Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1088 - Chương 1088. Sự Kiện Đậu Trường Sinh Bị Giết 3

Chương 1088. Sự kiện Đậu Trường Sinh bị giết 3 Chương 1088. Sự kiện Đậu Trường Sinh bị giết 3

Ảnh tộc quá phù hợp với mục tiêu của Đậu Trường Sinh, tuy nhiên trong lòng vẫn cảm thấy có chút bị thiệt, là một người chính trực, ít nhiều gì cũng có chút không dễ chịu, nhưng vì Nhân tộc, vì không để người phía sau màn thực hiện được ý đồ, Đậu Trường Sinh chỉ có thể tự mình chịu oan ức một chút, đợi đến khi hung thủ đền tội.

Chuyện của Ảnh tộc mình không quản được, nếu có thể thì khi vào Phúc Địa, sẽ giúp đỡ Ảnh tộc một chút.

Cảm nhận được sự sống đang trôi đi, Đậu Trường Sinh không cam lòng mà giận giữ nói: "Thần Ma giết người."

Một tiếng này giống như sấm, hoàn toàn khiến Thần Ma của Ảnh tộc bối rối.

Đậu Trường Sinh mặc kệ phản ứng của Thần Ma, từ ngữ đã sắp xếp tốt, không ngừng tuôn ra từ trong miệng: "Ngươi muốn châm ngòi quan hệ của Nhân tộc và Dạ Xoa tộc."

"Trước tiên giết Dạ Vô Thường, sau đó lại giết ta."

"Để cho Nhân tộc và Dạ Xoa tộc khai chiến."

"Ta sẽ không để ngươi thực hiện được."

Một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên.

Trên trời đột nhiên rơi xuống một viên vẫn thạch.

Không, đây không phải vẫn thạch, mà là quả cầu thịt cực lớn.

Thịt mỡ trắng tinh không ngừng rung động, quả cầu thịt đứng thẳng lên, không ngờ đây là một tên béo cực to lớn cao chừng mười trượng, hắn đã cao như vậy nhưng vẫn béo như thế, có thể nghĩ ra đối phương nặng đến thế nào.

Mặt đất xuất hiện một hố sâu, lực lượng còn thừa từ cú rơi làm sụp không ít kiến trúc.

Thịt mỡ trên khuôn mặt của Thạch Nhân Lý không ngừng run rẩy, một cặp mắt cực lớn đối thường nhân dưới sự trợ giúp của thịt mỡ trông giống như hạt gạo, sau khi híp mắt lập tức biến thành khe hở, căn bản đã nhìn không thấy mắt đâu.

Nổi giận đùng đùng mà gào thét: "Người nào gây chuyện?"

Trong miệng Đậu Trường Sinh phun ra ngụm máu, giống như trả lời câu hỏi, cũng được một cánh tay đỡ lấy, Đậu Trường Sinh như trông thấy ân nhân cứu mạng, duỗi tay ra nắm chặt tay Tự Vô Mệnh, hô to: "Đại ca."

"Ta thật khổ."

"Có Thần Ma muốn giết ta."

"Đau quá, trái tim đau quá."

"Ta sắp chết rồi... Nhưng đệ đệ ta phải làm sao đây?"

"Nếu ta chết, ai..... Có thể giúp ta chăm sóc đệ đệ?"

"Ta chết không sao, nhưng ai có thể giúp ta chăm sóc đệ đệ, nó còn quá nhỏ, ta không yên lòng."

"Ta chỉ là..... Ta chỉ là, không yên lòng đệ đệ!"

"Trường Sinh!"

Một tiếng kêu sợ hãi vang lên.

Toàn thân Tự Vô Mệnh chập chờn không ngừng, giống như một cái bóng, bất chợt xuất hiện ở chỗ này chỉ là một tia ý niệm, phát ra từ trong Long Tước Đao Đại Hạ.

"Nhanh."

"Nhanh nuốt viên Long Hổ Đại Đan xuống."

Sắc mặt Tự Vô Mệnh nôn nóng, luống cuống tay chân lục lọi trên người Đậu Trường Sinh, nét mặt thê lương kêu rên nói: "Trường Sinh ngươi không thể chết được."

"Ngươi và ta tâm đầu ý hợp, tám lạy kết bái, không phải đệ đệ ruột nhưng hơn cả đệ đệ ruột."

"Ta vẫn luôn đối xử với ngươi như người thân, ngươi chết như vậy ta phải làm sao?"

"Ta không thể sống thiếu ngươi,"

Một tiếng gào thét kinh thiên động địa vang lên.

"Trường Sinh."

Thanh âm chấn động bốn phương, như sóng lớn ngập trời, cuồn cuộn lan ra bốn phương tám hướng, Chân thân Tự Vô Mệnh đã thô bạo xông tới Mỹ Thực Chi Đô, đi vào Triều Thiên Lâu, tự mình đỡ Đậu Trường Sinh lên, nhìn thấy hóa thân từ ý niệm của mình đã cho Đậu Trường Sinh ăn một viên Long Hổ Đại Đan, đôi mắt lập tức ửng đỏ.

Từng tia máu bắt đầu lan ra, một cặp mắt đỏ bừng, hung ác nhìn chằm chằm vào Thần Ma Ảnh tộc, lệ khí không ngừng hiện ra, cuốn theo sát ý cuồn cuộn, vững vàng khoá chặt bóng dáng của Thần Ma Ảnh tộc, mở miệng phát ra lời nói hung ác: "Ta chỉ có một người thân này."

"Ngươi, ngươi lại dám xuống tay với người thân của ta."

"Hôm nay nếu như đệ đệ Trường Sinh của ta chết, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi."

"Cũng sẽ không bỏ qua cho Ảnh tộc, các ngươi cứ chờ đợi khai chiến đi."

"Ta muốn giết sạch sẽ Ảnh tộc, chôn cùng với đệ đệ Trường Sinh của ta"

Thần Ma Ảnh tộc kinh hoảng không ngừng phất tay, vội vàng mở miệng giải thích: "Chuyện này không phải ta làm, này là..."

Thần Ma ảnh tộc không khỏi chần chờ một chút, chuyện này do Đậu Trường Sinh tự gây ra, nhưng câu này có chút khó nói, Đậu Trường Sinh quá hung tàn, tự xuống tay với bản thân không chút lưu tình, nếu chỉ bị thương vùng bụng hay tay chân, Thần Ma Ảnh tộc cũng không hoảng sợ như vậy, bởi vì loại vết thương này sẽ không gây nguy hiểm tính mạng.

Nhưng còn Đậu Trường Sinh?

Trái tim đã bị xuyên thủng.

Bây giờ năm cái lỗ ngón tay trên lồng ngực kia, hoàn toàn có thể nhìn xuyên từ phía trước nhìn ra phía sau, máu không ngừng chảy ra.

Quá hung tàn.

Con sói con Đậu Trường Sinh này, cũng thật sự là quá hung tàn, còn hung tàn hơn miêu tả của Thiên Cơ Báo.

Cuối cùng sắc mặt bất đắc dĩ, chỉ nghẹn ra được một câu: "Thật sự không phải ta."

Tự Vô Mệnh nổi giận.

Gầm thét nói: "Đừng có đánh rắm, đây không phải ngươi làm? Vậy là ai làm?"

Bình Luận (0)
Comment