Hơn nữa lại có người nói hắn và Đậu Trường Sinh là hảo hữu chí giao, không biết là tên khốn kiếp nào truyền, dĩ nhiên khiến cả thiên hạ đều tin là thật, lúc trước Tấn Vương như thế, bây giờ Hổ Uy tướng quân cũng như thế.
Bị Trần giáo úy bác bỏ, Hổ Uy tướng quân vô cùng nóng nảy, ngươi với Đậu Trường Sinh có quan hệ gì? Thiên hạ có ai không biết chứ? Còn ở đây bày đặt bí ẩn, giấu diếm cho qua ư?
Đây hoàn toàn là giấu đầu hở đuôi, coi hắn như kẻ ngu ngốc, mặc dù nơi này là Nam Sơn, là chiến trường nơi tiền tuyến, thế nhưng Nam Quân đối với tin tức bên ngoài cũng không phải không biết, lại vô cùng rõ ràng ,cái gì nên biết thì đều biết rõ.
Hành Thủy tướng quân ngăn Hổ Uy tướng quân lại, ôn hòa mở miệng nói: “Chuyện lúc ban ngày chắc hẳn Hoành Lĩnh giáo úy cũng đã nghe, ngươi cũng biết rõ rằng huynh đệ chúng ta vô cùng khó xử.”
“Trần Vạn Long có ơn lớn với huynh đệ chúng ta, nếu chuyện này là thật, chúng ta quả thật vô cùng cảm kích Trần Vạn Long, tương lai sẽ báo ơn hắn, thế nhưng nếu đây là giả, Trần Vạn Long coi huynh đệ chúng ta như khỉ mà trêu đùa, tượng đất cũng còn có ba phần tức giận, nói gì đến huynh đệ chúng ta.”
“Hôm nay mời Trần giáo úy tới đây chính là muốn hỏi một câu, thái độ ban ngày của Trần Vương đến cùng là có ý gì?”
“Chẳng lẽ là không muốn quản việc của huynh đệ chúng ta sao?”
Trong lòng Trần giáo úy thở dài một hơi, tới thật rồi, quả nhiên tìm hắn là vì việc này, Trần giáo úy có tâm không nói, nhưng lại nghĩ đến kẻ âm mưu tàn nhẫn, nuốt người không nhả xương kia là trong lòng lại ớn lạnh, căn bản là hắn không dám làm loạn kế hoạch của kẻ kia, không thể không thuận theo mà nói: “Tại hạ không phải quá thân thiết với Trần Vương, chỉ nghe được một tin tức nhỏ.”
“Đây chỉ là tin tức nghe được thôi, không có xác thực.”
Hành Thủy tướng quân nghe giọng điệu nặng nề của Trần giáo úy, đặc biệt là nghe đến mấy từ tin tức nhỏ, lập tức phối hợp nói: ‘Tin tức nhỏ mà thôi, huynh đệ chúng ta cũng chỉ nghe một chút, đương nhiên sẽ không tin là thật.”
Trần giáo úy đè thấp giọng rồi nói: “Nghe nói người nào đó rất thích tỏ ra vô tội, giả bộ ngây thơ chính trực.”
“Ta cũng nghe nói lúc đó khi mọi chuyện xảy ra, giọng điệu trong lời nói của các ngươi không đúng lắm.”
“Cái gì gọi là thề cùng sống cùng chết? Sao các ngươi có thể nói ra những lời như này?”
“Các ngươi muốn làm gì?”
“Người nào đó đường đường là vương tước của Đại Chu, tương lai sẽ nhập các bái tướng, làm sao có thể chủ động đào góc tường của Đại Chu, đi lập một nhóm nhỏ, chủ động thành lập phái đảng, bắt đầu tranh giành.”
“Đây là việc mà một người chính trực sẽ làm sao?”
Trần giáo úy không đợi bọn họ mở miệng, tiếp tục tự đáp lại: “Tất nhiên là không rồi.”
“Cho nên chắc chắn là sẽ từ chối các ngươi.”
Hành Thủy tướng quân hiện ra vẻ mặt đã hiểu, bừng tỉnh mà nói: “Quả thực là nghe lời của quân hơn cả mười năm đọc sách, đạo lý đơn giản thế mà không nghĩ đến.”
“Là do chúng ta sai lầm.”
Trần giáo úy nhìn Hành Thủy tướng quân đã hiểu ra, trong lòng thở dài một hơi, sợ là Đậu Trường Sinh đã biết rằng hắn ở Nam Quân cho nên mới cố ý như thế, để khiến hắn tự giải đáp, nói ra ý tưởng kia.
Việc này nhìn qua thì rất tốn sức, thật ra việc này phải có cả một quá trình, sau đó xảy ra chuyện, cũng là hắn xuyên tạc ý tứ của Đậu Trường Sinh, mọi sự xử phạt đều là hắn chịu, Trần Vương điện hạ không thể nào là người xấu.
Chính vào lúc nhận ra bản thân hắn bắt đầu dần dần thành người thế tội của Đậu Trường Sinh, bắt đầu vì Đậu Trường Sinh mà tẩy trắng, vậy nên Trần giáo úy không muốn tiếp tục ở chung một chỗ với Đậu Trường Sinh nữa.
Đạo lý thường đi ở bờ sông thì không thể không ướt giày, Đậu Trường Sinh có thể thành công mười lần, trăm lần, nhưng chỉ cần có một lần thất bại, đã chính là lật xe, cuối cùng có dẫn đến hậu quả có thể khiến Đậu Trường Sinh thôn phệ hay không thì không biết, nhưng chắc chắn có thể tiêu diệt bản thân hắn.
Nhưng khổ sở mưu đồ một lần, đến cuối cùng lại trở thành công cộc, rơi vào bên trong ma trảo của Đậu Trường Sinh.
Trần giáo úy trầm mặc một lúc, trong lòng chần chừ, còn có lời chưa nói ra, không biết Hành Thủy tướng quân có nghĩ đến hay không, cuối cùng trong lòng lại thở dài một hơi, nếu lần này Hành Thủy tướng quân không nhận ra, làm hỏng việc tốt của Đậu Trường Sinh, thì bản thân hắn sẽ gánh không nổi.
Thôi, cũng đã nói một nửa rồi, một nửa còn lại cần gì phải úp úp mở mở, trái phải kiểu gì thì sau đó mọi chuyện đều có cùng một kết quả.
Trần giáo úy cắn răng, trực tiếp nói: “Người nào đó muốn giúp các ngươi, các ngươi lựa chọn đi theo hắn, nhưng việc này chỉ là bề ngoài, các ngươi căn bản không thể nhìn thấy suy nghĩ thật của người nào đó.”