Nhưng điều khiến Đậu Trường Sinh làm cho người ta kinh hãi chính là, hắn có thể coi ác là thiện, thiện vẫn là thiện, nếu có thể như vậy, thì còn nhiều chuyện kỳ lạ như vậy, mấu chốt là Đậu Trường Sinh lại làm được, có thể phân biệt được chuyện xấu, không phải thiện ác bất phân, chuyện gì cũng coi như là thiện.
Uyên Thủy Long Nữ thở dài một hơi, phần này có một chút vòng vo, không thể nào dùng ngôn ngữ cụ thể để hình dung, chỉ có thể tự mình cảm thụ, mới có thể cảm nhận được một cỗ cảm giác rung động này, loại người này tương lai không phải chết oan uổng, sẽ là người có thành tựu lớn.
Uyên Thủy Long Nữ rung động, Ô Vi Ti cũng như thế, quả thực là chấn động nhân sinh ba ngàn năm.
Thật sự đúng với một câu nói kia, thế giới rộng lớn.
Không thiếu chuyện lạ.
Đậu Trường Sinh cũng không biết, chủ động đi tới đứng ở bên cạnh Uyên Thủy Long Nữ,có nhiều chuyện như vậy, lúc này Đậu Trường Sinh vô cùng kích động nhìn Dương Huyền Cơ.
Sử dụng từ của kiếp trước, là tâm trạng kích động, bàn tay run rẩy.
Tri kỷ!
Nghĩ đến chuyện mình xuyên qua, căn bản không chủ động làm chuyện ác, chỉ là xui xẻo nhúng tay vào, mà tất cả chuyện xấu đều đổ lên đầu hắn, lần trước hắn cho rằng Trạm Lư Kiếm xuất hiện, có thể rửa sạch oan khuất của mình.
Nhưng kết quả cuối cùng là gì?
Ngay cả Trạm Lư Kiếm cũng không cứu được mình, ngược lại còn bị liên lụy, tiếng tăm của hắn bị ảnh hưởng nặng nề.
Trên đời không ai thấy được sự thật, cho dù hắn kỳ vọng nhiều vào Thần Ma, nhìn bề ngoài thì có vẻ như không có gì, nhưng thực ra họ vẫn cho rằng mình đã làm.
Đối với việc này Đậu Trường Sinh cũng có chút tuyệt vọng, không ngờ đột nhiên xuất hiện ánh rạng đông.
Hơn nữa người tán thành mình, còn không phải người ngoài, là thần tượng của mình, thân phận kép này cộng lại với nhau, tạo thành vui vẻ gấp bội.
Đôi mắt Đậu Trường Sinh đỏ hoe, nước mắt nóng hổi lăn dài trên má, rốt cuộc cũng có ngày hắn có mở ra một bước ngoặt sao?
Lão Đậu ta cũng có ngày đổi vận.
Từ hôm nay sau khi bị xứng danh, trở thành một người dưới ánh sáng của chính đạo, cho dù là đi tới nơi nào, đều sẽ được tôn trọng, được người ta tươi cười nghênh đón, mà không phải bây giờ, ai nấy đều ra vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, mỗi người đều rắp tâm hại người, một đám đều đang tính kế, phảng phất như không có người tốt.
Đậu Trường Sinh cũng biết trời sinh vạn vật, có tốt, tự nhiên sẽ có xấu.
Bây giờ nhìn như người xấu nhiều, vấn đề thực ở vòng ngoại giao của mình, người tụ theo kiểu, vật họp theo loài, đây không phải là vấn đề của mình, là người xấu coi mình là đồng loại, không ngừng tiến về phía mình, chính mình cũng không có biện pháp nào.
Dương Huyền Cơ nhìn Đậu Trường Sinh cảm động, không khỏi đưa tay vỗ bả vai Đậu Trường Sinh nói: "Thật sự là oan cho ngươi.”
"Thiên hạ hiểu lầm ngươi quá sâu."
Đậu Trường Sinh nước mắt lưng tròng, giờ phút này ngay cả ngữ khí cũng nghẹn ngào, vội vàng mở miệng nói: "Cây ngay không sợ chết đứng, cho dù bị hiểu lầm, nhưng chỉ cần một ngày ta không lệch khỏi chính đạo, thiên hạ chung quy sẽ biết Đậu Trường Sinh ta là một người tốt.”
Hai chữ người tốt vừa ra, thân thể mềm mại của Uyên Thủy Long Nữ run lên, chân răng bắt đầu tê dại,phản ứng thật lớn đối với hai chữ này, ánh mắt di động, nhìn về vẻ mặt vui mừng của Dương Huyền Cơ, lông mày không khỏi nhíu lại, Dương Huyền Cơ tin tưởng Đậu Trường Sinh như vậy, chẳng lẽ là mình suy đoán sai lầm?
Dương Huyền Cơ được vạn tộc tôn kính, không phải là người hư danh, cả đời không biết trải qua bao nhiêu âm mưu lừa dối, chuyện lừa gạt đều là chuyện thường ngày, Dương Huyền Cơ đương nhiên có năng lực phân biệt kiểu người, nhất là mi tâm Tam Mục, chuyện của Long tộc bị liệt vào chuyện quan trọng, nhưng có thể phân rõ thiện ác.
Cho nên năm xưa Dương Huyền Cơ mới có thể vì bạn tốt bôn ba mấy trăm năm, không tiếc lãng phí thời gian và công sức, trả giá thảm trọng, không quang minh lỗi lạc như những gì người bên ngoài đồn, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, dù sao ai cũng không muốn liều mạng hết thảy cứu vớt một người bạn lòng lang dạ sói.
Uyên Thủy Long Nữ cũng không nhìn ra Dương Huyền Cơ có đang diễn, hay có dấu vết lừa gạt Đậu Trường Sinh hay không, lời nói và hành động của cả hai đều xuất phát từ nội tâm.
An ủi một hồi, Dương Huyền Cơ đi thẳng vào chủ đề, nói: "Thi thể đã được giám định, trong đó vết thương liên quan đến võ học, đều đã được nghiệm chứng, ta cũng đã quan sát, hiện giờ khám nghiệm lại một lần nữa, có thể xác định là không bỏ sót điều gì.”
"Thương thế của Thái tử Hắc Thủy, hoàn toàn là do võ học của Linh tộc gây ra, mà thiên kiêu bên phía Linh tộc cũng là bị võ học của Long tộc đánh chết, nhìn như là hai bên tranh đấu, cuối cùng đồng quy vu tận, nhưng có khiếm khuyết trí mạng rất lớn, chính là bí bảo bảo mệnh mà trưởng bối hai bên ban cho, không có một món nào chân chính bị kích phát."