Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 820 - Chương 820: Biến Hóa

Chương 820: Biến Hóa Chương 820: Biến Hóa

Ngày hôm sau, ba người Locke, Angelina và Diene đi tới Đế quốc Omor bằng Phù Không Thuyền xin từ Tháp Thánh.

Angelina rất tức giận với Locke nhưng nàng vẫn dành sự tôn trọng đáng kể cho Keira bởi dù sao Keira cũng là đạo sư của nàng.

Vì vậy trước khi lên đường, Angelina đã tạm biệt Keira bằng lễ nghi đặc biệt của học đồ.

Đương nhiên Locke cũng đi đến từ biệt, ánh mắt hắn thể hiện sự yên tâm khi nhìn bụng Keira hơi phình lên, những lời ly biệt sướt mướt hơn đã nói lúc ở Cứ Điểm Không Gian.

Trên Phù Không Thuyền:

Ngươi không định ở lại với đạo sư của ta thêm một lúc nữa sao? Ta nhìn có vẻ nàng sắp sinh rồi.

Thừa dịp Diene không để ý, Angelina điềm nhiên như không nói.

Còn hai năm nữa, ta vẫn nên trở về Faustain cùng ngươi rồi qua một thời gian lại tới thăm Keira.

Locke nói.

Angelina cũng không biết nên nói như thế nào với lời nói thẳng thắn của Locke, nàng cũng không còn quan tâm đến việc Locke gọi thẳng tên Keira mà quay người lại hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Locke nữa.

Chuyến đi tới Đế quốc Omor nhanh hơn trước, chỉ mất khoảng hai ngày bởi vì người điều khiển Phù Không Thuyền bây giờ là Kỵ Sĩ cấp hai.

Trên đường đi, Diene cẩn thận hỏi Locke.

Locke trả lời với vẻ mặt cay đắng:

Kể lại câu chuyện giữa Locke và đạo sư của Angelina cũng không phải là điều vinh quang gì.

Diene nói.

Khi Diene nói điều này, nàng trông giống một người lớn tuổi từng trải hơn là tiểu cô nương trốn sau lưng Locke ngày hôm qua.

Được rồi, cảm ơn ngươi.

Locke gật đầu với Diene.

Nhân tiện, những năm qua ngươi có liên lạc với người thân và bạn bè ở Đế quốc Omor không?

Locke hỏi, hắn biết rằng nhiều Ma Pháp Sư học tập trong Tháp Thánh sẽ dần mất liên lạc với thế tục qua thời gian.

Đây là nơi bắt nguồn tin đồn rằng Ma Pháp Sư không thấu tình đạt lý.

Diene nói.

Locke nghe vậy nhẹ gật đầu, hắn cũng có một nhóm người thân thương nhớ ở Đế quốc Omor như Diene.

Kể từ khi Tháp Thánh phát động cuộc chiến tranh vị diện xâm lược vị diện Số Mã, hầu hết các Ma Pháp Sư trên cấp một đã được chiêu mộ đến chiến trường.

Vào thời điểm đó, Ma Pháp Sư Ashar và Keira đại sư không có thời gian rảnh để chăm sóc Grace các nàng trong Tháp Thánh nên các nàng đã quay trở lại Đế quốc Omor vào năm thứ hai kể từ khi Tháp Thánh mở ra chiến tranh vị diện.

Đế quốc Omor có phòng ốc của các nàng, có sản nghiệp của Locke và mạng lưới mà Akano đã thiết lập ở Princeton trong nhiều năm qua, Grace các nàng trở về cũng là vì cảm nhận khí tức tồn tại của Locke lúc trước mà thôi.

Dù sao giả hỏa này đã vô thanh vô tức rời đi các nàng vài chục năm, nếu không phải Điện Đường Kỵ Sĩ bên kia truyền đến tin tức rằng khí tức sinh mệnh của Locke vẫn còn tồn tại thì bọn họ sẽ cho rằng Locke đã chết ở vị diện khác.

Princeton, đế đô của Đế quốc Omor.

Thủ đô của đế quốc hùng mạnh và rộng lớn nhất Lục địa Misia vẫn thịnh vượng như vậy.

Có giấy thông hành độc quyền vào Tháp Thánh nên Phù Không Thuyền tiến thẳng vào thao trường của Học viện Hoàng gia đế quốc rồi mới hạ xuống.

Diene đã thay đổi một bộ ma pháp bào màu xanh nhạt, hôm nay sắc mặt của nàng rạng rỡ và tươi sáng hơn mấy ngày trước một chút, và nàng cũng tự tin hơn, đây mới là khí chất mà một nữ Ma Pháp Sư cao quý nên có.

Locke mỉm cười với Diene.

Angelina bước tới ôm lấy Diene chào tạm biệt.

Trước khi rời đi, Locke vẫy tay với Diene.

Ngồi trên chiếc xe ngựa vừa quen thuộc vừa xa lạ, Locke có ảo giác như đang sống trong mộng.

Locke đã quen với việc bay hàng ngàn mét trong chớp mắt nên hắn có cảm giác không chân thực khi ngồi trên một cỗ xe thô sơ như vậy.

Việc phi hành bị cấm ở Princeton, kể cả đối với các Kỵ Sĩ cấp hai như Locke. Chỉ khi sau này Locke thăng cấp lên Thiên Kỵ Sĩ cấp ba thì những ràng buộc trần thế này mới không có ảnh hưởng lớn đến hắn.

Các Thiên Kỵ Sĩ đã ở đỉnh cao quyền lực ở Tây Phương Tam Đảo nên bọn hắn là một trong những người đặt ra luật lệ.

Đặc biệt là ở một quốc gia đế chế như Đế quốc Omor, các Thiên Kỵ Sĩ thường đại diện thân phận cho một Công tước đế quốc hoặc thành viên của một nhánh trong vương thất.

Hiện tại ở Princeton có bốn vị Thiên Kỵ Sĩ, bọn hắn theo thứ tự là hai Công tước, một Thân Vương và một người tạm nắm chức điện chủ phân điện của Điện Đường Kỵ Sĩ.

Với thân phận Địa Kỵ Sĩ hiện tại của Locke, nếu hắn muốn thì sau khi đánh đổi khá nhiều và cam kết nhất định, hắn cũng có thể đạt được danh hiệu Hầu tước của Đế quốc Omor thông qua các mối quan hệ với hoàng thất.

Trong lịch sử, có rất nhiều gia tộc quyền lực đã ra đời theo cách này.

Đối với các Kỵ Sĩ, sức mạnh thường là chỗ dựa lớn nhất của họ còn gia tộc chỉ là một thứ phụ thuộc mà thôi.

Công dụng tốt nhất của việc xây dựng một gia tộc thực chất là giúp các Kỵ Sĩ bồi dưỡng thế hệ tiếp theo và tạo ra những hạt giống tốt hơn cho tương lai của Tây Phương Tam Đảo.

Khi xe ngựa đi đến trước cửa ngôi nhà trước đây, Locke kích động đến mức bả vai khẽ giật giật.

Angelina cũng không khác, nàng đã chung sống Grace và Ria các nàng mấy chục năm nên Angelina không còn xem các nàng là tình địch của mình nữa mà bọn họ đã trở thành một nửa gia đình.

Con người đều là sinh vật có cảm xúc, mấy người phụ nữ đều ủng hộ và động viên lẫn nhau trong những ngày Locke đi xa nên hiện tại cũng không kém thân tỷ muội là bao nhiêu.

Trước cửa nhà vẫn sạch sẽ như cũ, có vẻ như thường xuyên có người dọn dẹp.

Hiện tại ở Đế quốc Omor đang là mùa thu, Princeton nằm ở phía Nam nên còn chưa có gió bắc thổi vào bởi vậy nhiệt độ ở đây vẫn rất ấm áp, lá rụng thành tốp năm tốp ba trên mặt đất chẳng những không tạo cho người ta cảm giác bẩn thỉu mà ngược lại còn mang đến ý cảnh mùa thu tháng mười tuyệt đẹp.

Locke nắm tay Angelina sải bước vào nhà.

Locke không nhận ra rất nhiều nha hoàn và hạ nhân xuất hiện trong sân, có lẽ những những thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi này là Akano mới tuyển dụng trong mười mấy năm qua.

Khi những hạ nhân trong biệt thự này nhìn thấy người lạ bước vào, suy nghĩ đầu tiên của họ là mắng mỏ và đuổi họ đi, tuy nhiên khí chất mạnh mẽ và kiên cường của Locke cùng khí chất cao thượng bẩm sinh của Angelina đã khiến những hạ nhân muốn lớn tiếng hỏi thân phận của hai người nửa ngày cũng không dám mở lời.

Có chuyện gì vậy? Có khách nhân đến sao?

Một giọng nữ từ trong sân truyền đến.

Dịch: Ly

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment