Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài

Chương 54


Những người đầu bếp đứng bên trong nghe lời này tim như sắp rơi ra ngoài, bọn họ tiếp xúc với Cố Phong không ít lần, ở đây còn có vài người xem hắn là ân nhân của mình, cũng có người hâm mộ hắn không thôi.

Bên ngoài lúc nào cũng cấm dục, đừng nói tiếp xúc với con gái, một cái liếc mắt cũng không muốn thì ra đã có lão bà ở nhà.

Bởi vì cái choàng cổ này ngoài dự định của hắn, trong mắt Cố Phong chỉ có vẻ cưng chiều đưa tay ôm lấy eo cô.

" Công việc bên kia rất bận, xong việc tôi liền bay về đây."
Bởi vì gần hai tuần mới thấy được hắn, sự ngại ngùng được thay thế bằng sự nhớ nhung, Vân Sam đưa hai tay sờ bụng mình.

" Con chúng ta cũng rất nhớ anh."
Cố Phong đặt tay nhẹ lên bụng, em bé bên trong như cảm nhận được mà nhúc nhích một cái.

Vài tuần trước hắn có sờ nhưng em bé bên trong vẫn không có động tĩnh gì, Cố Phong cảm nhận được động tĩnh bên trong liền nhếch môi.

Vân Sam lúc này mới để ý đến người trong bếp, nhìn hắn thì lên tiếng:

" Là đầu bếp anh đem về?"
Cố Phong gật đầu.

Cô nhìn bóng lưng bận rộn trong nhà bếp, lâu lâu lại có tiếng dao kéo chạm vào nhau, dì Lưu mấy hôm trước xin nghỉ bởi vì con bà bị tai nạn xe, Vân Sam mấy hôm nay ăn cơm không đúng buổi, ở nhà cũng không được bao lâu liền phải đi ra ngoài.

Cô ăn vặt tương đối nhiều nên chỉ thấy cơ thể béo lên chứ không thấy gầy, chưa đến ba mươi phút sáu người đầu bếp đã bày ra một bàn thức ăn rất phong phú.

Cố Phong với Vân Sam ngồi trên bàn ở phòng bếp.

Muốn màu sắc gì đều có đủ, thức ăn cũng rất vừa miệng chỉ là...!
Cô cắn nĩa nhìn hắn, Cố Phong làm như không có chuyện gì mỗi động tác ăn đều cẩn thận như đang muốn phân tích từng món ăn.

Sáu người trên trán đều xuất hiện vệt mồ hôi mỏng, bọn họ từng là đầu bếp rất nổi tiếng làm cùng một nhà hàng ở Thuỵ Sĩ nhưng gốc là người Trung Quốc, bởi vì bốn người trong sáu người bọn họ đắc tội với một người trong gia tộc có tiếng ở Thuỵ Sĩ, với tài nghề như vậy bọn họ còn sợ không tìm được nơi khác để làm sao? Chẳng qua là người đó có quyền hơn bọn họ nghĩ rất nhiều.

Nửa năm nay bọn họ thất nghiệp tiền cũng trả tiền nhà mà hết, phân nửa tiền đều đền cho hợp đồng đầu bếp cho nhà hàng bên kia.


Còn hai tên tầm hai mươi tuổi, dáng người lanh lợi là người theo bốn người này để phụ với học.

Tiền về nước bọn họ còn không đủ mua vé cho một trong sáu người để về.

Vân Sam cảm thấy những món này không tệ, chỉ là tiền thuê những người tay nghề cao cũng không rẻ, tháng cũng phải mấy chục tệ cũng đã coi là ít.

Cố Phong nhìn cô, dao nĩa trong tay đặt xuống:
" Tay nghề không tồi."

Vân Sam nghe thì gật đầu phụ hoạ:
" Vậy tiền lương chúng ta có thể thoả thuận không?"
Cô chỉ mong tiền thuê không quá đắc, sau này quán ăn làm ăn được có thể tăng lên từ từ còn bây giờ nếu không làm ăn được sẽ bị tổn thất không nhỏ.

Sáu người đầu bếp nghe thì mừng rỡ, một người nhìn lớn tuổi nhất trong đó lên tiếng:
" Tiền lương tuỳ hai người quyết định."
Với tay nghề này về đây làm lại bọn họ cũng không sợ thiếu tiền chỉ là....Cố Phong ở trong nước hay ngoài nước đều có tiếng, có thể bảo vệ bọn họ cũng chỉ có hắn mà thôi.

Vân Sam:" Vậy 6 tệ một tháng, càng về sau sẽ xem biểu hiện mà tăng lên, bao ăn ba buổi, trưa chiều với tối."
Quán ăn chủ yếu là bán đêm, sáng có thể mở trể một chút cũng không sao nhưng không thể đóng cửa sớm, bởi vì buổi tối mới là buổi kiếm tiền..

Bình Luận (0)
Comment