Những con thú biến dị sau khi bị cơn bão năng lượng âm cải tạo đều đã tiến hóa, hình thể của chúng nó trở nên to lớn hơn. Mà kích thước tăng đột ngột không chỉ làm tăng sự khát máu mà còn làm tăng cảm giác thèm ăn của chúng.
Chúng đói đến mức ăn sạch mọi thứ, nhanh chóng ăn sạch những cỏ cây mùa đông nhỏ bé, sau đó nhắm vào những người lính đang chiến đấu ác liệt với Hoạt Thi.
Bởi vì trong cơ thể Hoạt Thi chứa quá nhiều nguyên tố Ám và nguyên tố Tử Linh, cho nên ngoại trừ một số ít thú biến dị bị năng lượng cải tạo não bộ thì phần lớn các thú biến dị thích ăn thịt người có mùi vị trung tính hơn.
Thế là hàng trăm con thú biến dị bắt đầu trùng kích quân doanh. Trong lều chỉ huy ở trung tâm doanh trại, hơn chục sĩ quan đi tới đi lui báo cáo cho Mã Tư Lệnh.
Cơn bão năng lượng âm đã lây nhiễm một nhóm người, nhiều đến mức mà bộ chỉ huy bây giờ có vẻ hơi trống trải. Trống trải là do số lượng người ít đi nhưng mức độ bận rộn thì lại nhiều hơn trước. Nhìn Tham Mưu Trưởng trước mắt vừa mới đưa bản báo cáo thương vong, Mã Tư Lệnh lòng như rỉ máu.
Hai nghìn binh sĩ bình ổn vượt qua lễ tẩy rửa của bức xạ vũ trụ chỉ ngắn ngủi trong vòng một canh giờ đã thương tổn đã hơn bốn mươi phần trăm!
Nếu như không phải đối thủ của bọn họ là những con quái vật không có nhân tính thì cả đội ngũ đã suy sụp từ lâu. Cũng chính những con quái vật hung tàn này đã khiến cho các binh sĩ bộc phát ý chí và sức chiến đấu không thể tưởng tượng được trong lúc tuyệt vọng.
Trận chiến diễn ra rất kiên cường, mặc dù lượng Hoạt Thi ngày càng nhiều và còn có không ít thú biến dị trà trộn vào. Nhưng các binh sĩ vẫn cứ hết lần này đến lần khác dùng súng máy và đại bác để ngăn chặn chúng.
Tuy nhiên điều này cũng không có nghĩa rằng cuộc khủng hoảng đã kết thúc. Mã Tư Lệnh nhận bảng báo cáo đã về cuộc tấn công của ba trăm con thú biến dị ở Vũ Hương, một lần nữa lại khiến hắn trở nên rối loạn.
Những con dã thú đã bị biến dị này có hình thể to lớn, không chỉ khát máu hiếu chiến, mà những đạn dược thông thường, ngoại trừ tạo thành những vết thương nhẹ thì tác dụng lớn nhất là để chọc giận bọn chúng mà thôi.
Nếu không thể xử lý tốt chuyện này, khoảng một nghìn người bọn hắn có lẽ đều phải nằm xuống tại đây.
-Đã suy nghĩ kỹ chưa?
Trong khi những binh sĩ khác đang sức đầu mẻ trán ở bên ngoài, thì Locke lại giống như một khán giả nhàn nhã nằm trên ghế trước mặt Mã Tư Lệnh.
-Ta không thể đồng ý với ngươi, bởi vì ta không có quyền hạn.
Mã Tư Lệnh nói từng chữ một.
Cái gì gọi là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của? Cái này chính là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Mã Tư Lệnh vừa rồi giống như đang nghe một người điên nói mớ. Tên nhóc này muốn cái gì? A? Hắn muốn cái gì?
Vậy mà hắn đã yêu cầu Mã Tư Lệnh cho hắn tên lửa xuyên lục địa! Muốn có vũ khí hạt nhân!
Số lượng không cần nhiều? Chỉ cần hai mươi đến ba mươi cái là được?
Mã Tư Lệnh thật sự muốn tát cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này.
Sắc mặt hắn tím tái đi vì tức giận, nhưng nghĩ đến chuyện mình còn phải dựa vào sức mạnh của người này, Mã Tư Lệnh bèn hít sau một hơi thật sâu rồi buộc mình phải bình tĩnh lại.
-Người không cần phải tự mình đưa cho ta, ngươi chỉ cần nói cho ta biết những thứ đó được cất giữ ở căn cứ nào, ta sẽ tự mình đi lấy.
Locke bắt chéo chân rồi nói.
Sắc mặt của mã Tư Lệnh liền âm trầm.
Tiếng chiến đấu “Ầm ầm” bên ngoài không lúc nào mà không kích thích thần kinh của Mã Tư Lệnh. Liệu những thứ biến dị đó có sắp sửa tấn công doanh rồi hay không? Đó mới là điều mà hắn cần cân nhắc nhất hiện tại.
Trong quân doanh vẫn còn hai chiếc máy bay trực thăng vũ trang hoàn hảo, nhưng Mã Tư Lệnh không hề trông cậy gì vào việc sử dụng cái đồ chơi này để cứu mạng sống của một nhà hắn. Những con chim biến dị trên trời vô cùng vô tận cũng không phải là thứ mà hai chiếc máy bay trực thăng vũ trang có thể ứng phó.
Lại một vụ nổ lớn xảy ra, lần này khoảng cách gần sở chỉ huy hơn, ngay cả đèn phía trên đầu cũng rung chuyển nhấp nháy.
Mã Tư Lệnh do dự chưa đến nửa phút cuối, cùng đã đưa ra quyết định, hắn bình tĩnh rồi nói.
-Ta có thể cho ngươi một vài địa chỉ, nhưng ta không thể đảm bảo rằng số lượng dự trữ bên kia có bao nhiêu. Có một số chuyện ngay cả ta cũng không có tư cách để biết.
“Xoẹt xoẹt xoẹt.”
Mã Tư Lệnh đánh dấu liên tiếp vài điểm trên bản đồ sau đó cuốn tấm bản đồ lại. Hắn không hề vội vã đưa bản đồ cho Locke mà lại nói.
-Những con thú biến dị kia không đáng giá này. Toàn bộ Vũ Hương này còn khoảng một một vạn con Hoạt Thi, ta muốn ngươi giúp ta ngăn chặn bọn chúng.
Dù sao Vũ Hương cũng là một thị trấn cỡ trung, quanh năm có hai vạn dân cư trú ở đây. Ngoại trừ một số cư dân còn sống sót và những người đã bị giải quyết trước khi biến dị thì bây giờ Vũ Hương vẫn còn hơn một vạn Hoạt Thi.
Đây là gánh nặng lớn nhất mà Mã Tư Lệnh cần phải gánh vác. Nếu hắn muốn thành lập căn cứ tại đây, tập hợp những người sống sót thì Hoạt Thi ở Vũ Hương nhất định phải bị tiêu diệt.
-Một vạn con...
Locke cau mày.
Những con Hoạt Thi này có thực lực nói chung đều ở giai đoạn Kỵ Sĩ thực tập nhập môn. Còn nhân loại yếu đuối của vị diện này nếu muốn đối kháng được nhất định phải dựa vào súng ống đạn dược. Nhưng hắn thì có thể bóp nghẹt chúng bằng Đấu Khí Cuồng Phong. Tuy nhiên điều duy nhất khó đối phó hơn chính là, những con Hoạt Thi này lại kế thừa khả năng bất tử của các sinh vật Tử Linh. Nhất định phải chặt đứt sọ não của chúng mới có thể giết được.
Ngay cả khi Locke có thể nghiền ép bọn chúng bằng thực lực của mình thì khi chém hơn một vạn đầu này cũng sẽ khiến hắn kiệt sức.
Nhưng Locke nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Mã Tư Lệnh, hắn trầm ngâm vài giây rồi cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Mã Tư Lệnh yêu cầu Locke ngăn chặn bọn chúng nhưng Locke không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy, hắn muốn một lần vất vả cả đời nhàn nhã.
-Xế chiều ngày mai, ngươi bảo các bình sĩ thủ hạ của người đến Vũ Hương nhặt xác.
Locke chỉ để lại một câu nói rồi đi ra ngoài.
-Vậy những con thú biến dị này thì sao?
Mã Tư Lệnh đuổi theo, bên ngoài vẫn còn ầm ầm tiếng đại bác.
-Ngươi nhìn đi.
Locke nhếch miệng cười một tiếng, hắn vỗ vào túi Thứ Nguyên bên cạnh mình.
Đã lâu rồi không cho ngươi ra ngoài, cũng nên để ngươi ra ngoài hít thở không khí trong lành của vị diện này rồi.
“Rống~”
Một tiếng gầm lớn xuất hiện giữa doanh trại. Trong âm thanh này lại chất chứa niềm vui khi được nhìn thấy ánh mặt trời và sự tự do khi được giải phóng khỏi trói buộc.
Nhưng mà khi tất cả các binh sĩ trong quân doanh Vũ Hương nghe thấy thì trong lòng đều trở nên nặng nề.
Khi nào mà những con thú biến dị này đã có khả năng tấn công đến gần bọn họ như vậy rồi?
Không ít binh sĩ quay súng nhìn về phía sau. Không nhìn thì không biết, nhìn xong bọn họ như run rẩy đánh rơi súng xuống đất.
Đây là quái vật gì? Tại sao lại lớn đến như vậy?
Một cự nhân cao mười mét cao xuất hiện ở giữa quân doanh của Vũ Hương. Tại đây, chiếc xe tăng cao ba mét ở trước mặt cự nhân Hellfire Ai cũng chỉ là một món đồ chơi cỡ lớn cao đến đầu gối mà thôi.
Ai vừa mới Locke thả ra từ trong túi Thứ Nguyên, nàng còn chưa rõ tình huống xung quanh là như thế nào. Năng lượng nguyên tố lơ lửng trong không khí rất thấp, lại chủ yếu lấy Ám hệ và Tử Linh hệ làm chủ. Điều này khiến cự nhân Hellfire vốn yêu thích nguyên tố hỏa cảm thấy rất gắt gỏng.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca