"Ta cũng điều tra lại một phen, cũng không phát hiện ra dấu vết có người ra tay với Bàn Đào Thụ.”
Thương Nguyên Đồng không trả lời Hư Vạn Vô, mà là vội vàng tiến lên mấy bước, đi về hướng Thương Nguyên Nhất, sau khi tới bên cạnh hắn không thể đợi thêm mà mở miệng truy hỏi: "Sao rồi?”
"Tiếp theo phải cứu chữa như thế nào?”
"Bàn Đào Thụ tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, đây là gốc rễ của Thương tộc, cho dù phải trả cái giá lớn, Thương tộc cũng muốn cứu Bàn Đào Thụ.”
Thương Nguyên Nhất không lập tức trả lời, mà cẩn thận kiểm tra Bàn Đào Thụ, Thương Nguyên Nhất là một trong bảy chủ nhân của Vạn Bảo Các, quản lí Bách Thảo Các là một nơi quan trọng trong Vạn Bảo Các, bản thân Thương Nguyên Nhất cũng có linh căn về phương diện thảo dược, là người trong nghề.
Thương Nguyên Nhất chậm chạp không trả lời, sắc mặt Thương Nguyên Đồng khó coi đến cực hạn, không phải tức giận với Thương Nguyên Nhất, mà là biết rõ tình huống này của Bàn Đào Thụ cực kì không tốt, Thương Nguyên Nhất nhất định phải tập trung tinh thần, không thể phân tâm, có thể khiến một vị Tiên Thiên Thần Ma chăm chú như thế, có thể thấy chuyện Bàn Đào Thụ đột nhiên héo rũ khó giải quyết như thế nào.
Hư Vạn Vô không khỏi nói: "Tinh thông chuyện này cũng có thể trị liệu Linh căn này trong vạn tộc có Ngũ Hành tộc, Thanh Mộc tộc, thổ có thể sinh mộc, Thổ Linh tộc cũng có thể.”
"Mẫu thụ của Linh tộc là Bất Hủ Linh Căn, chắc hẳn cũng có biện pháp.”
Hư Vạn Vô chần chờ một chút, mới tiếp tục nói: "Thượng Cổ Hoàng Giả Viêm Hoàng của Nhân tộc, từng nếm bách thảo, Xích Đế Cung là hậu duệ của Thượng Cổ Viêm Hoàng, Xích Đế có lẽ cũng tinh thông chuyện này.”
"Bàn Đào Thụ là tinh hoa thiên địa, là món quà thương thiên tặng cho vạn tộc, nếu tan biến trong thiên địa, thật sự là quá đáng tiếc, tiêu phí một cái giá lớn, tin tưởng Xích Đế cũng rõ ràng đạo lý này.”
Hư Vạn Vô thuộc như lòng bàn tay, liệt kê miêu tả ra hết những người có thể trị liệu Tiên Thiên Linh Căn Bàn Đào Thụ, hiển nhiên là sau khi biết rõ chuyện Bàn Đào Thụ, Hư Vạn Vô đã tìm tòi khắp nơi, cũng đã nắm rõ, bắt đầu chuẩn bị nên làm gì cho Thương tộc trong tình huống Thương Nguyên Nhất không thể trị được.
Một bóng hình xinh đẹp bồng bềnh hạ xuống, áo trắng trong trẻo, mực nhuộm lụa xanh, quạt màu bay bổng, như tiên như linh, như từ trong mộng bước ra.
Người tới là một trong bảy chủ nhân của Vạn Bảo Các, chủ của Thần Binh Các, Thương Nguyên Ly.
"Vạn tộc có liên luỵ quá lớn, trước tiên hãy mời tán tu, ta đã gửi tin cho Thương Mộc lão nhân.”
Hư Vạn Vô nhíu lông mày một cái, đã nghĩ ra đó là ai, không khỏi nói: "Vạn Hoa Chi Viên, Thương Mộc lão nhân từ trước tới nay không hòa thuận với Bách Thảo Các của tộc ta, hai bên cạnh tranh kịch liệt, lần này mời Thương Mộc lão nhân tới, có thể ẩn dấu dã tâm hay không?”
Thương Nguyên Đồng lạnh lẽo nói: "Hắn không dám.”
"Vạn Hoa Chi Viên, Bất Dạ Chi Thành, Hoàng Kim Đổ Thành, nhìn như đều là do Tiên Thiên Thần Ma sáng tạo, mỗi nơi đều là thế lực khổng lồ, ở Thiên Ngoại Thiên Hô Phong Hoán Vũ, nhưng đó là khi thập đại chủng tộc kiềm chế lẫn nhau, chỉ cần bất kỳ một đại tộc nào hạ quyết tâm dám trả cái giá nhất định, bọn họ đều khó trốn khỏi vận mệnh bại vong.”
"Nếu là Hậu Thiên Linh Căn, Thương Mộc lão nhân còn dám có một chút tâm tư nhỏ, nhưng Tiên Thiên Linh Căn thì hắn tuyệt đối không dám, bởi vì hắn biết rõ chỉ cần Tiên Thiên Linh Căn bị tra ra có vấn đề, căn bản không cần chứng cứ, hắn đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
"Nhưng chỉ đưa tin thì không đủ, Hư Vạn Vô ngươi tự mình đi mời, nhất định phải nhờ Thương Mộc lão nhân mang theo Tam Quang Thần Thủy.”
"Nếu hắn dám chối từ, ta cho phép ngươi khởi động gián điệp của Thương tộc trong Vạn Hoa Chi Viên.”
Sắc mặt Hư Vạn Vô nghiêm nghị, trịnh trọng nói: "Yên tâm, dù phải trói ta cũng sẽ trói người mang về.”
"Thương Mộc lão nhân không giỏi chiến đấu, còn có tộc nhân ẩn núp ở đó trợ giúp, ta cũng đã thành công khôi phục Tiên Thiên Thần Binh truyền thừa của Ảnh tộc, nếu thật sự phát sinh xung đột, bắt Thương Mộc lão nhân không phải việc khó.”
"Còn mong trong tộc xuất lực, kiềm chế sự quấy nhiễu của vạn tộc, ta sợ có người không muốn để Thương Mộc lão nhân tới Thương tộc.”
Thương Nguyên Đồng cười lạnh đứng lên nói: "Ngươi yên tâm đi, chuyện này ta đã sắp xếp tốt.”
Hư Vạn Vô gật đầu đồng ý, tiếp đó quay người bước nhanh rời đi, nhanh chóng biến mất không thấy.
Thương Nguyên Đồng nhìn bóng lưng Hư Vạn Vô biến mất, ánh mắt nhìn về phía Thương Nguyên Ly bên cạnh xinh đẹp như tiên tử trong mộng nói: "Lại có chuyện gì?”
"Không phải ngươi đang trấn giữ tại Thần Bí phường thị sao?”
"Sao lại tự mình chạy về? Mặc kệ trong tộc có biến lớn, nhưng Thần Bí phường thị cũng không thể buông tha, đó chính là một món sản nghiệp quan trọng của tộc ta.”
Sắc mặt Thương Nguyên Ly nặng nề nói: "An tâm.”