Một mạch này tự do lựa chọn Ảnh tộc làm chân thân, bắt đầu kinh doanh hàng hóa từ bên trong Ảnh tộc, đại tộc có thể cắt đứt con đường của Thương tộc, cướp đoạt tài nguyên của Thương tộc, thay vào đó là tự làm bản thân mạnh lên, như Nhân tộc xuất hiện Tài Thần Các, cũng có Tiền Tài Thần chứng đạo Thần Ma, các loại như Yêu tộc và Long tộc cũng như thế.
Nhưng đại tộc có thể làm vậy, là vì bọn hắn có thực lực mạnh mẽ, Thương tộc lại sợ ném chuột vỡ bình, căn bản không dám khơi mào đại chiến toàn diện, nhưng như Ảnh tộc này thì không được, vẫn luôn bị Thương tộc cướp đoạt đại đạo, cuồn cuộn không ngừng mà cung cấp chất dinh dưỡng cho Thương tộc, cũng từng có chủng tộc không kém Ảnh tộc, trước đây cũng muốn như Nhân tộc và Yêu tộc, nhưng sau cùng cũng vẫn bị Thương tộc công phạt, cho dù sau đó có cầu viện đại tộc, vẫn phải ký kết vô số hiệp ước hà khắc.
Ảnh tộc tất nhiên không dám chủ động trục xuất Thương tộc, Thương Nguyên Ảnh ở dưới thế cục như vậy, quật khởi từ bên trong Ảnh tộc, từng bước một chứng đạo thành công, trở thành một tôn Thần Ma.
Nhưng Thương Nguyên Ảnh có thủ đoạn cao siêu, hòa khí sinh tài, có quan hệ khá tốt với Ảnh tộc, lúc này vội vàng chạy tới, có không ít Thần Ma cũng nhìn ra mục đích, đây là muốn giúp đỡ Ảnh tộc.
Còn chưa tới gần, Thương Nguyên Ảnh lập tức hô to: "Hiểu lầm."
"Đây là một hồi hiểu lầm."
"Thiên Ảnh từ trước tới nay làm người trung thực yên phận, điều này không chỉ mọi người trong Ảnh tộc đều biết, ngay cả ở trong vạn tộc trong cũng có danh tiếng."
"Cũng vì loại bản tính trung thực hàm hậu này mà ăn không ít thiệt thòi."
Thương Nguyên Ảnh đưa ánh mắt nhìn về hướng một vị Thần Ma, trực tiếp mở miệng hỏi: "Thanh Hà Long Quân ngươi không chỉ một lần gặp qua Thiên Ảnh, ngươi biết rõ cách làm người của Thiên Ảnh."
Toàn thân tràn ngập khí lạnh, một nửa khuôn mặt hoàn toàn do băng cứng tạo thành, đầu đội mũ miện, tua rua rủ xuống trước mặt, nương theo ánh mắt của Thanh Hà Long Quân chuyển động, tua rua đụng vào nhau phát ra âm thanh trong trẻo, Thanh Hà Long Quân bình thản nói: "Nói Thiên Ảnh là người trung hậu trung thực không sai."
"Nhưng ai mà biết được đó có phải ngụy trang hay không?"
" Có câu nói biết người biết mặt không biết lòng, người sống trung thực có lòng dạ đen tối hay không? Tạm thời không nói đến, chỉ nói Đậu Trường Sinh có danh xưng là nhân nghĩa vô song, nhưng chuyện lần trước xảy ra ở Đông Hải ta tin là sự thật, cho rằng người được Trạm Lư Kiếm công nhận, tuyệt đối không phải kẻ đại gian đại ác, đông đảo Thần Ma cũng đều tin tưởng, tiếp đó mọi người lần lượt rời khỏi Đông Hải. "
"Nhưng kết quả thì sao?"
"Thủ đoạn độc ác, lật mặt vô tình, làm biết bao nhiêu chuyện ác, quả thực là tội lỗi chồng chất."
"Ngươi muốn ta phải tin tưởng Thiên Ảnh, quả thực là chuyện khó khăn."
"Trong thời buổi này, người tốt không thể tin tưởng."
Tất Phương than thở một tiếng, đồng ý nói: "Thanh Hà Long Quân nói không sai, lần trước ở Đông Hải quả thực quá tin tưởng Trạm Lư Kiếm."
"Bỏ qua chuyện Trạm Lư Kiếm chỉ là một kiện Thần Binh, là vật chết, tóm lại là có chỗ thiếu hụt, nên dễ dàng bị người ta lừa gạt."
"Muốn hoàn toàn tin tưởng Thiên Ảnh, là không có khả năng."
Đan Phượng nói chậm rì: "Tuy chân thân của ngươi là Ảnh tộc, nhưng rốt cuộc cũng vẫn là Thương tộc, hà tất phải quan tâm Ảnh tộc, cùng lắm thì để cho Thiên Ảnh bồi mạng, Đậu Trường Sinh là chủ của Trạm Lư Kiếm, đứng đầu Nhân Bảng vạn tộc, có phân lượng không nhẹ, trả lại một cái mạng cũng không thiệt thòi."
Tự Vô Mệnh cười lạnh nói: "Dùng một tên phế vật bồi mạng, quá lỗ."
"Ảnh tộc dám khiêu khích Nhân tộc, hôm nay Thiên Ảnh phải chết."
"Chỗ Nhân tộc làm việc, người không có phận sự đừng xen vào."
"Cút!"
Gió nổi mây phun.
Cuồng phong gào thét tàn phá bừa bãi.
Phía trên bầu trời, những đám mây không ngừng tụ tập tích tụ lại, màu sắc bắt đầu tối đi, mây đen dày đặc, trời đất tối sầm, sấm sét chợt hiện ra, từng tia sáng trắng bạc giương nanh múa vuốt trong đám mây đen.
Đan Phượng bất mãn nói: "Quát lớn vạn tộc, không biết lấy gan từ đâu, nếu lão tử đang ở thời trẻ, phải cho hắn biết Phượng Hoàng không thể nhục.”
Đan Phượng hừ lạnh một tiếng, bắt đầu đi về phía xa, nói với Tất Phương ở bên cạnh: "Từ khi Yêu Hoàng bế quan tu luyện, ngươi quản lý Yêu tộc, làm chủ vạn yêu, lại nhịn được?”
“Hay không muốn đứng đầu ngũ tộc ta? Ngươi có thể đảm nhận được vị trí Minh chủ nữa không vậy?”
Thái độ Tất Phương lạnh nhạt, không thèm nhìn Đan Phượng, lạnh lùng trả lời nói: "Bệ hạ mới là người đứng đầu vạn yêu, Tất Phương cùng lắm cũng chỉ là nô bộc, mọi chuyện lớn nhỏ của Yêu tộc, đều do bệ hạ quyết định.”
"Mời lão tiền bối đi tìm bệ hạ, nếu bệ hạ quyết định khai chiến với Nhân tộc, Tất Phương đương nhiên tuân thủ."
Đan Phượng lắc đầu nói: "Nhớ lại liên minh ngũ tộc lúc trước, Yêu tộc đè ép Hồ Man, trở thành minh chủ liên minh ngũ tộc, hăng hái cỡ nào, hiện giờ lại sợ hãi rụt rè, còn lâu mới hào hùng như Hồ Man.”