Uy hiếp của Thương tộc vẫn lớn hơn uy hiếp của Nhân tộc.
Trong nháy mắt, trong lòng các vị Tiên Thiên Thần Ma đã có đáp án rõ ràng.
Nhân tộc cho dù mạnh, nếu muốn hủy diệt tộc mình cũng phải đánh mới biết, ai là địch nhân, ai là người một nhà, phải nhìn lại toàn bộ mới biết được, phải tranh tài đao thật thương thật rồi lại nói, nhưng nếu đổi thành Thương tộc, khi mình giao tính mạng cho huynh đệ có khả năng sẽ bị đâm một dao từ phía sau.
Khiến nhân tâm kinh hoảng, người người đều cảm thấy bất an, trận chiến này căn bản không biết đánh như thế nào.
Các vị Tiên Thiên Thần Ma vốn đã phong tỏa Nhân tộc, nhưng hiện tại đã đổi vị trí thành bao vây Hư Vạn Vô cùng Thương Nguyên Nhất, còn vấn đề của Nhân tộc cũng không phải chuyện gì lớn.
Người chết cũng không phải Thần Ma, chỉ là hai thiên kiêu mà thôi, loại phàm phu tục tử này, sau một lần bế quan không biết sẽ xuất hiện nhiều hay ít, muốn trở thành đồng bạn cũng chỉ là hi vọng là cực kỳ xa vời.
Lại nói đơn giản đi một chút, người chết thuộc Long tộc và Linh tộc, không liên quan gì đến bọn hắn, mà cũng không chắc chuyện đó do Nhân tộc làm ra.
Ở dưới áp lực kinh khủng như vậy của Thương tộc, đâu còn có tâm tư quan tâm Nhân tộc, không có nghe thấy ngay cả Phượng Hoàng tộc trong thập đại chủng tộc cũng không thoát khỏi móng vuốt của Thương tộc, nếu đó là phàm phu tục tử bình thường cũng thôi đi, chuyện này không thể tránh khỏi, nhưng Phượng Cửu đã là Thần Ma, đã tiến vào cấp bậc trên của Phượng Hoàng tộc, có thể nắm giữ những hành động bí mật của Phượng Hoàng tộc, nói sâu hơn một chút, đã có thể nắm giữ một chút vận mệnh của Phượng Hoàng tộc.
Xuất hiện truyện như thế này?
Ai mà không sợ?
Đậu Trường Sinh nhìn một màn này, hiện ra vẻ kinh hãi, chưa từng nghĩ tới, Thương tộc lại chơi lớn như vậy, bố cục sâu như thế.
Hiện tại nơi đây có Hư Vạn Vô, Thương Nguyên Nhất là Tiên Thiên Thần Ma, nhưng Nhân tộc ở nơi này cũng đang ẩn núp một vị, Thương Nguyên Sơ cũng là một tròn bảy chủ nhân của Vạn Bảo Các, cũng là một vị Tiên Thiên Thần Ma, chỉ tính Tiên Thiên Thần Ma của Thương tộc tới đây đã có ba vị.
Trong lòng Đậu Trường Sinh thấy bất an, ánh mắt nhìn quanh bốn phía sau lưng, bất an trong lòng cũng bắt đầu tiêu tán không ít, bây giờ vạn tộc hội họp ở một chỗ, có chủng tộc mạnh mẽ như Côn Bằng tộc trong thập đại chủng tộc, tới đây đều là Tiên Thiên Thần Ma, vạn tộc còn lại cho dù chỉ là Thần Ma tới, nhưng thỉnh thoảng cũng lẫn vào một hai vị Tiên Thiên Thần Ma.
Tập hợp lại một chỗ như thế này tạo thành một lực lượng vô cùng kinh khủng, đừng nói chỉ có ba vị Tiên Thiên Thần Ma, mà dù có năm vị cũng không gây ra được chút bọt sóng nào.
Nhưng chuyện này phải được thành lập dựa trên cơ sở đồng tâm hiệp lực, mà sẽ có chuyện vạn tộc đồng tâm ư?
Không có khả năng!
Cho nên uy hiếp vẫn chưa hoàn toàn được loại trừ, chỉ có điều Thương tộc không dám tùy ý làm bậy bên ngoài.
Khủng bố, thực sự khủng bố.
Có điều kết quả này.
Đã nằm trong dự kiến.
Đậu Trường Sinh không khỏi nhìn về hướng Nhân tộc, không dám nhìn chằm chằm vào Đức Trạch thượng tiên, Thần Ma rất mẫn cảm, Đậu Trường Sinh thỉnh thoảng nhìn qua không chỉ một mình hắn mà phân tán ánh mắt, nếu có bị phát hiện cũng sẽ cho rằng mình nhìn cả một đám người.
Lại nhìn Thần Mục trong lòng bàn tay một chút, sau đó lại nhìn Chân Thực Chi Nhãn đeo trên cổ tay, tình huống hiện tại vẫn sẽ tiếp diễn sao?
Tiếp tục dẫn Đức Trạch thượng tiên ra, sau đó đẩy bầu không khí lên cao nhất?
Đậu Trường Sinh mới nảy ra ý tưởng này, lập tức phát hiện ánh sáng trên Chân Thực Chi Nhãn tiêu tán, hóa vòng ngọc bình thường, luồng hào quang giống như bắt đầu tan rã từng chút một, sau đó biến mất ở trên cổ tay Đậu Trường Sinh.
Thần Mục mà Đậu Trường Sinh cầm trên một tay khác cũng truyền ra một tiếng “răng rắc”, giống như bảo thạch Thần Mục đã vỡ vụn ra, vết nứt như mạng nhện, bắt đầu không ngừng lan tràn, cuối cùng Thần Mục chia năm xẻ bảy, hoàn toàn vỡ tan.
Đậu Trường Sinh không khỏi nhìn về hướng Dương Huyền Cơ, có thể điều khiển Chân Thực Chi Nhãn, ngoại trừ bản thân mình, cũng chỉ có người này.
Đôi mắt Dương Huyền Cơ nhìn chăm chú Đậu Trường Sinh, nhìn Đậu Trường Sinh đầy nghi hoặc khó hiểu, thực ra là đang nghĩ đến một màn kinh hãi thoáng hiện khi nãy.
Rất biết diễn?
Trong thiên hạ hóa ra lại có người lợi hại thế này.
Dương Huyền Cơ vô cùng tự tin vào bản thân, hiện tại trong lòng lại rối loạn, không tin tưởng vào chính mình, khi Dương Huyền Cơ mới nhìn thấy Đậu Trường Sinh là một người thiện lương chính trực, nhưng kết quả thì sao?
Chỉ dăm ba câu nói của Đậu Trường Sinh đã triển khai được mưu kế, lập tức xoay chuyển lại thế cục ác liệt, định nói hết thảy chuyện này đều là trùng hợp?
Ai sẽ tin?
Không phải trùng hợp, đều do Đậu Trường Sinh đã tính toán từ trước, mà dạng người giỏi tâm kế như vậy, không có khả năng là một người tốt.