Đêm khuya.
Trong bóng đêm mênh mông.
Hành Thủy tướng quân chắp tay đứng giữa không trung, Hổ Uy tướng quân bên cạnh trợn mắt trừng trừng, nhìn từng nhóm binh lính phía trước lần lượt rời đi, giọng điệu khó chịu nói: “Thật không ngờ là Dao Quang tướng quân lại thực sự có vấn đề.”
Hành Thủy tướng quân không có biểu cảm gì trên mặt, bình thản cất giọng nói: “Một năm nay, tuy rằng trông Dao Quang tướng quân vẫn là dáng vẻ trước đây, nhưng ta đã phát hiện hắn càng thêm kiêu ngạo, luôn cho ta một loại cảm giác xa cách.”
“Lần này Trần giáo uý muốn đầu danh trạng, ta lập tức nghĩ tới Dao Quang tướng quân, vốn chỉ định thăm dò một chút, không ngờ hiệu quả sẽ lớn như vậy, ngay đêm đó đã xuất hiện kết quả.”
Hổ Uy tướng quân không thể tin nói: “Thế mà lại mở cửa đại doanh, tự mình dẫn binh lính rời đi, đây là tội lớn.”
“Động tĩnh lớn như vậy, thế mà lại không dẫn tới việc đại doanh biến hóa, lẽ nào các đại quân khác đều đã chết cả rồi?”
Hành Thủy tướng quân lắc đầu nói: “Sáng suốt giữ mình, thêm một chuyện, không bằng bớt một chuyện.”
“Tương Vương cũng đã chết rồi, quan quân đã mất đi thống soái, bây giờ tương lai sẽ như thế nào? Toàn bộ đều hoang mang rối loạn trong lòng, đối với tương lai thì sợ hãi. Vị Dao Quang tướng quân này có thể giết Bắc Đẩu lục tướng, đâu có phải là nhân vật dễ đối phó.”
“Nếu như không đi đối phó thì đương nhiên là ngày hôm sau không thể làm như không thấy. Thế nhưng vị Dao Quang tướng quân này rời đi ngay trong đêm thì tự nhiên sẽ không có người ngăn cản. Ngươi xông lên ngăn lại, một tràng huyết chiến hạ xuống thì có thể đổi được cái gì?”
“Tương Vương vừa chết đi mà lòng người đã rối loạn, hai vị tông vương của Đại Chu liên tiếp chết đi, lại còn đều là thân vương.”
“Hơn nữa có các tướng lĩnh tiếp xúc với Thần Ma, bí mật truyền ra tiếng gió rằng phía trên muốn xây dựng Quan Tinh Đài để ứng đối với việc Phúc Địa rơi vào trần thế. Dù sao một trăm linh tám châu tăng thêm một châu, thành một trăm linh chín châu thì nhất định Địa mạch sẽ đại loạn, khí vận thăng trầm. Muốn xây dựng Quan Tinh Đài để chỉnh sửa, chuyện này rất hợp lý.”
“Xây dựng Quan Tinh Đài chỉnh sửa khí vận của thiên hạ, công trình này không thể không nói là một công trình đồ sộ, lại không thể chỉ do võ giả xây dựng mà nhất định phải bắt lao dịch rộng rãi, muốn bách tính bình thường tham dự.”
“Chỉ có tập hợp lực lượng của vạn dân trong thiên hạ mới có thể đại diện cho thiên hạ, một trăm linh tám châu của Đại Chu đều khó mà thoát khỏi.”
“Đừng nói bây giờ Đại Chu mưa gió phong ba, cho dù là Đại Chu đang ở thời kỳ thịnh thế thì sau khi xây dựng Quan Tinh Đài này, Đại Chu cũng sẽ bị kéo xuống. Bây giờ sau khi Đại Chu xây dựng nhất định kết cục sẽ là nát tan vụn vỡ.”
“Khi khó khăn đến thì có binh lính mới có thể giành được chỗ đứng.”
“Chỉ cần ngươi có binh lính thì cho dù có là vương hầu cũng không dám nhục mạ, nhưng nếu không có binh lính trong tay thì một viên quan nhỏ đã có thể giết ngươi.”
Hổ Uy tướng quân cuối cùng đã hiểu, bất chợt nhận ra nói: “Chẳng trách đại ca lại muốn nương nhờ Đậu Trường Sinh, thì ra là bởi Đậu Trường Sinh có ý đồ soán vị nhà Chu.”
Hành Thủy tướng quân mỉa mai nói:
“Thói đời bây giờ, ngày càng trở lên tồi tệ, phía trên đã định thiên ý là phía dưới phải tuân theo. Suy cho cùng, về lâu dài mà nói, nếu thiên hạ có nhiều thêm lực lượng của một châu thì nội hàm của Nhân tộc ta sẽ mạnh thêm một bậc, tương lai sẽ càng thêm lớn mạnh.”
“Nhưng đối với chúng ta mà nói thì đây là một thảm hoạ, vốn dĩ phải xảy ra thiên hạ đại loạn sau một giáp nhưng bây giờ e là phải sớm mấy chục năm.”
“Vốn dĩ huynh đệ ta ngươi đã không đuổi kịp, bây giờ xem ra lại phải đi lên một chuyến trong loạn thế rồi.”
“Đây cũng là một chuyện tốt, thiên hạ không loạn thì huynh đệ ta ngươi chỉ có thể bị giam cầm trong Nam Sơn. Chỉ có mất đi trật tự, không có quy tắc trói buộc thì chúng ta mới có thể thoát khỏi gông xiềng, phá vỡ giai cấp hiện có, giành được vị trí cao tại tân triều rồi lập ra gia tộc truyền thừa.”
“Giống như vị Bắc Đẩu thất tướng kia, tổ tiên của bọn hắn cũng theo cách đó mà làm giàu.”
“Ta lựa chọn Đậu Trường Sinh, chính là vì hiện giờ Đậu Trường Sinh có thanh thế lớn nhất lại cũng có dã tâm mưu triều soán vị. Bây giờ ý trời đã định, làm loạn Đại Chu mới là điều nên làm. Có ý trời tương trợ, mọi việc nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.”
Hổ Uy tướng quân không thể không nói: “Đại ca cứ coi trọng Đậu Trường Sinh như vậy, hôm nay thiên hạ chưa loạn, các Tiềm Long to lớn đều đang nằm im, đang khốn khổ chờ đợi thiên thời, một khi long xà nổi dậy thì thiên địa xoay chuyển, Đậu Trường Sinh có thể sẽ không đi đến cuối cùng.”