"Vượt qua một kiếp này, tộc ta sẽ một lần nữa trở thành tộc mạnh trong thập đại chủng tộc, không còn là tộc yếu nhất."
Nhân cảnh, Thần Đô.
Lối vào phòng khách của Triệu phủ đối diện một bức tường gỗ, đằng trước tường gỗ có một chiếc bàn dài, trước bàn dài là một chiếc bàn bát tiên, hai bên trái phải đặt ghế thái sư.
Giữa bức tường treo một bức tranh, hai bên phối hợp thêm tranh hoặc tranh chữ, đều là tác phẩm của danh nhân.
Bài trí đoan chính, trang nghiêm, tự thành thiên địa.
Đậu Trường Sinh ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư, trong tay cầm ba hột đào, ngón tay động đậy khiến hạt đào không ngừng xoay tròn, thỉnh thoảng phát ra tiếng va trong trẻo.
Lão quản gia đứng bên cạnh khom người, tư thế khiêm tốn hầu hạ, lúc trước còn có thể thỉnh thoảng nói cùng Đậu Trường Sinh một hai câu, coi Đậu Trường Sinh là tiểu chủ nhân của mình, bây giờ thì hoàn toàn không có giao lưu, coi Đậu Trường Sinh thành lão tổ tông.
Đậu Trường Sinh không chủ động mở miệng sai bảo, lão quản gia sẽ không chủ động mở miệng, Đậu Trường Sinh cũng không để ý tới điều này, bởi vì vẫn luôn hối hả ngược xuôi, nhưng đối với người khác mà nói, uy thế của Đậu Trường Sinh mỗi ngày qua đi lại mạnh hơn một ngày.
Cho đến ngày nay trong cấp độ phàm tục, đã trở thành một nhân vật lớn không thể tuỳ tiện nhắc tới.
Nếu đổi thành Triệu Minh Ngọc, sẽ không cứng nhắc như vậy, hai bên làm bạn với nhau mười mấy năm, tự nhiên là có cảm tình, còn là Đậu Trường Sinh lại trở nên xa cách, đến cùng là vì Đậu Trường Sinh quật khởi quá nhanh, nếu như chỉ là võ giả bình thường, thực lực dần dần tăng cường, trong quá trình này vẫn luôn được tiếp xúc, tất nhiên cảm tình sẽ sâu hơn, sau này cũng giống như Triệu Minh Ngọc.
Đậu Trường Sinh tuỳ ý hỏi: "Bao lâu nữa thì sư phụ trở về?”
Lão quản gia vội vàng trả lời: "Lão gia mới đưa tin về không lâu, nếu không gặp chuyện gì thì trong mấy này sẽ về tới.”
"Trì hoãn ở Thiên Ngoại Thiên lâu như thế, cũng là vì có không ít Tông Sư Thiên Ngoại Thiên muốn nhập Nhân cảnh, bị triều đình cự tuyệt, Nhân cảnh Tông Sư nhập cảnh quá nhiều, nếu bọn họ lén phân chia nhau ra vào thời gian khác nhau, vẫn sẽ có độ khó, nhưng dựa vào quan hệ của Nhị thiếu gia vẫn có thể tới Nhân cảnh.”
"Nhưng bọn hắn muốn tiến vào Nhân cảnh cùng nhau, vậy cũng quá phô trương, nên gặp khó khăn, triều đình cự tuyệt các Tông Sư ngoài cửa, nhưng mới không lâu trước đây nghe thấy Nhị thiếu gia đại thắng ở Phúc Địa, triều đình mới cho phép.”
Vừa có chủ đề, bầu không khí áp lực tiêu tán, lão quản gia cũng thuận thế phàn nàn: "Nghe nói lực cản của triều đình đến từ Tấn Vương, vị Tấn Vương điện hạ này quá không biết điều.”
Đậu Trường Sinh chậm rãi giơ cánh tay lên, ngăn lại lời muốn nói tiếp đó của lão quản gia, những lời còn lại không nghe cũng biết, bây giờ cả lão quản gia cũng chưa nhận ra đã vô thức bắt đầu lấy lòng mình, đưa mình lên vị trí cực cao, thậm chí cả thân vương Đại Chu cũng chỉ là rác rưởi.
"Ngươi tự mình đi đưa bái thiếp cho Cao Tông bệ hạ, chạng vạng tối hôm nay ta mở tiệc rượu ở Lạc Thủy, mời Cao Tông bệ hạ đến dự.”
Lão quản gia gật đầu nói: "Quy mô của yến hội này ra sao vậy nhị thiếu gia?"
"Cần náo nhiệt một chút hay là im lặng một chút, chỉ lén gặp mặt Cao Tông bệ hạ?”
Đậu Trường Sinh xoay xoay hạt Bàn Đào, im lặng một chút mới nói: "Náo nhiệt một chút.”
"Nhớ rõ nhất định phải mời được Thiên Công Ti Công Thần tới, Băng Phách Đao đem đi đúc lại đã gần năm, không biết tiến độ như thế nào?”
"Còn cả gia chủ Hạ Hầu thị còn ở Thần Đô hay không, cũng mời tới, ta đã từng đáp ứng việc hôn nhân với nhà này, nhất định không thể đổi ý.”
Đậu Trường Sinh cẩn thận nhớ lại một chút, muốn tìm thêm bạn bè, đáng tiếc dù có nghĩ như thé nào, những người mình biết không phải đã chết, thì chính là đã chạy, không có bạn bè nào để mời.
Phú quý mà không về quê, như mặc áo gấm đi trong đêm tối.
Vốn còn nghĩ về chuyện này một chút, hiện tại cũng đã phai nhạt.
Lần này náo nhiệt một chút, xử lí một lần cho xong chuyện ở Thần Đô, hôn sự cùng Hạ Hầu thị, Thiên Công Ti Thần Binh, còn mời cả Cao Tông bệ hạ giải quyết chuyện Tấn Vương, còn chuyện Thanh Long Điện điện chủ tử vong, Đậu Trường Sinh cũng biết rõ, nhưng vẫn không đủ để giải quyết cái dằm trong lòng.
Lần trước do thời gian có hạn, Đậu Trường Sinh chẳng muốn để ý tới Tấn Vương, dù sao bây giờ Đậu Trường Sinh biết rõ, Thần Ma Phượng Hoàng tộc lựa chọn mình, là vì mình có hơi thở của Phượng Hoàng tộc, ngọn nguồn chính là do một chén canh ở yến hội lúc trước.
Đậu Trường Sinh cũng mặc kệ có quan hệ tới Tấn Vương hay không, nhưng Tấn Vương đã làm phiền đến mình, cuộc chiến thừa kế ngai vị này đến bây giờ nên tiến vào cuộc chiến phục hồi.
"Huynh muội Tiền Tiểu Tam và Tiền Tiểu Cửu, nếu đang ở Thần Đô cũng mời tới.”