Nhiều người học, đương nhiên nó sẽ không còn là bí mật nữa, đây cũng là phần bổ sung thêm vào kế hoạch bổ toàn Thánh tử của Đậu Trường Sinh.
Do Tông Sư đông đảo của Âm Cực Tông tự mình suy đoán để cải thiện các khuyết điểm cho nên kiếm pháp đương nhiên là tốt nhất, không thể nói là kiếm pháp và đao pháp cũng được như nhau, nhưng Đậu Trường Sinh tuyệt đối không phải là một kẻ ngu dốt Ngô Hạ A Mông, không biết gì về kiếm pháp.
Bằng vào Cửu U Thần Thể mạnh mẽ, một chiêu Lưu Tinh Nhất Kiếm này của Đậu Trường Sinh đã đạt tới mức viên mãn.
Đối mặt với một gã Thần Ma đương nhiên không cần phải nương tay làm gì, công kích một đi không trở lại này mới là thích hợp nhất, cũng vì Trạm Lư Kiếm là kiếm chứ không phải đao, nên không thể sử dụng 【 Đao đạo Tông Sư】 , nếu không thì uy lực của Lưu Tinh Nhất Kiếm đã không chỉ có như thế.
Trên những chiếc lông phượng đang dựng đứng, Lưu Kim Hoả Diễm đang bùng cháy, cho dù nó không bị đốt cháy, chỉ riêng nhiệt độ cao kinh khủng cũng đủ để làm tan chảy mọi thứ.
Đậu Trường Sinh tu thành 《 Đấu Ma Đồ Lục》 đã đao thương bất nhập, đủ cứng như sắt, Bán Thần Binh bình thường không thể tổn thương được hắn. Nhưng đối mặt với sóng nhiệt có nhiệt độ cực cao của Lưu Kim Hoả Diễm, hắn chẳng khác gì một ngọn nến, bắt đầu bị hòa tan.
Chỉ là một ngọn lửa của Thần Ma thôi nhưng đủ để lấy đi sinh mạng của Đậu Trường Sinh.
Một kiếm này đâm ra, đến nửa cái mạng Đậu Trường Sinh cũng không còn, hắn cách Thần Ma Phượng Hoàng quá gần.
Nhưng Đậu Trường Sinh đã thành công, Trạm Lư Kiếm đâm trúng Thần Ma Phượng Hoàng, chỉ là vị trí bị đâm không phải trên cơ thể nó, mà là cánh chim đang giương rộng ra. Không nên coi thường phản ứng của một Thần Ma, nếu không phải quá ngạo mạn, không nghĩ rằng Đậu Trường Sinh còn có thể sống sót sau lần tấn công kia cho nên không hề có cảnh giác, thì coi như Đậu Trường Sinh có dùng cả một cái mạng để đánh lén cũng không có khả năng thành công.
Trạm Lư Kiếm xuyên qua cánh chim của Thần Ma Phượng Hoàng, kiếm quang lập lòe quanh mũi kiếm này xé gió lao ra, từ bên cạnh đôi mắt Thần Ma Phượng Hoàng xông vào tận cuối chân trời, máu tươi màu vàng đồng không ngừng nhỏ xuống, Thần Ma Phượng Hoàng bị đau bèn muốn khống chế chặt Trạm Lư Kiếm.
Nhưng Trạm Lư Kiếm xé rách ra vết thương, trực tiếp trong nháy mắt đã hóa thành một tia sáng lao ra. Cánh chim của Thần Ma Phượng Hoàng chậm rãi khép lại, mắt phượng lộ ra ngưng trọng, ánh mắt không ngừng nhìn tứ phía xung quanh để tìm kiếm bóng dáng của Đậu Trường Sinh. Cho dù đã không còn cảm nhận được hơi thở của Đậu Trường Sinh nữa nhưng trải qua hai lần vừa rồi, Thần Ma Phượng Hoàng không cho rằng Đậu Trường Sinh đã tử vong, chắc chắn là dùng một loại thủ đoạn gì đó để che cảm nhận của mình.
Nhưng điều này đúng là không ngờ, một gã phàm phu tục tử, chỉ là võ giả trung tam phẩm lại có thể lừa gạt được Thần Ma.
Chuyện bất khả tư nghị này lại hết lần này đến lần khác trở thành hiện thực, thật sự xảy ra.
Hơn nữa bản thân còn bị một gã phàm phu tục tử đâm bị thương.
Bốn phía yên tĩnh, trời đất tối om.
Không có gì xảy ra cả, dường như tất cả đều đã trôi qua, Đậu Trường Sinh thật sự đã chết.
Thần Ma Phượng Hoàng bị thương ở cánh chim, nó chậm rãi lan ra, có thể thấy rõ được lỗ máu chảy ra đầy máu, máu thịt đang điên cuồng sinh ra, dường như chỉ một hô hấp nữa thôi là vết thương có thể khép lại.
Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc vết thương sắp khép lại thì máu thịt điên cuồng sinh ra lập tức bị hoại tử, hiện ra vẻ chết chóc, nháy mắt đã hư thối thành nước rồi biến mất, phần thịt bị nát từ từ được thay thế bằng phần thịt mới, máu thịt lại nhanh chóng được sinh ra.
Thế này giống như sinh tử luân hồi, vì Trạm Lư Kiếm tạo ra vết thương nên nó không thể khép lại một cách tự nhiên.
Trạm Lư Kiếm được xưng là Nhân Đạo Chi Kiếm, thậm chí còn có đặc tính đặc thù như thế, đây là Thần Binh nhân từ với Nhân tộc nhưng lại độc ác tàn nhẫn với dị tộc.
Chứ không phải thiên hạ đều thiện, bảo vệ vạn tộc.
Lúc Thượng Cổ Nhân Hoàng đúc Thần Binh chưa từng có suy nghĩ sẽ bảo vệ vạn tộc, càng không có tư tưởng vạn tộc cũng là người.
Lúc đó Nhân tộc bị nhiều kẻ rình rập, chính là vạn tộc luôn để ý đến Nhân tộc.
Thần Ma Phượng Hoàng tìm tòi kĩ càng khắp nơi, tốn thời gian không ít, tìm hết xung quanh nhưng cũng không phát hiện ra bóng dáng của Đậu Trường Sinh, trong cái đầu được nhân tính hóa của nó bắt đầu xuất hiện nghi ngờ, không thể cảm nhận được hơi thở thì thôi, nhưng đã tự mình tìm kiếm như vậy rồi cũng vẫn không phát hiện ra.
Không gian không hề dao động, nếu như Đậu Trường Sinh còn sống thì chắc chắn vẫn đang có mặt ở đây, nhưng tình hình bây giờ như thế này chứng tỏ Đậu Trường Sinh đã chết.