư không mà tiến vào thiên giới. Nhưng những chuyện này cũng không có tài liệu ghi chép chính xác để đối chứng.
Có giả sử ghi chép Việt Ngữ Kiếm A Thanh là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, nhưng chỉ có Chu lão truyền thừa chính thống của Mao Sơn mới biết, A Thanh không phải là Trúc Cơ Kỳ. Nàng và Tổ Sư đã lập nên phái Mao Sơn chỉ là tu sĩ Luyện Khí Kỳ đại viên mãn mà thôi.
Luyện Khí Kỳ tầng mười hai đại viên mãn tương đương với đẳng cấp Chuẩn Kỵ Sĩ. Với lại cấp bậc như vậy đối với Locke mà nói, xử lý khoảng ba nghìn thổ dân có thể trạng yếu đuối là một chuyện bình thường.
Thể chất của nhân loại ở vị diện này quá kém, tinh thần lực cũng yếu đến đáng thương. Nếu không Locke cũng không thể chỉ dựa vào tinh thần lực cường đại của mình mà có thể thi triển Sưu Hồn - đọc được ký ức bằng thủ đoạn bá đạo như vậy.
Sau khi đọc nhiều điển tịch của phái Mao Sơn, Locke cũng đã hiểu ý của Chu lão, hắn lắc đầu nói.
-Ta không phải người của thiên giới. Và ta cũng thắc mắc không biết thật sự có thiên giới hay không.
Lấy vị diện Vu Sư là vị diện mạnh mẽ cỡ trung để so sánh thì vị diện tên Trái Đất này thật sự là một vị diện nhỏ bé vô cùng.
Vị diện này phát triển theo quỹ đạo của thế giới vô tận, cho nên không thể nào sinh ra sinh vật cấp bốn có thể xé rách hư không rồi bay lên thiên giới như những suy nghĩ ảo tưởng viễn vong được. Điều này khiến Locke rất buồn cười.
Với lại vì sao vị diện này lại không có ý chí của vị diện? Vì sao nồng độ nguyên tố lại thấp đến như vậy? Những chuyện này đều cần Locke từng bước tìm hiểu mới được.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca