Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 658 - Chương 658: Người Làm Cha

Chương 658: Người Làm Cha Chương 658: Người Làm Cha

Ai cũng biết rằng Mã tư lệnh cưng chiều con gái mình như thế nào nhưng cưng chiều không có nghĩa là dung túng.

Tỉnh Tấn nằm trong nội địa Hoa quốc, phong tục tập quán ở đây không phóng khoáng cởi mở như ở các tỉnh duyên hải. Phụ nữ ở nơi đây còn không mặc váy dài đến đầu gối, chứ chưa nói đến váy ngắn.

Điều đó bị coi là không đứng đắn, đồi phong bại tục.

Cuối cùng Mã tư lệnh cũng biết tại sao thê tử Lý Nguyệt lại tức giận như vậy. Gia tộc Lý gia của nàng có thể coi là gia tộc truyền thống và cứng nhắc nhất tỉnh Tấn, hay hơn nữa là khắp cả Hoa quốc.

Nếu ông ngoại của nàng, vị Lý lão thái gia kia mà biết được chuyện Mã Hiểu Hiểu làm thì không biết được trong cơn giận giữ lão thái gia sẽ làm ra chuyện gì đâu.

Nếu chỉ là nghe nguyên nhân thê tử mình tức giận thì có lẽ Mã tư lệnh sẽ chỉ cười trừ. Hắn là người từng đi du học phương tây, nên cũng không có thái độ phê phán đối với phong cách ăn mặc hiện đại như vậy, nhưng điều hắn chứng kiến lại không chỉ đơn giản là Mã Hiểu Hiểu mặc váy ngắn và mặc tất lưới.

-Ngươi gặp người đàn ông đó khi nào! Ngươi cùng hắn có quan hệ gì?

Mã Tư lệnh dùng giọng điệu nghiêm khắc nói trong khi nhìn chằm chằm con gái của mình đang trang điểm lộng lẫy trước mặt.

Con gái hắn vốn hiếm khi ăn diện, tính tình dịu dàng như hoa sen, bây giờ lại bất ngờ bắt gặp nàng đi chơi với một người đàn ông xa lạ, Mã tư lệnh cảm thấy ngột ngạt như cây cải trắng hắn tốn công sức trồng suốt hai mươi năm bị người khác ăn trộm mất.

Mã Hiểu Hiểu rất hiểu tính tình của cha mình, nàng biết rõ cha lúc này đang rất tức giận. Nàng cúi đầu lén nhìn cha, bĩu môi, nũng nịu nói:

-Hắn là bạn cùng lớp của ta. Cha, ngài đừng nóng giận mà ~

Trước kia Mã tư lệnh luôn chịu thua trước chiêu này, Mã Hiểu Hiểu nũng nịu nịnh nọt thì tất cả tức giận cũng sẽ tan thành mây khói, nhưng hôm nay thì khác, Mã tư lệnh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

Thấy chiêu làm nũng thất bại, Mã Hiểu Hiểu dứt khoát buông tay, chỉ vào Locke nói mà bất chấp hậu quả:

-Chẳng phải tết năm ngoái ngài nói muốn ta dẫn bạn trai về nhà hay sao? Ta dẫn về rồi đó. Chính là hắn ta.

Mã Tư lệnh làm sao có thể nhớ kỹ được câu nói đùa trong lúc uống rượu, nhìn cô con gái trước mặt, thở dài một hơi:

-Con gái đã lớn, không thể giữ ở nhà được nữa rồi.

Bầu không khí trên bàn ăn rất kỳ lạ, vốn là bữa tiệc chiêu mộ nhân tài, nhưng cuối cùng lại đột nhiên biến thành mâm cơm để con rể ra mắt bố vợ.

Nhìn những người phục vụ lần lượt bước vào, từng món từng món ăn thượng hạng được bày lên bàn, nhưng Mã tư lệnh lại không nuốt nổi.

Trên đĩa của hắn chỉ có hai miếng thức ăn nhưng đồ ăn trên đĩa của Locke đã chất thành một chồng núi nhỏ do Mã Hiểu Hiểu gắp cho hai người.

Mã Tư lệnh có bao giờ phải chịu sự phân biệt đối xử ngang nhiên như thế, nghẹn một cục tức trong lòng mà phải cố gắng nén lại. Hắn không biết mình đã ăn xong bữa cơm này như thế nào.

Ban đầu vốn muốn mời Locke gia nhập chính phủ, nhưng mọi thứ hiện giờ lại trở nên hỗn loạn.

Khác với Mã tư lệnh nuốt không trôi cơm, Locke lại ăn rất ngon miệng. Tất cả mọi người đều biết hắn là cường giả trúc cơ kỳ nên hắn ăn uống không chút kiêng dè, ăn bao nhiêu tùy thích.

Mã Hiểu Hiểu đã ở cùng Trương Linh một đoạn thời gian rất dài, cũng biết rõ sức ăn của Locke rất lớn nhưng nàng không ngờ được lại lớn đến thế, khiến nàng cũng bắt đầu thấy giật mình kinh hãi.

Cuối cùng, sau khi đã ăn no đến khoảng 6/10, locke mới dừng đũa, chờ Mã Tư lệnh nói chuyện.

Mã tư lệnh cũng không vội giao tiếp với Locke, ngược lại quay sang con gái đang ngồi giữa Locke và hắn, nói:

-Ngươi về nhà trước đi, tối nay mẹ ngươi cũng sẽ về, ta sẽ nhờ người xin phép trường học.

-Ừm? Mấy giờ mẹ sẽ về vậy?

Bình thường, Mã Hiểu Hiểu ở ký túc xá của trường, cũng gần một tháng nay đã không gặp mẹ, trong lòng cũng rất nhớ nhung.

-Bảy giờ, mẹ ngươi hôm nay sẽ tan tầm sớm.

Mã Tư lệnh nhìn đồng hồ nói, hiện tại là sáu rưỡi chiều.

-Nha

Mã Hiểu Hiểu nhìn Locke, lại nhìn sang cha nàng, sau đó đi đến bên cạnh Mã tư lệnh lắc lắc tay hắn nói:

-Ngài đừng dọa bạn của ta sợ nhé. Dù sao hắn cũng là người ta thích.

Mã Tư lệnh lắc đầu cười khổ. Nha đầu ngốc này, đến cả lai lịch của Locke cũng không biết, còn đang sợ mình làm gì người nàng thích cơ đấy.

-Biết rồi, ngươi về trước đi. Ta cần nói chuyện một cách thân thiện với bạn ngươi một lát.

Mã Tư lệnh nói bằng giọng mệnh lệnh.

-Nha

Mã Hiểu Hiểu đi được ba bước lại quay đầu lại nhìn, mãi cuối cùng mới rời đi.

-Đừng quên thay quần áo trước khi về nhà. Đừng có chọc mẹ ngươi tức giận.

Mã Tư lệnh nói với ra, nhắc nhở Mã Hiểu Hiểu chưa đi xa.

Mã Hiểu Hiểu thè lưỡi, trả lời:

-Biết rồi, ta đã nhờ Trần ca đưa ta về trường lấy quần áo trước!

Với tính cách cứng nhắc của mẹ, nếu nàng dám mặc bộ quần áo này về nhà thì chắc chắn sẽ bị mẹ đuổi đánh khắp đại viện.

Sau khi Mã Hiểu Hiểu rời đi, trong phòng trở nên yên tĩnh lại.

Trương Đồng và nhị thúc của hắn ngồi ở một bên không hé răng, khí thế của Locke và Mã Tư lệnh va chạm nhau, không ai nhường ai.

Sự tự tin của Locke dựa vào niềm tin về thực lực của chính mình, còn khí thế của Mã tư lệnh lại được nuôi dưỡng bởi thời gian dài quyền cao chức trọng.

-Khá đấy. Ngươi cũng đã từng giết không ít người đấy nhỉ!

Mã Tư lệnh cười lạnh, hắn đã từng ở trên chiến trường, tất nhiên là nhận ra hương vị của kẻ đã trên tay từng nhuốm máu người.

Biểu cảm trên mặt Locke không hề có bất kỳ biến hóa nào, khí thế hắn để lộ ra còn chưa đến 1/10, nếu hắn bộc phát ra toàn bộ thì chưa cần đến uy áp tinh thần lực, chỉ cần khí thế nuôi dưỡng ra từ quá khứ đã từng tàn sát hàng trăm ngàn sinh vật cũng đủ để ép tất cả mọi người ở đây phải quỳ rạp, không nâng nổi eo.

-Con gái ta vẫn chưa biết thân phận của ngươi phải không?

Mã Tư lệnh gõ bàn hỏi. Đối với hắn, bản thân mình trước hết là một người chồng, một người cha, sau đó mới là một lãnh đạo quân đội.

Nói về phương diện chăm lo cho gia đình, Mã Tư lệnh chính là một kẻ khác loại trong những nhà lãnh đạo Hoa quốc.

Lần này sắc mặt Locke dịu đi một chút, Mã Hiểu Hiểu bám lấy hắn như vậy, hắn cũng không phải tu sĩ khổ hạnh, tất nhiên là cũng có chút rung động.

-Trước đó đúng là không biết, hiện tại khó mà nói.

Locke hồi đáp.

Mã Hiểu Hiểu cũng không phải kẻ ngốc, một phó tư lệnh như cha cô đến tận nơi gặp Locke, điều này đã chứng minh thân phận của Locke không tầm thường.

Nhưng hôm nay, cảm xúc của Mã Hiểu Hiểu khi ra khỏi phòng ăn lại rất nhẹ nhõm.

Locke đã có tư cách để ngồi đối diện nói chuyện với cha mình, vậy thì về phương diện gia cảnh, hoặc bàn chuyện kết hôn gì đó sau này hẳn cũng có hi vọng.

Nha đầu này vẫn còn đang sống trong giấc mơ tuyệt đẹp mà mình tự vẽ ra, dù sao thân phận cường giả đến từ vị diện khác của Locke quá chấn động, cho dù Locke có nói ra thì người bình thường ở vị diện này cũng không có ai sẽ tin tưởng.

Dịch: Thanh

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment