Bữa tối không nhất thiết phải ngon nhưng phải có bầu không khí êm dịu, lãng mạn, thay vì nói Locke muốn ăn đồ ăn do Angelina nấu, thà nói rằng hắn rất thích khoảng thời gian được ở cạnh nàng ta hơn.
“Cố gắng kết thúc cuộc chiến tranh Vị Diện này càng sớm càng tốt, sau đó quay về Tây Phương Tam Đảo nghỉ ngơi cho thật tốt."
Locke thở dài nhìn lên bầu trời phía bên ngoài hang động.
Màn đêm lặng lẽ kéo đến.
Locke phải canh giữ cho ngọn đuốc trong hang không bị tắt và phải quan sát tình hình xung quanh, hắn luôn phải giữ một cái đầu tỉnh táo.
Keira thức dậy một lần vào lúc rạng sáng với toàn thân đau nhức và yếu ớt, Keira kháng lại sự choáng váng, cảnh tượng đầu tiên nàng nhìn thấy khi mở mắt ra là khuôn mặt của một thanh niên bị đống lửa chiếu làm cho ửng đỏ.
- Ngươi không sao chứ?
Ánh mắt Locke nhìn chằm chằm vào Keira,thông qua những giọt mồ hôi trên trán nàng thì Locke biết rằng tình hình của vị Ma Pháp Sư cấp một này hiện không khả quan chút nào.
...
Keira mở miệng định nói điều gì đó, nhưng sau khi cố gắng hồi lâu nàng không thể thốt ra được một từ nào.
Locke có khả năng giao tiếp bằng tinh thần lực liền hiểu được và đi lấy bát nước cho nàng, sau khi Keira uống nước xong, hắn còn chưa kịp hỏi một số thông tin cần thiết thì nàng lại thiếp đi.
Lần này không phải hôn mê mà là ngủ say, sau khi tỉnh lại một lần nữa, Locke lại kiểm tra cơ thể Keira, phát hiện nàng đã khôi phục rất tốt.
Thể chất của các Ma Pháp Sư trước giờ luôn yếu hơn các Kỵ sĩ và Keira cũng không ngoại lệ, Tuy nhiên với thân phận là một Nguyên Tố Sư Quang Hệ khiến nàng có năng lực hồi phục mạnh hơn một chút so với các pháp sư hệ khác.
Biết thân thể của Keira đại sư có thể sẽ sớm bình phục, Locke cũng cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều.
Hắn lấy ra một chiếc áo choàng Kỵ Sĩ từ chiếc nhẫn không gian rồi đắp lên cơ thể Keira rồi tiếp tục quay trở lại cửa hang và canh giữ cận thận.
Đêm nay là một đêm dài.
---------
Mũi Keira khẽ cử động rồi từ từ mở mắt.
Xung quanh một mùi tanh không thể tan trong không khí khiến cho Ma Pháp sư Quang hệ mắc chứng sạch sẽ này cảm thấy rất khó chịu.
Ngọn lửa mà Locke đốt suốt đêm không xua tan hết được hơi ẩm trong hang động, cộng thêm mùi máu vương lại của vài Số Mã Thú mà hắn ta moi ruột trước đó khiến cho hang động có mùi rất lạ.
Ít nhất đó là điều mà Keira cảm nhận được.
Mà Locke lại không cảm nhận được nhiều, hắn không có yêu cầu quá cao đối với nhu cầu cuộc sống, Locke đã trải qua hoàn cảnh còn khó khăn hơn rất nhiều so với thế này nên thật sự không để ý tới.
Chống chọi lại mùi hăng trong không khí, Keira rút tay ra và cố gắng huy động một chút tinh thần lực của mình để giải phóng một chút ma pháp tịnh hóa.
Một cơn đau nhói xuyên qua não Keira khiến khuôn mặt vốn đã nhợt nhạt của nàng trông giống như phủ thêm một lớp phấn trắng.
Nỗi đau mà tinh thần lực phản phệ lại không dễ chịu chút nào, may mắn là ma lực cần cho ma pháp tịnh hóa là không cao, nếu không thì có khả năng Keira sẽ bị tinh thần lực phản ứng dữ dội mà biến thành kẻ đần độn. Cơn choáng váng kéo dài trong đầu nàng vẫn chưa nguôi ngoai, chiếc áo choàng màu nâu của nàng rơi ra, Keira chợt phát hiện ra chiếc áo choàng của mình đã rách nát.
Nàng đảo mắt sắp ngất đi ngay khi. Keira chưa bao giờ thảm hại đến thế.
- Đại sư, người tỉnh rồi à?
Giọng Locke vang lên bên cạnh khiến Keira ngẩng đầu lên.
Hiện tại, thực lực của Keira có thể không bằng Locke, người đã đạt tới gần cấp hai, nhưng với thân phận là đạo sư của Angelina nên Locke vẫn phải biết mình là một vãn bối.
