Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài

Chương 59


Cả hai ăn xong đã là một giờ rưỡi, Vân Sam ngáp một cái dài thấy hắn vẫn chưa ăn xong thì đứng dậy đi dạo một vòng, nếu nơi nơi này nhỏ thì chính là không nhỏ đi bộ một vòng ở đây có thể coi như đi bộ bốn vòng ở nhà cô, em bé càng lớn Vân Sam càng lười không muốn làm gì tâm trạng tất nhiên càng thất thường, em bé cũng hay đạp càng khiến cô khó chịu, tuy nhói lên liền hết nhưng Vân Sam vẫn có chút khó chịu.

Cô đi hai vòng liền nằm xuống sofa, hai mắt gần như híp lại.

Cố Phong biết Vân Sam buồn ngủ liền lên tiếng:
" Bên trong có phòng em vào mà ngủ, ngủ ở đây sẽ bị rơi xuống.

"
Vân Sam lười nâng mí mắt nên không nhìn lấy hắn một cái nào.


" Lười, tôi cũng không muốn ở bên trong một mình.

"
Cô vừa nói dứt lời đã có tiếng ngáy nhẹ nhẹ, Cố Phong đổi vị trí ngồi chỗ trống dưới chân Vân Sam, phòng khi cô xoay người ngã xuống.

Chiều là thời gian phòng chủ tịch có nhiều người ra vào để đưa hồ sơ vì có vài việc cần trao đổi trực tiếp không thể thông qua thư ký chuyển lời, cũng có vài người nghe tin đồn lúc sáng là chủ tịch bọn họ đã có vợ mà vợ chủ tịch đang mang thai sắp sinh rồi, có người nói vợ Cố Phong chính là thư kí lúc trước chỉ làm được vài ngày liền nghỉ, bọn họ tất nhiên không tin vừa đi làm đã được hắn chú ý đến.

Có người làm ở đây hơn bốn năm một cái liếc mắt chủ tịch bọn họ cũng lười cho.

Hôm nay phòng chủ tịch đông hơn bình thường rất nhiều, người vào người ra tương đối nhiều có vài người vừa bước vào đã nhìn thấy người phụ nữ nằm ngủ trên sofa nhan sắc so với đám người ở công ty chỉ có hơn chứ không kém, tay đặt lên bụng mà ngủ còn chủ tịch bọn họ bình thường trừ việc tiếp khách mới ngồi trên sofa vậy mà hôm nay lại ngồi bên cạnh để canh người này ngủ? Có vài người tìm cớ ra vào sắc mặt Cố Phong tất nhiên không tốt.

Hắn gọi cho thư ký nói hôm nay không cần đưa báo cáo có việc gì ngày mai hãy đưa.

Vừa thông báo bên trong phòng liền yên tĩnh, người ra vào tiếng nói chuyện hay tiếng chân cũng nhiều Cố Phong không muốn đánh thức cô dậy, nhưng Vân Sam không bị ảnh hưởng ngược lại ngủ ngon hơn bình thường rất nhiều, ngủ một giấc đã gần 5h chiều.

Bởi vì giờ này nhân viên đa số đang chuẩn bị ra về thấy thang máy chủ tịch mở bọn họ đều hóng hớt dừng bước chân, nếu bọn họ muốn hóng hớt như vậy Vân Sam không ngại diễn một chút, thả chậm bước chân, Cố Phong nghĩ cô không thoải mái mà đưa tay nâng nhẹ bụng cô.

- Có phải không thoải mái không?

Vân Sam gật đầu:" Con chúng ta mỗi ngày mỗi lớn bụng tôi cũng rất nặng.

"
Trong đại sảnh đột nhiên im bật, Vân Sam cảm thấy bản thân đùa đủ rồi liền nhanh chân bước ra khỏi công ty, Cố Phong nhanh chân chạy theo phía sau.

- Em đi chậm chút, cẩn thận bậc thang.

Khi hai người rời đi bên trong một lần nữa coi như nổ tung, lúc sáng chỉ có những người lãnh đạo chứng kiến được chủ tịch bọn họ chăm sóc phu nhân thôi, có vài người lãnh đạo xem như không thấy chuyện lúc sáng hỏi thế nào cũng không chịu nói.

Hiện tại gần nữa công ty đều thấy, tin đồn này rất nhanh liền truyền tới tai Lâm Phụng.

Tiếng đập phá đồ vang lên ở phòng cô, hết tiếng này tới tiếng khác, lần này Lâm Phụng thua rồi nhưng thua tâm phục khẩu phục, đừng nói đến mang con của Cố Phong, muốn chạm vào tay của hắn cũng không phải dễ đừng nói đến việc cả hai ngủ cùng tính phòng thủ của hắn cũng không nhẹ.


Chuyện bỏ thuốc Cố Phong không phải Lâm Phụng chưa nghĩ qua chẳng qua là không dám, nếu không thành công chẳng phải hai người sẽ có một khoảng cách rất lớn sao? Hiện tại đã lớn lắm rồi, cô không muốn cách xa Cố Phong thêm nữa.

Lâm Dực nghe tiếng động trên phòng thì thở dài, cho dù cháu gái ông có dùng búa đập hết đồ trong nhà thì kết quả vẫn vậy, Cố Phong cũng đã làm ba, cháu gái ông càng không có cơ hội.

Thứ không dễ lung lay chính là trái tim của một người đàn ông, không phải Cố Phong là người có trách nhiệm mà ngay từ đầu hắn có cảm tình với Vân Sam.

Ông biết Cố Phong không có tình cảm nam nữ với cháu mình từ lâu, chẳng qua ông là muốn Lâm Phụng tự nhìn rõ tự buông bỏ, một người khi yêu vào rất mù quáng có nói lí lẽ bao nhiêu cũng đều không hiểu hay đều giả vờ không hiểu.

.

Bình Luận (0)
Comment