Những năm tháng du hành ở Đông Hải Ngạn, hắn từng nghe nói ở đây có Ma Pháp Sư cấp bốn, cấp năm, nhưng chưa từng nghe nói có vị Kỵ Sĩ cường đại nào cả. Thứ duy nhất có thể liên quan đến Kỵ Sĩ cũng chỉ là một chức nghiệp Ma Kiếm Sĩ, nghe nói đó là con đường tu luyện cả ma pháp và đấu khí.
- Hừ, không phải lực lượng Kỵ Sĩ của bọn hắn yếu, mà là do bọn hắn vốn xem thường Kỵ Sĩ.
Ashar cười lạnh rồi nói.
- Ngươi cứ nhìn đi, càng tiến vào sâu trong vị diện Vu Sư, ngươi sẽ càng phát hiện ra địa vị của Kỵ Sĩ thực sự rất thấp trong vị diện của chúng ta. Sự bất bình đẳng này thể hiện rõ nhất ở lục địa chính, nơi đã phát triển nền văn minh ma pháp đến đỉnh cao.
Ashar nói.
Nghe xong những lời này, vẻ mặt của Locke hơi mất tự nhiên.
Ashar chưa từng rời khỏi Tây Phương Tam Đảo, nhưng nàng đã đọc hàng ngàn quyển sách, cũng tương đương với việc đi hàng ngàn dặm đường. Cho nên Ashar hiểu rõ về thế cục của vị diện Vu Sư này hơn một kẻ nửa mù chữ như Locke.
Locke không hề nghi ngờ lời nói của Ashar, hắn chỉ cảm thấy không thoải mái mà thôi. Bởi vì hắn cũng đã từng nghe qua những tin đồn như vậy rồi.
Tuy nhiên, Locke không cần phải sinh ra quá nhiều cảm xúc tiêu cực trong lục địa chính này. Cho dù những người sử dụng ma pháp có xem thường Kỵ Sĩ ra sao, chỉ cần hắn trở thành Kỵ Sĩ cường đại trên cấp một thì bọn hắn sẽ phải duy trì sự tôn trọng tối thiểu.
Hơn nữa, các Kỵ Sĩ chiếm phần lớn trong vị diện Vu Sư này. Không còn nghi ngờ gì nữa, trong vị diện Vu Sư, số lượng Kỵ Sĩ khổng lồ ở đây hoàn toàn có tiếng nói nhất định.
Trong đế quốc Belem, uy vọng của các Kỵ Sĩ đã đạt đến đỉnh cao. Nơi đó là tín ngưỡng của tất cả các Kỵ Sĩ ở vị diện này. Nghe nói những Kỵ Sĩ thuần túy nhất chỉ có thể tìm thấy ở đế quốc Belem.
Thông qua cánh cổng truyền tống, Locke và Ashar đến thành Crimea chưa đến một tiếng.
Thành Crimea là khu thương mại trung tâm ở xung quanh đây. Cho dù là người bình thường hay là các người sử dụng phép thuật, đều có thể thường xuyên nhìn thấy ở nơi này. Nơi đây là một hệ thống phân bố rõ ràng, xét về mức độ thịnh vượng thì không kém hơn đế đô Princeton là bao.
Lần nữa đến nơi này, Locke cảm thán không thôi. Hắn nhịn không được mà dẫn Ashar đi đến cửa hàng quen thuộc.
- Lão Cole! Ra bàn chuyện làm ăn đi này!
Locke bắt chước giọng điệu lúc trước của hắn và sải bước vào cửa hàng.
Cửa hàng vẫn là cửa hàng ban đầu, cách trang trí cũng không khác gì so với lúc trước, nhưng chủ nhân ở đây lại đổi người rồi.
- Xin hỏi ngài là bằng hữu của Cole gia gia à?
Một người đàn ông quấn một tấm vải màu đen quanh người, chỉ lộ ra một đôi mắt màu vàng đi đến dò hỏi.
Trong đầu Locke đã dự đoán được một số chuyện nhưng hắn không nhịn được mà hỏi.
- Xem như là nửa bằng hữu đi, lão Cole đâu rồi?
Người trước mặt chỉ có thực lực của một Ma Pháp học đồ trung cấp cho nên hắn ta không thể biết thực lực của Locke và Ashar cao đến mức nào, hắn ta chỉ có thể nói.
- Cole gia gia đã qua đời vào bảy năm trước rồi, trước khi mất hắn đã giao cửa hàng này cho ta quản lý.
Nghe vậy, Locke chỉ biết thở dài.
Thực lực của lão Cole còn chưa đến cấp một, hắn có thể sống sót cho đến bảy năm trước, chắc chắn là do có sự hỗ trợ của đạo cụ luyện kim rồi. Lại có một người quen cũ mất đi, Locke không biết trong lòng mình bây giờ có cảm giác gì nữa.
Nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, nhưng Locke lại có cảm giác xa lạ đến lạ thường.
Cửa hàng này chủ yếu bán đạo cụ Tử Linh, đây là một đặc điểm nổi bật dưới trướng của sản nghiệp Tang Chung Chi Ngân bọn hắn.
Có hai con thi ngẫu đứng trước cửa, nhưng chúng không phải là Lily mà Locke đã quen trước đó.
Nếu đánh giá đặc điểm khách quan giữa tính mạng của thi ngẫu và chủ nhân của nó. Khi lão Cole chết, có lẽ thi ngẫu kia cũng đã đi theo hắn ta.
Cũng tốt thôi, lão Cole cũng không sợ phải cô đơn.
Nếu là hậu bối của người quen, Locke không thể ra về tay trắng khi đến cửa hàng này được. Hắn tùy tiện bán một số đồ chơi vụn vặt không dùng đến, tất cả đều được thu hoạch tại vị diện Số Mã.
Locke lấy ra một số Tinh Hạch của sinh vật Chuẩn giai. Trên người chúng vẫn còn lưu lại sự dao động năng lượng từ vị diện khác. Điều này khiến cho người đàn ông choàng vải đen e dè hơn đôi chút.
Dù có ngu ngốc đến đâu đi chăng nữa thì hắn ta cũng có thể nhận ra, cả Locke và Ashar đều có thực lực trên cấp một.
Đồng tiền được lưu thông nhiều nhất ở Đông Hải Ngạn này là Kim tác của Vương quốc Sony. Hệ thống thương nghiệp thịnh vượng ở Đông Hải Ngạn đã khiến Kim tác vẫn được lưu hành ở một số quốc gia gần lục địa.
Locke tính ở lại lục địa chính một thời gian, cho nên nếu không có tiền tệ ở nơi đây thì không thể làm chuyện này được. Một số tâm hạch của Digimon chuẩn giai đã đem về cho Locke sáu vạn Kim tác. Gần như rút hết sạch toàn bộ số tiền hiện có ở cửa hàng của lão Cole.
Dưới ánh nhìn đầy kính trọng của người đàn ông, Locke và Ashar nhẹ nhàng rời đi.
Tòa thành Kiran ở phía đông nam của thành Crimea, đây là nơi mà Locke muốn Bili đến đây. Một trong những gia tộc đứng đầu trong tòa thành Kiran này là gia tộc Roland.
Gia tộc Roland có được tước vị gia tộc Hầu tước cho nên rất có uy tín trên khắp khu vực phía Tây của Vương quốc Manhattan.
Phía dưới gia tộc Roland trong tòa thành Kiran còn có rất nhiều gia tộc vừa và nhỏ, cũng có không ít gia tộc nghèo khổ.
Locke chưa từng quên rằng, ở Đông Hải Ngạn này có một chuyện thần kỳ. Đó là có thể dùng tiền để mua tước vị. Nhớ lại ngày đó hắn và hai người phụ nữ là Christine và Lafite đến Đông Hải Ngạn này, hắn đã bỏ tiền ra để có được thân phận quý tộc đấy.
Lúc trước hắn không cần dùng đến thân phận quý tộc này vì hắn chỉ chạy đi chạy lại trong tòa thành Kiran. Nơi này khác hẳn với bầu không khí văn hóa của Tây Phương Tam Đảo khiến cho Locke thích thú không thôi.
Có thể thấy những Mạo hiểm giả đang đeo kiếm rồi rảo bước trên đường phố. Còn thấy cả các Ma Pháp Sư mặc ma pháp bào đang cầm ma pháp trượng thỉnh thoảng xuất hiện. Tất cả đều tạo thành một khung cảnh tuyệt đẹp chỉ có ở Đông Hải Ngạn này.
Quy tắc của Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ không chỉ tồn tại trong Tháp Thánh và Điện Đường Kỵ Sĩ ở Tây Phương Tam Đảo trong vị diện Vu Sư. Mà là trong các tổ chức ma pháp khác cũng cấm các sinh vật cấp một tự tiện đánh nhau ở nơi của những người bình thường.
Vì vậy, để tránh những rắc rối không cần thiết, cả Locke và Ashar đều kiềm chế khí tức của mình rồi ăn mặc như người thường.
Khi hai người họ đi đến cuối con đường trung tâm của tòa thành Kiran, thì nơi này bỗng xuất hiện một phủ đệ sang trọng. Xét về mức độ sang trọng và tinh xảo thì phủ đệ này không thua kém gì cung điện của Vương quốc Faustin, quả thực là một nơi buôn bán thịnh vượng.
Bên ngoài phủ đệ có bốn Kỵ Sĩ, dựa vào thực lực của bọn hắn có thể thấy đây là những Kỵ Sĩ thực tập, dường như phủ đệ này có thế lực không nhỏ.
Dịch: Thảo Hiền
Biên: Khangaca