Không cần phải nói, Keira cũng biết ai đã đụng chạm y phục của mình, cho dù Locke có cố gắng cứu nàng thì sắc mặt Keira vẫn hiện lên vẻ ngại ngùng.
Keira đã giữ gìn cơ thể mình trong trắng như ngọc bích suốt hai trăm năm nay, biết rằng cơ thể của mình lần đầu tiên bị nhìn bởi một người đàn ông nên trong lòng nàng cảm thấy rất xấu hổ và tức giận không thể giải thích được, khi nghĩ đến người đàn ông này là trượng phu của đồ đệ mình khiến Keira càng cảm thấy khó chấp nhận điều đó hơn.
Locke tạm thời vẫn chưa đoán được Keira đang nghĩ gì , nhưng nhìn vào sắc mặt khó chịu của nàng, Locke biết rằng tâm trạng đại sư lúc này nhất định không được thoải mái.
“Nghe Angelina nói rằng đạo sư của nàng mắc chứng thích sạch sẽ nghiêm trọng, chẳng lẽ áo choàng của ta không sạch sẽ?”
Locke nghĩ thầm trong đầu, liếc nhìn xem chuyện gì đang xảy thì lại tình cờ bắt gặp ánh mắt đang tức giận nhưng rất đẹp của đại sư Keira.
Lúc buổi trưa, tình trạng cơ thể của Keira rõ ràng có tăng lên trên diện rộng.
Dược tề khôi phục của Locke khá tốt, tục ngữ nói bệnh lâu thành lương y, Locke thường xuyên có thêm nhiều vết sẹo mới khiến cho hắn có hiểu biết nhất định về cơ thể.
Sự hồi phục của Keira đều nằm trong dự đoán của Locke.
- Đại sư, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Locke hỏi Keira đang co ro ngồi bên cạnh đống lửa.
Keira đã hồi phục phần nào tinh thần lực, đã lấy ra một bộ ma pháp bào dự phòng từ nhẫn không gian của mình, nhưng bản thân ma pháp bào tự có ma pháp trận ổn định nhiệt độ cũng không khiến đại sư này cảm thấy dễ chịu chút nào cả, cơ thể yếu ớt làm cho nàng rét lạnh từng cơn.
Locke muốn đề nghị Keira đắp thêm áo choàng của mình nữa, nhưng câu trả lời là Keira đã sử dụng quang vũ tiễn khiến áo choàng phủ trên người hóa thành tro tàn.
Đại sư này bình thường ngay cả phòng của mình cũng không thể chịu đựng việc có dấu vết của người khác, chớ nói chi là áo choàng đầy mùi nam nhân của Locke kia.
Không thể hiểu được tâm lý của một người mắc chứng thích sạch sẽ, Locke chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc áo choàng lông chồn chất lượng cao của mình biến thành tro bụi.
Từ trước tời giờ Locke luôn cảm thấy trong hai tỷ muội Keira và Ashar, tỷ tỷ Ashar có hơi bất thường về thần kinh, còn muội muội Keira là một người bình thường.
Hiện tại suy nghĩ đó của Locke đã bị vỡ tan tành, được rồi, hai tỷ muội này không có ai bình thường cả.
Chí ít Locke tự nhận mình là người bình thường cảm thấy đau đầu với Keira đại sư dở hơi này.
Bởi vì kể từ khi Keira đại sư thức dậy vào buổi sáng, Ma Pháp Sư quang hệ thực ra còn lớn tuổi hơn tổ nãi nãi của Locke này vẫn chưa nói một lời nào với hắn.
Locke lại bị đánh bại đã dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài để tuần tra, khảo sát tầm nhìn.
Trận chiến ở khu vực phía Nam của rừng Cầu Vồng dường như đã nóng lên trở lại kể từ đêm qua, Locke đã nhiều lần nhìn thấy những Sổ Ma Thú mạnh mẽ bay bay ở trên trời đi trợ giúp.
Hắn cần phải đảm bảo rằng không có dấu vết của Sổ Ma Thú đi qua hang động, hai người họ hiện vẫn đang ở trong trại địch.
Sau khi Locke rời đi, vẻ mặt của Keira thay đổi.
Nắm chặt lòng bàn tay hơi run rẩy của mình, Keira hít một hơi thật sâu rồi lấy ra một ống nghiệm chứa đầy máu vàng từ nhẫn ma pháp.
Sau khi lắc ống nghiệm hai lần, cảm nhận được quang nguyên tố dồi dào trong đó, Keira thả lỏng cơ thể.
Keira đã chạm đến bình cảnh của Nguyên Tố Sư cấp một, lần này vì tìm kiếm cơ hội đột phá cấp hai mà rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, nếu có năng lực dự đoán tương lai, Keira sẽ không bao giờ đặt mình vào nguy hiểm.
Ở một khía cạnh nào đó, tính cách của Keira và Locke khá giống nhau, chính là hai người họ không quá ám ảnh bởi việc theo đuổi quyền lực.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca