Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1117 - Chương 1117. Mỗ Đậu: Trùng Hợp, Chỉ Là Trùng Hợp Thôi!

Chương 1117. Mỗ Đậu: trùng hợp, chỉ là trùng hợp thôi! Chương 1117. Mỗ Đậu: trùng hợp, chỉ là trùng hợp thôi!

“Ta nhận là được chứ gì.”

“Vậy là được rồi đi.”

Cánh chim trắng tinh khép lại, bao trùm hơn phân nửa thân thể, thân mặc giáp trụ màu bạc, Vũ Nhân Anh oai hùng bất phàm, cũng nhịn không được, trong thiên hạ sao lại có tên khốn như vậy, thô tục, quá thô tục.

Nếu đối phương là Vũ tộc, tuyệt đối phải đem hắn ném vào trong luyện ngục, vĩnh viễn không thể ra được.

Vũ Nhân Anh muốn mở miệng, cuối cùng lại ngừng lại, bởi vì Vũ Nhân Anh biết loại bại hoại như vậy, ngươi càng phản ứng hắn, hắn càng quấy rầy, giày vò càng lợi hại, chỉ có thể lạnh lùng với hắn.

Nhìn thấu không chỉ có một người, tràng diện yên tĩnh không tiếng động, bầu không khí bắt đầu đè nén xuống.

Thật lâu sau, Dương Huyền Cơ đánh vỡ yên lặng, con mắt thứ ba lan tràn ra thần quang màu vàng, bắt đầu chậm rãi bao phủ Tự Vô Mệnh trong đó, Tự Vô Mệnh nghiêng đầu nhìn kim sắc thần quang này, vươn bàn tay cảm thụ.

Dương Huyền Cơ đi thẳng vào chủ đề nói: "Bảy ngày trước thiên kiêu của Long tộc và Linh tộc tử vong, bệ hạ ở nơi nào?”

Vượt qua không ít vấn đề, Dương Huyền Cơ chỉ thẳng vào trọng tâm của vấn đề, không dám tiếp tục dây dưa, nếu không vị trước mặt này có thể giày vò mình đến tận thế.

Tự Vô Mệnh hỗn không thèm để ý nói: “Nghỉ ngơi ở Bất Dạ Chi Thành.”

Từng đạo ánh mắt nhìn về phía vòng ngọc lơ lửng giữa không trung, từng con mắt đen kịt như mực kia, bắt đầu sáng ngời, sau khi một đạo lưu quang lóe ra, một mảnh trắng tinh khiết lóe lên,con mắt hóa thành màu trắng, nhưng cũng không phải tất cả con mắt đều sáng lên, ước chừng có một phần ba vẫn thuần đen như cũ.

Nói dối.

Mọi người nhìn về phía Tự Vô Mệnh, cũng không có bao nhiêu chuyện ngoài ý muốn, Tự Vô Mệnh không ngừng quấy rầy, cũng đã tiết lộ được lý do, chỉ là thiếu manh mối, không có chứng cớ mà thôi.

Dương Huyền Cơ tiếp tục nói: “Bệ hạ nửa thật nửa giả, ngày đó ngài nghỉ ngơi ở Bất Dạ Chi Thành, nhưng cũng không phải là chân thân, chỉ là một đạo hóa thân.”

Đan Phượng chậm rãi di động ánh mắt, nhìn về phía Dương Huyền Cơ, năng lực của người này rất mạnh, vậy mà có thể sàng lọc ra được lời nói nửa thật nửa giả, phải biết rằng nói dối khó phân biệt nhất, chính khi xen lẫn sự thật trong đó.

Dương Huyền Cơ dừng lại một chút, cho mọi người có thời gian phản ứng, ước chừng hơn mười hô hấp, lúc này mới tiếp tục mở miệng giảng giải: "Bảy ngày trước khi án mạng xảy ra, bệ hạ có ở hiện trường hay không?”

Tự Vô Mệnh quả quyết nói: “Không ở đó.”

Mặc dù thanh âm chém ting chặt sắt, nhưng ánh mắt màu đen còn lại trên vòng ngọc, đã hoàn toàn hóa thành màu trắng.

Vẫn nói dối.

Tự Vô Mệnh nhìn thấy một màn này, không khỏi nhìn về hướng lão đệ Trường Sinh.

Điều này không giống như những gì đã được nói.

Câu tiếp theo có phải sẽ hỏi là hắn có phải là người động thủ hay không?

Hắn phải trả lời câu này như thế nào.

Lão đệ Trường Sinh, sao ngươi còn chưa ra tay?

Nếu không làm gì đó, chúng ta sẽ bị lật xe.

Thần Ma hội tụ, khí tức của bọn họ không giống nhau, va chạm lẫn nhau, khiến cho khí tượng biến hóa, vân khí vô tận không ngừng hội tụ, bắt đầu không ngừng tích lũy cùng một chỗ, hóa thành mây đen áp chế, cuối cùng giống như vòng xoáy cực lớn đang không ngừng xoay tròn.

Đậu Trường Sinh đứng ở một bên Dương Huyền Cơ, giờ phút này lắng nghe Dương Huyền Cơ không ngừng đặt câu hỏi, ánh mắt cũng lấp lánh nhìn chăm chú vào vòng ngọc kia, nhìn vòng ngọc hiện ra màu trắng, tràn ngập bạch sắc hào quang chiếu rọi tứ phương thiên địa.

Từng con mắt trên vòng ngọc kia, không còn màu đen tĩnh mịch trầm tĩnh, phảng phất như vật sống, trôi nổi từ trên xuống dưới.

Ánh mắt Đậu Trường Sinh lấp lánh nhìn chăm chú vào Tự Vô Mệnh, giờ phút này trong nội tâm cũng thấp thỏm, hai vấn đề liên tục đều xuất hiện sai sót, toàn bộ đều bị nghiệm chứng là nói dối, trong nội tâm Đậu Trường Sinh cũng nổi lên thì thầm, có phải Tự Vô Mệnh lừa gạt mình hay không, kì thực chuyện này thật sự là do Nhân tộc làm?

Nhân tộc có năng lực, có động cơ.

Về phần là Dương Huyền Cơ lừa gạt người khác?

Điều đó là không thể.

Đó là thần tượng của mình, thần tượng làm sao có thể lừa gạt người khác.

Giờ phút này Đậu Trường Sinh vô cùng hối hận, sớm biết nếu là kết quả này, mình làm gì phải chủ động nhắc tới việc điều tra Nhân tộc đầu tiên, tuy rằng cũng biết Nhân tộc hiềm nghi lớn nhất, sẽ không bị buông tha, nhưng trước tiên đi điều tra chủng tộc khác không tốt sao?

Đầu năm nay, đứng ở trên lập trường chủng tộc, làm sao có cái gì tuyệt đối chính hay tà.

Vì đại nghĩa của chủng tộc, vì sự phát triển của chủng tộc, chắc hẳn có rất nhiều Thần Ma đã làm chuyện trái lương tâm, nói trắng ra là mông ai cũng không sạch sẽ, chỉ cần không dẫn đầu điều tra Nhân tộc, là đã có thể dời lực chú ý đi.

Bình Luận (0)
Comment