Ánh mắt Đậu Trường Sinh lập loè sáng rọi, nhìn vào mắt Dương Huyền Cơ, sau khi đạt được Chân Thực Chi Nhãn, Đậu Trường Sinh có thể nhìn đến những góc độ trước đây chưa từng thấy.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, Đậu Trường Sinh giống như nhìn thấy tâm trạng phức tạp của Dương Huyền Cơ, đối với một màn xuất hiện trước mắt này, giống như không vui vẻ gì mấy.
Cũng không nhìn ra được manh mối gì.
Là ảo giác của mình thôi, thần tượng nhìn thấy mình như thế này, khẳng định sẽ vui mừng, không có khả năng không vui.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn chung quanh trái phải, không bước lên mà là muốn bắt đầu hỏi thăm Đức Trạch thượng tiên, ngươi có phải Nhân tộc hay không, câu này quá trực tiếp, lòng vòng một chút, cũng có thể đạt được hiệu quả như thế này, nhưng sẽ chậm trễ một chút, ngược lại khi nói lòng vòng có thể khéo đưa đẩy sự việc, nếu là Chân Thực Chi Nhãn sai, cũng không đến mức làm bại lộ mục đích thật sự của mình làm đánh rắn động cỏ.
Đậu Trường Sinh ôn hòa nói: "Muốn nghiệm chứng hiệu quả của Chân Thực Chi Nhãn, ta sẽ ngẫu nhiên lựa chọn mấy vị tiền bối, hỏi thăm mấy vấn đề cơ bản."
Da Luật Hồ Từ khoanh hai tay, vẫn dùng thái độ không kiên nhẫn nói: "Nhanh lên."
Đậu Trường Sinh cũng không chần chờ, lập tức mở miệng hỏi: "Ngài là người của Hồ Man tộc ư?"
Da Luật Hồ Từ trả lời không chút do dự: "Phải."
Từng đường ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chân Thực Chi Nhãn, nhìn từng con mắt trên Chân Thực Chi Nhãn, toàn bộ đã hóa thành màu đen.
Da Luật Hồ Từ cười lạnh, đứng lên nói: "Màu đen, đây là nói thật."
"Mọi thứ nhìn được không có vấn đề."
"Ngươi muốn kiểm tra thì hỏi nhanh lên, nếu ngươi cứ hỏi chậm rãi, kể cả có kéo dài thời gian, cũng sẽ có khi kết thúc, đến lúc đó ta muốn nhìn xem, các ngươi còn tiếp tục làm lằng nhằng rối loạn như thế nào."
Đậu Trường Sinh không phản ứng lại Da Luật Hồ Từ, ánh mắt nhìn về phía từng tôn Tiên Thiên Thần Ma, bọn hắn đều dùng ánh mắt nhìn chăm chú mình, so sánh với ánh mắt hài hươc của Da Luật Hồ Từ thi ánh mắt của bọn hắn đều hiền hòa, không cảm nhận được chút tâm trạng nào.
Đậu Trường Sinh nhìn các vị Tiên Thiên Thần Ma, nhìn tới một Tiên Thiên Thần Ma không ngừng tràn ra sương mù, như ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, vị này là Tiên Thiên Thần Ma Hư Vạn Vô của Ảnh tộc.
Lúc trước chính là hắn làm lay động Tứ Tượng Nguyên Linh Trận, muốn giải cứu Thần Ma Thiên Ảnh bị mình vu oan hãm hại.
Đậu Trường Sinh đối với Ảnh tộc có một chút xấu hổ, nếu là chân chính chém giết sống chết cũng thôi đi, còn dùng loại thủ đoạn quỷ quái như này rất khiến người xấu hổ.
Ảnh tộc thật sự quá thảm, đầu tiên chết một vị Thần Ma, tiếp sau đó thiên kiêu trong Ảnh tộc là Ảnh Tam Thiên cũng chết, dù cho Thần Ma có khả năng có bí thuật chết thay, có lẽ cũng không chết, nhưng cái giá phải trả cho chuyện này cũng quá lớn.
Mang tâm trạng phức tạp, Đậu Trường Sinh mở miệng hỏi: "Ngài là Ảnh tộc ư?"
Lời nói vừa dứt, Đậu Trường Sinh đã chuyển ánh mắt đi, chỉ ra đề, không cần xem kết quả, nhìn về phía Nhân tộc, chủ yếu là Tự Vô Mệnh, nhưng kì thực là Đức Trạch thượng tiên.
Có chuyện lúc trước làm nền cho phía sau, muốn tuyệt sát Đức Trạch thượng tiên, trước tiên phải đẩy Thương tộc ra, biến Thương tộc thành bia ngắm, đến lúc đó thế cục hỗn loạn, sẽ có cơ hội rút Nhân tộc khỏi đó.
Đậu Trường Sinh vừa muốn mở miệng, đột nhiên phát hiện có chút không đúng, đưa ánh mắt nhìn về phía Hư Vạn Vô rồi nói: "Tiền bối, ngài là người Ảnh tộc ư?"
Sợ đối phương không có nghe thấy, Đậu Trường Sinh lại hỏi một câu.
Người đã lui về phía sau một bước, đứng ở phía sau Tự Vô Mệnh, loại sai lầm nhỏ này tuyệt đối sẽ không xuất hiện trên người của tiên thiên Thần Ma, tên này có vấn đề.
"Phải."
Câu hỏi được trả lời.
Chân Thực Chi Nhãn đột nhiên sáng lên, ánh sáng trắng tỏa ra một mảnh.
Lời nói dối.
Mọi người lập tức xôn xao.
Mỗi người đều không dám tin mà nhìn về phía Hư Vạn Vô.
Một người đại diện cho Tiên Thiên Thần Ma của Ảnh tộc, vậy mà không phải Ảnh tộc, kết quả này khiến nội tâm mọi người chấn động.
"Giả, thứ đồ này không chính xác."
Hư Vạn Vô nói chém đing chặt sắt, không có chút chần chờ nào, nhưng ánh sáng trắng của Chân Thực Chi Nhãn lập loè, một câu này vẫn là giả.
Tự Vô Mệnh nhìn Chân Thực Chi Nhãn, tiếp đó lại nhìn Hư Vạn Vô, sau cùng nhìn về hướng Dương Huyền Cơ, giờ phút này tinh thần phấn chấn đứng lên, không hổ là Trường Sinh lão đệ, chuẩn bị rất đầy đủ.
Vốn còn coi đây sẽ là một lần bị thiệt, sẽ phải trả giá lớn một chút, tiếp đó sau đó sẽ ỷ vào khoản nợ, rồi lừa gạt cho qua, không dám nghĩ tới thế cục có chuyển biến.
Bây giờ ai còn quan tâm đến Nhân tộc nữa? Quan tâm cái rắm!
Hai thiên kiêu chết đi kia, làm sao có thể so sánh với một vị Tiên Thiên Thần Ma không rõ lai lịch.