Sau khi đến Điện Đường Kỵ Sĩ ở Princeton báo cáo và gặp lại những người bạn cũ vài lần, Locke và Angelina lên đường tới Faustain.
Trong đó, những người bạn ở Điện Đường Kỵ Sĩ vẫn ổn bởi nhìn chung bọn họ đều là Kỵ Sĩ cấp một nên bao năm qua không có thay đổi gì nhiều và cũng không rơi vào tình huống vẫn lạc.
Nhưng những người quen cũ ở Học viện Hoàng gia ngày càng thay đổi, chủ yếu là do thời gian và tuổi thọ bào mòn.
Locke rất lo lắng liệu rằng mười hai mươi năm nữa mấy người bạn cũ dưới cấp một này có còn sống hay không. Có lẽ là bởi vì Locke đã gần năm mươi, tuy thân thể không già nhưng tâm hồn hắn đã già, bởi vậy mới trở nên đa sầu đa cảm.
Trong buổi tụ hội, một trong những điều khiến Locke lo lắng nhất chính là Jokin bỏ nhà đi năm đó vẫn chưa trở về. Locke không biết Jokin đã đi đâu nhưng dựa vào việc nàng đã hơn 20 năm không trở lại thì Locke đoán rằng nàng đã rời khỏi Lục địa Misia.
Là đi đến Bắc đảo hay Nam đảo của Tây Phương Tam Đảo, hay là đi đến Tây Hải Ngạn hoặc Đông Hải Ngạn, tất cả đều là một bí ẩn. (Lục địa Misia nơi Locke sinh sống là hòn đảo ở giữa của Tây Phương Tam Đảo).
“Aiz, mỗi người đều có duyên phận kỳ ngộ của riêng mình. Ta không cần phải suy nghĩ quá nhiều." Trong số những người bạn ở Học viện Hoàng gia thì Jokin là người trưởng thành và độc lập nhất.
Locke tin rằng nàng sẽ không chết ở nơi đất khách quê người.
Tạm thời không nghĩ đến những chuyện đáng buồn này, Locke nhìn về phía buồng nhỏ trên Phù Không Thuyền phía sau, nơi Grace, Ria và Christine các nàng đang ngồi cùng nhau trò chuyện về điều gì đó.
Đối với Locke bây giờ thì các nàng mới là những người hắn cần quan tâm nhất và là những người hắn cần dùng hết sức mình để bảo vệ.
Tất nhiên không chỉ mình Locke và Angelina quay lại Faustain, sau khi Grace các nàng biết điều này thì họ cũng ầm ĩ muốn cùng trở về.
Không phải bọn họ nhớ Faustain mà là không nỡ rời xa Locke. Hơn mười năm không gặp, Grace còn đỡ nhưng đặc biệt là tiểu cô nương Christine này, mỗi ngày đều muốn bám lấy Locke.
Grace tức giận mắng khi nhìn thấy Christine xoay quanh Locke cả ngày.
Christine kiêm tu ma pháp và đấu khí nên nhìn bên ngoài không khác một thiếu phụ mới ngoài ba mươi là bao. Điều không phù hợp với tuổi tác và ngoại hình là tính trẻ con của nàng, nàng giống như một đứa trẻ không bao giờ lớn và luôn muốn dính lấy Locke.
Christine hất đầu, cây ngay không sợ chết đứng nói.
Điều này khiến Grace và Ria cười khúc khích.
Việc Locke và Angelina trở lại Faustain đã được thông báo trước cho Bệ hạ Kensell thông qua ma pháp đưa tin.
Việc thân muội và muội phu của Kensell trở về đương nhiên là long nhan cực kỳ vui mừng.
Kensell năm nay đã năm mươi sáu tuổi, đã già hơn trước và có phần giống với tiên vương Faustain năm đó.
Tuy nhiên, có Ma Pháp Sư cấp một Angelina và Kỵ Sĩ cấp hai Locke thì các bảo vật kéo dài sự sống cho Kensell sẽ được cung cấp liên tục, tương lai sống đến bảy mươi tuổi cũng không thành vấn đề.
Trước mặt rất nhiều quý tộc ở thành phố Flor, Locke và Angelina nắm tay nhau bước xuống Phù Không Thuyền và bước lên đại lộ thảm đỏ do Bệ hạ Kensell chuẩn bị cho họ dưới tiếng gõ trống khua chiêng của đội nghi trượng.
Bệ hạ!
Locke cung kính chào lão nhân trước mặt.
Ca ca!
Angelina cũng kích động nói.
Lúc này Kensell không còn là hình tượng đại cữu ca bày mưu nghĩ kế trong suy nghĩ của Locke nữa mà là một lão nhân chứng kiến người thân của mình trở về.
Sự vui mừng và phấn khích trong mắt Kensell không thể giả tạo được, vị đại cữu ca này thực sự vui mừng trước sự trở lại của Locke và Angelina.
Quốc vương Kensell vô cùng hòa nhã một tay kéo Angelina, một tay kéo Locke dẫn đầu đội ngũ đi về phía trước.
Đối với người dân thành phố Flor, vương đô của Faustain, ngày hôm nay cảm giác như năm mới đã đến sớm, ánh đèn rực rỡ và bầu không khí đầy màu sắc khiến ngày thu vàng này trở nên nhẹ nhàng lạ thường.
Trên thực tế, ngoài việc muội muội và muội phu quay lại thăm hắn sau hơn mười năm không trở về thì sở dĩ Kensell phấn khích như vậy còn là vì thân phận Ma Pháp Sư cấp một của Angelina và thực lực Địa Kỵ Sĩ cấp hai của Locke.
Kensell vô cùng may mắn vì lúc trước đồng ý cho Locke kết hôn với Angelina là lựa chọn chính xác nhất.
Địa vị Ma Pháp Sư cấp một của Angelina mang ý nghĩa lực lượng ma pháp trong tương lai của Vương quốc Faustain sẽ được tăng cường rất nhiều, và số lượng Ma Pháp Học Đồ ở quốc gia hạng hai này cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Mà Angelina hoàn toàn có năng lực cách vài năm lại dẫn một vài Ma Pháp Học Đồ ở Vương quốc Faustain tới Tháp Thánh.
Đây là một điều tốt đẹp mang lại lợi ích vô hạn cho Vương quốc Faustain trong hàng trăm năm tới.
Về phần thực lực Địa Kỵ Sĩ của Locke, điều đó có nghĩa là Faustain hiện có hai vị Địa Kỵ Sĩ tọa trấn, Kensell đang cân nhắc qua một thời gian nữa sẽ liên lạc với Điện Đường Kỵ Sĩ để mở rộng lãnh thổ của Vương quốc Faustain một lần nữa.
Diện tích lãnh thổ mới được lấy từ đâu, tất nhiên là cắt từ các nước xung quanh khác.
Một vương quốc hùng mạnh với hai Địa Kỵ Sĩ, tin rằng Điện Đường Kỵ Sĩ sẽ xem xét mong muốn của Kensell, một vương quốc có các Kỵ Sĩ cấp cao trấn giữ thì cũng sẽ có lợi cho Điện Đường Kỵ Sĩ trong việc đào tạo thế hệ Kỵ Sĩ xuất sắc tiếp theo.
Tham vọng của mỗi vị vua là mở rộng lãnh thổ.
Nếu các nước xung quanh không đồng ý thì sao?
Đánh thôi! Giống như khi Faustain thôn tính Charles, không có cường giả cấp cao hơn tọa trấn thì bọn chúng chỉ có thể bị người khác tàn sát.
Sau khi ở lại vương đô thành Flor một thời gian, Locke và Ria lên đường đi đến Lãnh Kedozi phía Nam tỉnh Del.
Hai người bọn họ muốn quay về tảo mộ lão Locke và Tia, thuận tiện thăm những người đồng đội cũ của Locke.
Thôn Phong Diệp không có nhiều thay đổi so với hơn 20 năm trước, tuy Locke xuất thân từ đây với tư cách là một Thân Vương nhưng thực sự hắn không có nhiều đóng góp cho thôn Phong Diệp.
Nguyên nhân là do ấn tượng của Locke về thôn Phong Diệp quá mờ nhạt, nhạt đến mức hắn chỉ có thể nhớ lại những ngày tháng vất vả khi sống cùng phụ mẫu và tỷ tỷ khi mới vài tuổi.
Dù sao lúc bấy giơ hắn cũng chạy đi tham quân năm mười bốn tuổi.
Ngược lại, lão Locke cùng Tia sinh thời đã có rất nhiều cống hiến cho thôn Phong Diệp và thị trấn khai thác mỏ, bọn họ là công công bà bà của công chúa cho nên quý tộc ở những nơi này cần phải cho bọn họ mấy phần mặt mũi.
Bên cạnh sân nhà trước đây của Locke còn có một sân nhỏ khác, bên phải là nhà của Hans, vậy nhà bên trái hẳn là gia đình của Kane khi định cư ở thôn Phong Diệp sau này.
Locke cảm thấy hai sân nhỏ này vẫn còn có nhân khí, hắn nắm tay tỷ tỷ Ria đi về phía một nhà trong số đó, trong lòng dâng lên một tia hy vọng rằng huynh đệ năm đó của hắn vẫn còn ở đây.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca