Lần va chạm mạnh mẽ này không đủ để giết chết một Thần Ma, Thần Ma không yếu ớt như vậy. Nhưng nhìn Kim Bằng giờ phút này, muốn đánh Đức Trạch thượng tiên bị thương thì cũng không phải là chuyện khó khăn.
Nhưng sau khi va chạm, Kim Bằng đã lập tức nhận thấy có điều gì đó không ổn, thực lực của Đức Trạch thượng tiên hơi nằm ngoài dự liệu. Đây không phải là một Thần Ma không am hiểu xác thịt chỉ biết đánh giết, chắc chắn là lực lượng của hắn có điểm không đúng.
Đúng hơn là hắn đang ở thời kỳ sung mãn nhất, có thể duy trì lực chiến đấu đỉnh phong. Không, lực chiến đấu này thậm chí còn hơi vượt qua tiêu chuẩn, vượt qua cả Thần Ma đỉnh phong, đạt đến mức độ lĩnh ngộ Tiên Thiên Chi Khí, bắt đầu chống lại Tiên Thiên, đang đứng ở cấp độ lột xác từ Hậu Thiên đến Tiên Thiên.
Loại lực lượng này rõ ràng là không khớp với tin tình báo, theo tin tình báo của Côn Bằng tộc, Đức Trạch thượng tiên đang ở cảnh giới Thần Ma đỉnh cao, lực chiến đấu có thể duy trì được ở lực chiến Thần Ma đỉnh phong là nhờ Tứ Tượng Nguyên Linh trận. Toàn bộ bản lĩnh của Đức Trạch thượng tiên đều là nhờ bảo vật và trận pháp tạo thành, muốn liều mạnh đánh nhau ở khoảng cách gần như vậy là hoàn toàn không thể.
Bây giờ thực lực của Đức Trạch thượng tiên lại nằm ở ngoài dự liệu, đương nhiên Kim Bằng sẽ không nghĩ Đức Trạch thượng tiên là giả. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn bây giờ là quả nhiên Nhân tộc lợi hại, hay cho một Đức Trạch thượng tiên, vậy mà lại che giấu thực lực.
Toàn thân Kim Bằng lộ ra sát khí, lập tức bắt đầu sôi trào, trong nháy mắt đã tăng vọt lên gấp mười lần.
Đức Trạch thượng tiên quá mạnh, hắn đang bắt đầu lột xác lên Tiên Thiên Thần Ma, mặc dù tỷ lệ thất bại của lần lột xác này không nhỏ, không biết đã có bao nhiêu Thần Ma đã ngã xuống ở cửa ải này, nhưng rốt cuộc thì Đức Trạch thượng tiên vẫn có tỷ lệ thành công. Nếu như thành công thì Nhân tộc sẽ lại có thêm một Tiên Thiên Thần Ma.
Kim Bằng chỉ vừa nghĩ đến đây, đáy lòng liền run lên, thập đại chủng tộc đều có Tiên Thiên Thần Ma, duy chỉ có Nhân tộc là bá chủ. Bề ngoài họ có khoảng hai mươi Tiên Thiên Thần Ma nhất tộc, hoàn toàn là bộ tộc có thực lực mạnh gấp đôi bất kỳ chủng tộc nào.
Chẳng hạn như Đức Trạch thượng tiên này đã ẩn giấu đột phá, còn không biết sẽ mạnh đến mức nào, Nhân tộc thực sự quá mạnh mẽ.
Lần đầu Kim Bằng cảm nhận được áp lực, loại cảm giác ngột ngọt do Nhân tộc mang tới.
Đôi mắt sắc bén nhìn về phía ánh sáng bay ra từ va chạm, hai cánh lại dang rộng ra, cũng lập tức lao thẳng về phía Đức Trạch thượng tiên. Giờ khắc này trong đầu Kim Bằng chỉ toàn là Đức Trạch thượng tiên, đã hoàn toàn quên mất Đậu Trường Sinh.
Tương lai dù Đậu Trường Sinh có lợi hại cỡ nào đi nữa, thì đó cũng là chuyện của tương lai, hôm nay hắn vẫn chỉ là một gã phàm phu tục tử. Nhưng Đức Trạch thượng tiên thì không như vậy, chỉ cần thêm vài chục năm nữa, nếu như Đức Trạch thượng tiên không chết thì vị Tiên Thiên Thần Ma này sẽ lại nâng thực lực của Nhân tộc lên một tầng cao nữa.
Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, không giết chết Đức Trạch thượng tiên thì quả là quá đáng tiếc.
Tốc độ của Kim Bằng cực nhanh, giống như thuấn di vậy. Hai cánh của hắn giương ra giữa không trung, vụt một cái đã đến bên cạnh Đức Trạch thượng tiên, móng vuốt sắc bén hạ xuống, trong nháy mắt toàn bộ vùng đất trong bán kính trăm dặm xung quanh đã hoàn toàn bị bao phủ bởi móng vuốt sắc nhọn, giống như một ngọn núi ầm ầm sụp xuống.
Lần lượt từng đạo Tiên Thiên Chi Lực thuận thế tràn ra, mạnh mẽ như một thiên hà rơi xuống thế gian, Tiên Thiên Chi Lực cuồn cuộn hạ xuống, nhưng đến cuối cùng lại giảm xuống 80%. Sát khí của Kim Bằng lạnh thấu xương, nhưng ở thời khắc cuối cùng, hắn vẫn nương tay.
Đức Trạch thượng tiên phải chết, đó là chuyện đương nhiên, nhưng cũng không thể là do Côn Bằng tộc giết, làm vậy sẽ dấy lên thù hận, khiến cho Nhân tộc căm hận Côn Bằng tộc. Phải liên thủ với những người khác, cùng ra tay giết chết Đức Trạch thượng tiên, mà tốt nhất vẫn phải là do người tộc khác ra tay giết.
Trong chớp mắt, nỗi sợ hãi đối với Nhân tộc của Kim Bằng đã chiến thắng, hắn lựa chọn cách làm tốt nhất.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Uyên Thủy Long nữ che một tấm lụa mỏng, chầm chậm đi tới, cả người tràn ngập ánh sáng đen mờ ảo không ngừng vờn quanh. Hình bóng hư ảo của Uyên Thủy Long nữ cùng với từng bước chân bắt đầu ngưng thật, cả người đã hoàn toàn hạ xuống.
Cho dù đeo một cái khăn che mặt, nhưng cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt không vui của nàng ta. Kim Bằng vậy mà lại nương tay, vậy thì bọn họ sẽ phải cùng nhau gánh hậu quả giết chết Đức Trạch thượng tiên.
Đức Trạch thượng tiên chắc chắn phải chết, chỉ là người nào giết mới là vấn đề. Mặc dù bọn họ chưa từng bàn bạc qua, nhưng cũng đã ngầm hiểu ý nhau, bởi khi bọn họ cùng giết chết hắn thì cũng không thể trách bọn họ. Cho dù Nhân tộc có trả thù thì cũng không thể trực tiếp tuyên chiến với cả tộc Công Bằng và Long tộc được.