“Ừng ực”
Âm thanh Locke nuốt nước bọt, nói tiếp:
- Có thể là do Keira đại sư vốn bị bệnh thích sạch sẽ nhưng thời gian này chúng ta lại luôn phải chui trong hang.
- Thật sao?
Ashar hơi nhíu mày, dường như đang suy nghĩ tính hợp lý của nguyên nhân này.
Suy nghĩ một hồi lâu mà vẫn không có kết quả, Ashar trừng mắt nhìn Locke một cái nói:
- Tất cả là lỗi của ngươi, chọn nhiệm vụ chết tiệt gì hoàn cảnh tồi tệ như vậy!
- Ha.
Locke chỉ có thể sờ đầu mình trừ.
Phụ nữ đều thích chưng diện, ngay cả nữ Ma Pháp Sư như Ashar cũng không ngoại lệ. Chỉ có Kỵ Sĩ thường xuyên lăn lộn trong những hoàn cảnh hiểm ác như Locke mới không để ý đến những chi tiết này.
Ánh Trăng đêm nay rất đẹp, vị diện Số Mã chỉ có một mặt trăng, lại có màu trắng thuần khiết rất giống với mặt trăng ở Vu Sư giới.
Nằm trên một thân cây lớn đặt hai tay ở sau đầu, Locke híp đôi mắt lại để cơ thể từ từ thả lỏng, đồng thời vẫn luôn chú ý đến tình hình xung quanh.
Ashar ở phía dưới đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống phủ lên chiếcma pháp bào của nàng, dát lên đó một lớp màu bạc như ngân sa tinh xảo và lộng lẫy.
Ashar cầm trong tay một Năng Lượng Tinh Túy thuộc tính Hắc Ám, lúc này nàng vừa minh tưởng rèn luyện tinh thần lực đồng thời cũng đang khôi phục ma lực của mình.
Trên con đường tu luyện, Ashar siêng năng hơn Locke rất nhiều.
Đúng là Locke theo đuổi lực lượng sức mạnh và sự cường đại nhưng hắn tôn sùng phong cách kết hợp làm việc và nghỉ ngơi. Trong khoảng thời gian này, Locke đã quá mệt mỏi hiện tại hắn chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt.
Liên quan đến cuộc chiến xâm lược của Tây Phương Tam Đảo tại Phong Chi Đại Lục của vị diện Số Mã, sau cái chết của Số Mã thú cấp bốn Tiểu Xú Hoàng và sự hi sinh của một số lượng lớn Số Mã thú cứu cực thể tại Địa Vực U Ám, cuộc chiến tranh đã bước qua giai đoạn Trung Kỳ: giằng co và tấn công để tiến vào giai đoạn hậu kỳ: thu hoạch và chiếm lĩnh.
Mất bốn năm để đưa cuộc chiến đến giai đoạn này, Nếu xét từ các cuộc chiến tranh vị diện trước đó thì tiến độ của cuộc xâm lược vị diện Số Mã này là cực nhanh.
Nguyên nhân một phần là do có ba vị Cường giả cấp bốn chung sức hợp tác, cũng một phần là do Tây Phương Tam Đảo chỉ phụ trách một lục địa là Phong Chi Đại Lục.
Vừa trở lại cứ điểm không gian, Locke đã bị một đống “chuyện phiền toái” cuốn lấy.
Đúng vậy, chính là những nhiệm vụ lặt vặt quá nhiều mà Ashar gọi là “chuyện phiền toái”.
Địa Vực U Ám chỉ là một khu vực nhỏ ở phía đông nam của Phong Chi Đại Lục trong vị diện Số Mã, Mặc dù nơi này có Tiểu Xú Hoàng đóng quân và tập kết hơn 90% Số Mã thú cứu cực thể của Phong Chi Đại Lục nhưng diện tích của nó chỉ chiếm chưa đến 1/7 đại lục này.
Khi bắt đầu cuộc chiến tranh này, Tây Phương Tam Đảo đã khởi xướng tấn công từ đường ven biển phía Nam của Phong Chi Đại Lục.
Nếu như tính luôn cả khu vực đã bị chiếm đóng ở phía Nam, một phần khu vực Tây bộ của sa mạc Nhật Viêm cộng thêm Địa Vực U Ám vừa thành công đánh chiếm thì miễn cưỡng cũng có thể nói là một phần tư Phong Chi Đại Lục đã rơi vào tay Tây Phương Tam Đảo.
Trong khi tất cả mọi người đang mài dao xoèn xoẹt chuẩn bị kiếm một khoản béo bở trên vị diện này thì Locke lại không hứng thú với chuyện đó lắm.
Hiện tại hắn căn bản không thiếu vật tư tu luyện hơn nữa còn tích lũy đủ vật tư tu luyện cần thiết cho cả nhóm Grace, Ria hiện đang ở Vu Sư giới. Lúc này thứ duy nhất hắn cần là yên ổn và ổn định.
- Địa Kỵ Sĩ Đại Nhân tôn kính có rất nhiều nhiệm vụ thích hợp cho Ngài lựa chọn, Ngài có muốn ta gửi tất cả chúng đến huân chương Kỵ Sĩ cho ngài xem xét hay không?
Trong sảnh nhiệm vụ một nhân viên bên kia cửa sổ thủy tinh cung kính nói với Locke.
Vừa mới trở lại cứ điểm không gian được ba ngày Locke đã lại một lần nữa nhận được yêu cầu làm nhiệm vụ cưỡng chế từ cấp trên, điều này khiến hắn không thể không cảm thấy bực bội.
- Có nhiệm vụ đóng quân nào tại cứ điểm không gian hay không?
Locke hỏi thẳng.
Các nhân viên bên trong đều sững sờ, hiện tại đội quân Số Mã thú chủ lực đã bị quân đội của họ đánh tan toàn diện, sao có thể có một Số Mã thú mắt mù nào dám cả gan đến cứ điểm không gian gây rắc rối cho bọn hắn cơ chứ. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, những người lưu lại cứ điểm không gian chỉ có những Kỵ Sĩ, Ma Pháp Sư bị thương hoặc Ma Pháp Sư có tính chất nghiên cứu khoa học không am hiểu chiến đấu chính diện.
Sau khi cúi đầu tìm kiếm các tin tức và ghi chép về nhiệm vụ tại cứ điểm không gian trong bảng thủy tinh một lúc lâu, vị nhân viên công tác này cuối cùng vẫn tiếc nuối nói:
- Tạm thời không có nhiệm vụ đồn trú nào phù hợp với một Địa Kỵ Sĩ như ngài.
Tất cả mọi người đều đang nô nức tấp nập nhận nhiệm vụ, cũng có những người khác loại như Locke. Sự phong phú của tài nguyên ở vị diện Số Mã đã có thể coi là trung đẳng trong các vị diện cấp thấp.
Vị điện này đã nuôi dưỡng ra bốn sinh vật cấp bốn và một Thủ Hộ giả có thực lực có thể sánh ngang với sinh vật cấp năm, so với vị diện Bán Nhân Mã cấp thấp mà Tây Phương Tam Đảo xâm lược lúc trước thì màu mỡ hơn không biết bao nhiêu lần.
Cho dù chỉ có một đại lục thuộc quyền của Tây Phương Tam Đảo cũng đã đủ cho Điện Đường Kỵ Sĩ và Tháp Thánh kiếm đầy bồn đầy bát.
Lựa chọn một hồi, Locke cuối cùng đã chọn một nhiệm vụ có cách cứ điểm không gian không quá xa, nội dung là tiêu diệt bộ lạc Hoa Cốt Thú ở đầm lầy phía bắc của Địa Vực U Ám.
Locke cũng đã nghĩ đến việc nhờ quyền lực của Jos để né được một lần nhiệm vụ cưỡng chế này nhưng rất đáng tiếc, kể từ khi trở lại cứ điểm Không gian, Locke không liên lạc được với Jos.
Ngay cả thanh mai trúc mã của Jos là Michelle đại sư cũng không thể liên hệ được.
- Là do bị thương quá nặng còn đang dưỡng thương? Hay là dự định thăng cấp bốn? Hoặc là cả hai nguyên nhân.
Locke suy nghĩ trong lòng.
Đãi ngộ Angelina nhận được tốt hơn Locke nhiều, nàng được Thánh Tháp đánh giá là Ma Pháp Sư nghiên cứu, nhiệm vụ bắt buộc cũng giống như trước là ở lại cứ điểm không gian để phòng thủ nên có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Tuy nhiên, Locke tin rằng Angelina sẽ không sử dụng thời gian này chỉ để nghỉ ngơi. Sau khi chấp hành một nhiệm vụ cùng mấy người Locke và Ashar, nàng đột nhiên cảm thấy thực lực của mình quá thấp, cũng định sẽ quyết chí tự cường, cố gắng đuổi kịp bước chân Locke.
Tuy nhiên, Angelina mới hơn bốn mươi tuổi đã là Ma Pháp Sư cấp một cũng được tính là hàng ngũ thiên tài nổi bật trong số các Ma Pháp Sư, nàng ấy thực sự không cần đánh giá thấp bản thân như vậy. Nhưng sự kiêu ngạo chảy trong máu Angelina khiến nàng không muốn bản thân mình bị vượt qua quá nhiều, cho dù người này có là phu quân của nàng.
Angelina còn khiến Locke bớt lo một chút, có một người khác còn Locke phải đau đầu hơn.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca