Tất nhiên việc một mảnh đất hoang xuất hiện đột ngột như vậy trong một bí cảnh của Ma Pháp Sư Bán Thần là điều cũng không lạ lùng, Locke và những người khác đến đây cũng không phát hiện điều gì đặc biệt.
Sau năm trăm năm mở ra, Bí cảnh Absen đã bị vô số Ma Pháp Sư cấp hai và cấp ba khám phá, có một số mạo hiểm giả cẩn thận hơn nhiều so với người bình thường, ngay cả ở vùng hoang dã phía tây này cũng có thể thấy dấu chân của những người này ở khắp mọi nơi.
Mặt đất hỗn loạn, khắp nơi chỉ có cỏ dại có sức sống mạnh mẽ khác thường mọc lên. Quan sát vùng đất này từ phía trên cao ở khoảng cách gần, Locke còn phát hiện ra dấu vết của ma pháp quy mô lớn từng càn quét qua.
Sau khi đáp xuống nơi này, Ashar lấy từ trong nhẫn không gian ra một luân bàn ma pháp kỳ quái, mũi kim chỉ hướng bên trên dao động một cách bất quy tắc, tựa như không thể chỉ ra bất kỳ thông tin có giá trị nào.
Thấy thế, Ashar vuốt cằm và nhìn chằm chằm vào kim chỉ hướng ma pháp đang dao động bất quy tắc không ngừng, trong mắt lộ vẻ trầm tư.
Mà Madas cùng Telina cũng không nhàn rỗi, việc phát hiện ra tầng kháng ma trong nhánh cây gào thét khiến bọn họ trở nên cực kỳ hào hứng đối với bí cảnh có thể là do một vị Vu sư Bán Thần sáng tạo này.
- Lục Vĩ Mi hầu!
Thủy Tinh Cầu của Madas lóe lên ánh huỳnh quang nhẹ, ngay sau đó một con khỉ nhỏ yếu chỉ có thực lực Ma Thú trung cấp xuất hiện trong pháp trận triệu hoán.
- Thải Phấn Điệp!
Telina cũng triệu hoán một con Ma Thú dạng côn trùng có thực lực không cao.
Lục Vĩ Mi hầu cùng Thải Phấn Điệp đều không phải loại Ma Thú am hiểu chiến đấu, Lục Vĩ Mi hầu có khứu giác và xúc giác rất tốt, sự tồn tại của sáu chiếc đuôi khiến khả năng giữ thăng bằng của chúng đạt đến mức khó tin. Bất kỳ rung động từ xuất hiện từ phương hướng nào dù nhỏ bé, chúng đều có thể tìm ra.
Lục Vĩ Mi Hầu là bạn đồng hành rất tốt khi thám hiểm mật thất hay truy bắt kẻ lẩn trốn.
Mà Thải Phấn Điệp là một loại Ma Thú hình côn trùng có thuộc tính quang hệ tương đối hiếm thấy, lân phấn côn trùng trên cánh sau lưng của nó có tác dụng phá vỡ hoặc đánh dấu rất tốt, rất thích hợp cho việc tìm kiếm những sinh vật vô hình và các chi tiết có tính chất đánh lừa thị giác khó tìm thấy.
“Không có triệu hoán thú yếu nhất, chỉ có triệu hoán thú thích hợp nhất.”
Đây là danh ngôn được khắc trên tấm bia đá trước Học viện Tháp Thánh Vân La, được cho là do Chủ nhân Tháp Thánh Vân La trong truyền thuyết viết lên đó. Nó được tất cả các triệu hoán sư trong hợp chủng quốc Tekolo tôn sùng.
Đẳng cấp của hai con Ma Thú này có phần không phù hợp với địa vị triệu hoán sư cấp hai của Madas và Telina. Tuy nhiên vào thời điểm này, dù là Ma thú cấp một hay siêu giai Ma thú cấp hai, e rằng cũng không giúp ích được cho họ nhiều bằng chúng nó.
Trong lúc Ashar, Madas, Terina đều thi triển kỹ năng của mình để tìm kiếm dấu vết trong vùng hoang dã này thì Locke, người có kỹ năng ít phong phú hơn cũng không nhàn rỗi.
Sự linh động phiêu dật của đấu khí phong hệ trao cho Locke một tốc độ và sự nhanh nhẹn đáng kể. Locke đã tự mình làm một cuộc điều tra quy mô lớn ở vùng hoang dã phía tây của bí cảnh Absen này bằng tốc độ của cơn gió và sự nhẹ nhàng đến mức không khiến bất kỳ một chiếc lá rụng nào di chuyển.
Sau một tiếng, bốn người lại tụ tập cùng nhau.
Mọi người đều có phát hiện của riêng mình.
Locke đang cầm trên tay một số thực vật ma pháp mọc ở vùng hoang dã phía tây, giá trị của chúng không cao lắm, Locke chỉ thu thập chúng vì chúng có một số dao động nguyên tố.
Thứ mà Madas đang cầm là một số mảnh quặng nguyên tố mà triệu hoán thú Lục Vĩ Mi hầu của hắn tìm thấy trong một hang động đá vôi ngầm gần đó. Bí cảnh Absen duy trì kết giới ma thuật quanh năm, hấp dẫn nồng độ nguyên tố tương đối mạnh, sản sinh ra một số quặng cấp thấp có thuộc tính nguyên tố cũng là chuyện bình thường.
Telina cầm trong tay một số đạo cụ luyện kim đã bị hư hỏng, thông qua cảm giác xưa cũ và những dao động năng lượng nhỏ bé trên đó, rất khó để biết những đạo cụ luyện kim này thuộc về bản thân Bí cảnh Absen hay là đạo cụ bị những mạo hiểm giả sau này để lại ở đây.
Cả ba người đều có thể nói là có chút phát hiện nhưng đều không ngoại lệ, những khám phá này đối với sinh vật cấp hai như họ chẳng có chút ích lợi gì.
Ba người họ đều là những cường giả cấp hai hiển hách ở tất cả các vị diện, họ không phải là những kẻ đáng thương phải đi thu thập rác rưởi, bất kể là thực vật ma pháp cấp thấp, vụn tinh thể nguyên tố hay đạo cụ luyện kim hỏng, những thu hoạch này không khiến bất kỳ ai trong số họ coi trọng.
- Hừ, cái bí cảnh rách nát này thật là nhàm chán, mấy trăm năm qua sớm đã bị đám 'Châu chấu' cướp sạch, ta cần những thứ đồng nát sắt vụn này có ích lợi gì!
Telina tức giận ném đạo cụ luyện kim hỏng trên tay xuống đất.
Trong đó có vòng cổ, nhẫn và vòng tay ma thuật, nhưng tất cả dao động nguyên tố trên nó cũng đều yếu ớt đến mức gần như vô hình, nói rằng chúng là nói là đồng nát sắt vụn cung không sai.
Lão Ma Pháp Sư râu trắng Madas cũng thở dài một tiếng, ném quặng tinh thể nguyên tố trong tay xuống đất.
"Đinh đinh keng keng"
Âm thanh phát ra từ sự va chạm của các tinh thể nguyên tố năng lượng cấp thấp cũng chẳng gây được bất cứ hứng thú nào với hai con Ma thú trung cấp như Lục Vĩ Mi hầu cùng Thải Phấn Điệp
Thấy hai cộng sự của mình thất vọng như vậy, Locke cũng yên lặng ném thực vật ma pháp cấp thấp mình cầm theo xuống đất, trước đó hắn đã từng tham gia bí cảnh rèn luyện do Tiểu ốc Memeli thiết lập, cùng là bí cảnh nhưng cái kia hiển nhiên giá trị hơn bí cảnh này rất nhiều.
- Ngươi đào được gốc Vân Văn Đằng này ở nơi nào?
Giọng nói lạnh lùng trong trẻo của Ashar truyền đến, trong tay nàng đang cầm một gốc thực vật ma pháp cấp thấp mà Locke vừa ném xuống đất.
Locke ngẩn người nhưng vẫn chỉ về một hướng, nói:
- Ở bên kia.
Hắn không biết loại thực vật dây leo này tên là Vân Văn Đằng, nhưng hắn vẫn có chút ấn tượng về vị trí tìm thấy nó. Vậy nên hắn đi đầu dẫn đường cho Ashar.
Madas và Telina nhìn nhau, họ cũng biết Vân Văn Đằng, nó chẳng qua chỉ là một loại thực vật ma pháp khí hệ cấp thấp. Ma Pháp Sư khi chế tác thuốc trị thương thường thêm một ít bột phấn của nó vào để trung hoà hương vị.
Khi bốn người đến nơi Locke đang chỉ dẫn, họ phát hiện mặt đất ở nơi này phủ đầy dây leo, ngoài Vân Văn Đằng còn một số chủng loại dây leo khác, tuy nhiên những loại này không có chút dao động ma pháp nào.
Luân bàn ma pháp trong tay Ashar lúc này đã dao động chậm hơn nhưng vẫn không chỉ đến một phương hướng nào rõ ràng, điều này khiến Ashar cau mày.
Dịch: Thanh
Biên: Khangaca