Thương Nguyên Nhất cười lạnh nói: "Phượng Cửu không do ta quản, tình huống như thế nào chỉ có một mình ngươi biết rõ, bây giờ Phượng Cửu đã chết, là người hay quỷ, còn không phải để ngươi muốn nói sao thì nói."
"Đủ rồi."
Tiếng trách mắng lạnh lùng vang lên.
Đôi mắt Thương Nguyên Đồng nhìn chằm chằm vào Thương Nguyên Nhất, lạnh lùng nói: "Lần này đã giao toàn bộ cho ngươi phụ trách, nhưng kết quả quá khiến người thất vọng."
Sự mạnh mẽ trong mắt Thương Nguyên Nhất tan rã trong nháy mắt, lập tức nhận tội: "Là ta sai."
Lạnh lẽo trong mắt Thương Nguyên Đồng chậm rãi tiêu tán, âm thanh non nớt vang lẻn: "Lần phải trả cái giá quá lớn, lúc này chỉ là phút bình yên ngắn ngủi, tiếp theo chắc chắn vạn tộc không dễ nói chuyện, sẽ công khai đứng về phía Ảnh tộc để gây sự."
"Thực lực của Ảnh tộc cũng không yếu, có hai Tiên Thiên Thần Ma, sáu Thần Ma, trừ đi những người của tộc ta là một vị Tiên Thiên Thần Ma và bốn Thần Ma."
"Nếu như làm ầm ĩ lên, những chủng tộc mất đi thiên kiêu cũng sẽ phối hợp, nếu bọn hắn liên hợp tại cùng nhau, là một lực lượng không hề yếu, cũng là một phiền toái, nếu như có thêm Nhân tộc ủng hộ thì chính là một uy hiếp trí mạng."
" Vì xử lý chuyện này, những Tiên Thiên Thần Ma chưa lộ diện hãy bỏ lại hết việc riêng, bắt đầu làm việc đi."
"Chuyện này vì ngươi mà bắt đầu, bây giờ tạm thời sẽ không trừng phạt ngươi, chờ đợi mọi chuyện lắng lại hoàn toàn sẽ tính toán đủ."
Ánh mắt Thương Nguyên Đồng nhìn về hướng Hư Vạn Vô nói: "Thân phận của ngươi đã bại lộ, những Tiên Thiên Thần Ma của Thương tộc ta ở bên ngoài đã tăng từ chín vị đến mười vị, cũng không phải một chuyện xấu."
"Trong hơn 1000 năm gần đây, Tiên Thiên Thần Ma của tộc ta đã rơi xuống còn có chín vị, khi có dưới mười vị đã trở thành chủng tộc yếu nhất trong thập đại chủng tộc, thế cho nên Côn Bằng tộc sinh ra dã tâm không nên có, vậy mà muốn đá tộc ra khỏi thập đại chủng tộc, để bọn hắn thế chỗ."
"Bây giờ có mười vị Tiên Thiên Thần Ma, trong bóng tối còn không biết còn có bao nhiêu, chuyện này đối với Côn Bằng tộc và vạn tộc cũng là một chuyện gây kinh sợ, chỉ cần tới đây không xảy ra sai lầm, lần này sẽ vượt qua an ổn."
"Trước tiên khiến cho mấy tộc nhỏ yếu làm càn như Ảnh tộc và Dạ Xoa tộc trả một cái giá cực lớn tóm lại là phải lấy lại vài thứ từ trên người bọn hắn."
Thương Nguyên Đồng duỗi một cánh tay ra, nói: "Đây là ghế của ngươi, vì phải giấu đi thân phận, ngươi chưa từng đạt được tọa vị, cũng khiến ngươi tủi thân, đợi khi ngươi trở lại trong tộc, ta sẽ chính thức tổ chức lễ hoan nghênh."
"Khiến ngươi ăn khổ nhiều như vậy, trong tộc sẽ không quên sự hi sinh của ngươi, chỉ là tình huống hiện tại đặc thù, không thể mời vạn tộc tới cùng chúc mừng ngươi, nếu như ngươi có yêu cầu gì thì hãy nói thẳng, ta nhất định sẽ thỏa mãn ngươi."
Hư Vạn Vô tiến lên mấy bước, đi đến trước một chiếc ghế đá vô chủ, trong lòng có chút kích động, bây giờ đạt được thân phận quang minh chính đại, đối Thương tộc không phải chuyện tốt, nhưng ngược lại đối với Hư Vạn Vô lại là một chuyện tốt, có thể đạt được danh dự và vinh quang của thập đại chủng tộc.
Làm Tiên Thiên Thần Ma của một tộc nhỏ, thật sự là quá khổ, Thần Ma của đại tộc mặt ngoài thì cung kính, thực ra không coi ngươi là cái thá gì, bên ngoài không dám chống đối, nhưng động tác bí mật lại không ngừng, ngay cả bị trọc tức cũng vẫn phải chịu, trừ phi là không thèm để ý đến chủng tộc, nếu không thì nào dám xung đột với đại tộc.
Về phần trả thù?
Chính là không dám, đại tộc có quá nhiều Tiên Thiên Thần Ma, hôm nay dám trả thù một vị Thần Ma, ngày mai sẽ có Tiên Thiên Thần Ma tới hỏi tội.
Hư Vạn Vô ngồi ngay ngắn xuống, tinh khí thần đã không giống khi trước, bây giờ mình chính là Tiên Thiên Thần Ma của thập đại chủng tộc, sẽ không phải chịu ấm ức nữa.
Sau khi Thương Nguyên Đồng an trí xong Hư Vạn Vô, lại nhìn về phía Thương Nguyên Nhất nói: "Chuyện của Đan Phượng là như thế nào?"
"Ngươi điều tra ra ở phía sau thật sự đang bí mật liên hệ, muốn hủy diệt tộc ta?"
Tinh thần Thương Nguyên Nhất chấn động, vội vàng mở miệng nói: "Tin tức đã chứng thực."
Sau đó nói ra toàn bộ mọi chuyện, cuối cùng tổng kết lại: "Bà già Đan Phượng này cũng thật hung ác, không cam lòng im ắng, sợ là có ý muốn đẩy Côn Bằng tộc thượng vị."
Thương Nguyên Sơ trầm giọng nói: "Có tám phần chuyện này không sai được."
"Tính về Côn Bằng, tuy chủ yếu tính là Côn, nhưng cũng có thể tính thành phi cầm, còn thêm cả Vũ tộc và Phượng Hoàng tộc, trong thập đại chủng tộc đã có ba nhà là phi cầm, tỷ lệ thật sự là quá cao."
"Phải biết rõ ở thời kỳ Thượng Cổ, phi cầm chính là một nhà, Phượng Hoàng chính là đời sau của phi cầm."
Con mắt Thương Nguyên Đồng hiện ra khói mù, Phượng Hoàng cai quản phi cầm, chính là hoàng tộc, Phượng Hoàng tộc ở trong im lặng cũng có tâm tư nhất thống vạn tộc.
Điều này rất đúng với câu nói ai mà không có một ước mơ.