Thực tế là dưới ánh mắt của người bên ngoài, hắn không tưởng tượng được rằng chính mình đã khiến sư phụ bị người ngoài châm chọc, cũng không tưởng tượng được hắn đã khiến sư phụ thất vọng, tuân thủ nghiêm ngặt bản tâm, sống thành bộ dạng mà người khác muốn, bây giờ thoáng nghĩ lại, dĩ nhiên đem đến cho người ta một loại cảm giác điên điên khùng khùng.
Thiên Thông chậm rãi thu hồi ánh mắt, chuyện tiêu đề trang nhất ngày mai, Thiên Thông tưởng đã tốt rồi.
.............
Dung nham đỏ rực được bao trùm trong làn khói đen cuồn cuộn mạnh mẽ phun ra, gây ra tiếng vang ầm ầm cực lớn ở bốn phía, nham thạch đỏ bừng bị phun ra ngoài không trung rất nhanh liên rơi xuống, để lại trên không trung yên tĩnh ngàn vạn vết cắt đỏ hồng như lửa.
Núi lửa bành trướng mãnh liệt, bắt đầu phun trào không ngừng, nham thạch sền sệt không ngừng chảy về phía trước, một cánh tay chậm rãi duỗi ra từ trong nham thạch, một vị tráng hán cao lớn khôi ngô đã từ trong nham thạch bò ra.
Nham thạch phát tán nhiệt độ kinh khủng, giống như sắt nóng chảy, chậm rãi nhỏ xuống từ phía trên da thịt rắn chắc như đá hoa cương của người đàn ông cường tráng kia, da thịt của người đàn ông như được bôi lên một lớp dầu mỡ, khắp người tràn ngập những vết sẹo lộn xộn ngổn ngang, có vết là bị thương do kiếm, có vết đao, có vết là do lửa thiêu và sấm đánh bị thương, nhưng lúc này đang ở giữa ngọn lửa đủ để hòa tan vạn vật, tất nhiên là chưa hề mảy may tổn thương chút nào.
Sau khi chậm rãi đi ra ngoài, hắn vươn tay móc ra một mảnh vải rồi quấn đơn giản quanh thân thể cường tráng như tháp sắt kia.
Mái tóc đen nhánh xõa ra rối tung, khuôn mặt sắc như được gọt giũa, nhìn qua cực kỳ hoang dã, toàn thân hắn bao trùm một loại dã tính, trên cánh tay phải còn có một hình xăm Thiên Lang ngửa mặt lên trời gào thét, đôi mắt hắn ta híp lại, để lộ ra một tia lạnh lẽo.
Đặc Ma Nhĩ hoàn toàn bước ra khỏi khu vực núi lửa phùn trào thay đổi một bộ quần áo đơn giản liền bước nhanh đến một ngôi điện đá phía trước.
Có một ông lão đã đứng chờ bên ngoài điện đá, ông lão dáng người mảnh mai, sống lưng như rông, đã hoàn toàn bị uốn cong, phần lưng như là có một khối u cực lớn, hoặc là một khối thịt, thân thể cao lớn ngay thẳng khi còn trẻ giờ cũng đã khom khom lưng, khi đứng dậy cao chưa đầy một thước năm.
Nếp nhăn trên mặt ông hằn sâu, giống như một chiếc vỏ cây xấu xí, râu tóc bạc trắng một màu, trên người mặc một bộ trường bào lộng lẫy.
Đôi mắt của ông lão tràn ngập ánh sáng vô lận, sáng lạn như vì sao nhưng cũng thâm thúy như một động sâu, phảng phất như nhìn thấu hết tất cả.
Ông lão này rõ ràng là Đại tế ti Hồ Man.
Con ngươi Đặc Ma Nhĩ, không kiêng nể gì bất chấp nhìn kĩ Đại tế ti Hồ Man, ánh mắt hùng hổ dọa người, coi đối phương không phải là một Thần Ma mà chỉ là một nô bộc do mình tùy ý xử lý.
Với sự ngông cuồng này, đổi lại ở Nhân tộc thì chắc chắn sẽ bị dạy dỗ cho cách làm người như thế nào, vì để tốt cho ngươi trước hết sẽ phải đi chú tạo luyện ở cơ sở ba mươi năm, bị đánh bóng sạch sẽ.
Thế nhưng ở bên trong tộc Hồ Man thì kiêu ngạo chưa bao giờ là không tốt.
Nếu những lão sói già rồi, hàm răng không bén nhọn, móng vuốt không sắc bén, vào thời điểm không thể cử động được nữa, chưa bao giờ có việc sói già tùy ý chết đi mà toàn là bị sói trẻ tàn nhẫn ăn thịt.
Đặc Ma Nhĩ là một trong những con sói mới, tương lai sẽ thay thế Đại tế ti Hồ Man, dựng lên thiên chi ý chí.
Đại tế ti Hồ Man không mở miệng ngay lập tức, ánh mắt yếu ớt nhìn kỹ Đặc Ma Nhĩ, trông thấy đối phương mà giống như trông thấy chính mình khi xưa, cũng mang vẻ ngông cuồng như vậy, chính là một người hoàn mỹ bậc nhất trong thiên hạ, lại đeo lên lưng thiên chi ý chí.
Suy nghĩ miên man của Đại tế ti Hồ Man trong nháy mắt đã biết mất, không biết bị chính bản thân mình cắt đứt hay do ý trời loại bỏ.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc nói: “Trong lần tìm kiếm Phúc Địa này, Hồ Man chúng ta là một trong những người phát hiện ra đầu tiên, vật nên dù là bị kẻ khác ngăn chặn Phúc Địa, không thể xem tình hình nội bộ bên trong Phúc Địa thig Hồ Man chúng ta vẫn còn nắm giữ một chút tin tức.”
“Nội bộ bên trong Phúc Địa là thế giới của lửa, vậy nên đã nâng cao chuyên môn kháng lửa cho ngươi, vốn tưởng lần này kẻ địch lớn nhất chính là Phượng Khinh Ngữ của Phượng Hoàng tộc, Phượng Khinh Ngữ là người xếp thứ hai trên Vạn Tộc Nhân Bảng, là con của Thần Ma, sinh ra đã không bình thường, huyết mạch cao quý.
Dòng họ Phượng này chính là đặt theo tên của một chủng tộc, bình thường chỉ có Thần Ma mới có tư cách, hoặc là người có huyết mạch cao quý.
“Nhưng chưa từng nghĩ rằng lực lượng của Đậu Trường Sinh thuộc Nhân tộc mới xuất hiện đã từ đứng thứ tư lên đứng đầu.”