Đậu Trường Sinh đi được hơn 10 bước đột nhiên dừng lại, quay lưng về phía Xích Thố Hỏa Long Câu: "Nghe nói, nghe nói đấy."
"Trong Nhân cảnh, những con vật cưỡi không có giá trị sử dụng thường bị giết để lấy thịt ăn."
Đậu Trường Sinh vội vã rời đi, nhưng những lời nói trên không phải là hư cấu. Xích Thố Hỏa Long Câu đã thành công mở ra linh trí của nó, giá trị đã tăng vọt. Hiện tại, nó tương đương với tốc độ nhất phẩm. Bên cạnh đó, thực lực của Xích Thố Hỏa Long Câu cũng chênh lệch rất lớn so với thực lực của nhất phẩm, khả năng tiến bộ của nó còn rất lớn, việc sắp xếp cho nó là cần thiết.
Giống như trước kia ăn ngủ, dậy luyện đơn giản còn chưa đủ, bây giờ có thể câu thông, đương nhiên là luyện đến chết, cho dù bù đắp khắc phục được nhược điểm của bản thân mình, bắt đầu tu luyện võ học Thần Ma《 Đằng Vân Giá Vụ》, nhưng trong những thời khắc mấu chốt phải chạy trốn, sử dụng Xích Thố Hỏa Long Câu để tiết kiệm thể lực, cuối cùng thì tự mình chạy trốn, đó là cách thực tế và khôn ngoan.
Khi Đậu Trường Sinh đi tới đại điện, vừa mới ngồi xuống, Lương Cung Vũ cũng chậm rãi đi tới và đưa tài liệu đã chuẩn bị sẵn vào tay Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh bắt đầu xem qua tài liệu, đó chính là phân bổ lợi ích sơ bộ của Lương Cung Vũ đối với Càn quốc và Bẩm quốc.
Nếu là Đậu Trường Sinh thì chắc chắn sẽ rối tung, nhưng Lương Cung Vũ rất hiểu về cách làm này và đã phân bổ tổng quan vô cùng thành thạo. Kế hoạch phân phối này không có vấn đề gì, có thể nói là đã cân nhắc đến tất cả các bên, bắt đầu từ lực lượng mạnh yếu và quan hệ của các quốc gia.
Nguyên nhân không thể đưa ra quyết định trực tiếp là vì Đậu Trường Sinh nhất định phải nghiệm chứng, đây là quyền lực thuộc về Đậu Trường Sinh, tuyệt đối không thể buông tay, nếu không thì sẽ thật sự bị mất quyền kiểm soát và trở thành một con rối.
Lý do thứ hai là để xem Đậu Trường Sinh có tự điều chỉnh lại một chút hay không, trong đó có thể có rất nhiều quan hệ, không chừng có nội tình.
Có một vị tài ba trợ giúp Đậu Trường Sinh xử lý công việc thật sự tiện lợi hơn nhiều.
Đậu Trường Sinh chỉ nhìn qua loa việc phân phối lợi ích của các quốc gia, không quan tâm quá nhiều vì mối quan hệ với họ cũng không gần gũi. Quan trọng hơn, chủ yếu quan sát lợi ích của mình.
Sau khi đọc xong, Đậu Trường Sinh liên tục gật đầu. Càn quốc và Bẩm quốc không thể trực tiếp diệt vong, trực tiếp chia cắt lãnh thổ và nhân khẩu, điều này hoàn toàn không thể được, bởi vì Càn quốc và Bẩm quốc đều là biên cảnh đại quốc gánh chịu trọng trách phòng ngừa vạn tộc và ngăn cách dị thú.
Nếu di dời hết tất cả đi thì lãnh địa của Nhân tộc sẽ xuất hiện lỗ hổng và lãnh địa Nhân tộc sẽ bị thu hẹp. Việc này không phải là không thể thực hiện, nhưng tuyệt đối không thể là mình làm được.
Nếu không Đậu Trường Sinh hắn một lần tới Thiên Ngoại Thiên, không có mở mang bờ cõi không nói, mà còn mạnh mẽ cắt giảm lãnh địa Nhân tộc mấy ngàn dặm, mặc dù chuyện có nguyên nhân, nhưng nếu bị Thiên Cơ Báo bôi đen thì số người mù quáng rất đông, danh tiếng sẽ bị hủy hoại. Lời đồn đại chỉ dừng lại ở người khôn ngoan, thật sự chỉ có rất ít người có thể nhìn thấu mọi thứ, nếu không thì làm sao có thể có câu " ba người trở thành hổ”.
Có thể tiêu diệt Càn quốc và Bẩm quốc nhưng nhân khẩu và bí cảnh của hai nước này thì tuyệt đối không thể di dời đi được. Có thể chia nhỏ thành nhiều quốc gia nhỏ hơn để giảm thiểu sự đe dọa của bọn họ, đến lúc đó ngay cả đối mặt với xâm lược của dị tộc thì cũng có thể liên hợp để chống lại. Vấn đề này không lớn.
Sau khi chia tách, Càn quốc và Bẩm quốc sẽ hoàn toàn trở thành cây rụng tiền của các nước chư hầu ở khu vực Đông Bắc, đã hoá thành chỉnh thể.
Điều này cũng là một điều tốt, ngăn chặn sự nổi dậy của Càn quốc và Bẩm quốc sau khi bị chia tách, biên cương của hai quốc gia này nhìn có vẻ như là thâm sơn cùng cốc. Đối với một vị quân chủ không ôm chí lớn, không có tham vọng lớn mà chỉ muốn tận hưởng thì đây cũng không phải là một địa phương tốt, nhưng đối với một quân chủ có tham vọng lớn thì đó chính là một cơ hội vô tận.
Càn quốc có thể quật khởi là nhờ sự cố gắng phấn đấu của đời đời Càn Hầu. Nếu khu vực Đông Bắc không được xây dựng thành một thể thống nhất, trong tương lai, Càn quốc và Bẩm quốc chia tách này tất nhiên sẽ tìm cách tái hợp lại một lần nữa. Đối mặt với dị thú và vạn tộc thì chỉ có thể liên hợp mới có thể chiến thắng được, đó là cơ sở đương nhiên cho việc hợp nhất.
Mình chiếm được một phần mười phân ngạch như vậy cũng đã không thấp rồi.
Dù sao thu hoạch cũng phải nuôi binh, muốn đảm bảo cho hàng triệu người sinh tồn tiếp thì không thể rút ra tất cả các tiền lãi được. Ngoài ra, còn phải chia sẻ lợi nhuận với nhiều chư hầu nữa.