Từ Trường Khanh duỗi tay cầm lấy chiết tử mà nhìn. Vốn dĩ lúc đầu hắn không thèm để ý nhưng sau khi nhìn xong phía thì trong lòng vui mừng khôn xiết nhưng mặt ngoài lại không mảy may biểu hiện ra. Hắn trực tiếp tức giận mắng: “Lập được chút ít công mà đã đời được khen thưởng.”
“Triều đình là loại bạc đãi với các thần tử có công này hay sao?”
“Đừng nói là mới muốn bổ nhiệm bốn người mà dự tính tiến cử những bảy người.”
“Lão phu thấy cũng là lẽ đương nhiên.”
“Hơn nữa loại khen thưởng này vẫn nhỏ rồi.”
“Nên trở về làm người phụ trách.”
Trên đỉnh núi Sùng Sơn.
Ánh cầu vồng bỗng rọi xuống.
Quanh người Yến Thần Đế có luồng sáng thần vây quanh đã ngồi xuống ghế đá, vẻ mặt vô cảm chăm chú nhìn Thiên Tề và Thiên Cơ lão nhân đánh cờ, nâng tay khẽ xoa huyệt thái dương, bình thản lên tiếng: “Bản vẽ Quan Tinh Đài kia, bên trong có chứa một phần Đạo Nguyên.”
“Trẫm đã lâu không xuất thế, không biết khi nào Nhân tộc đã giàu có đến mức này rồi?”
Tiên Tề Thái Tổ xắn tay áo, hạ một quân cờ trắng, nhẹ nhàng đáp nói: “Mấy năm gần đây, biến động bất ngờ. Chuyện ngoài ý muốn xảy ra liên tục.”
“Trẫm gọi ngươi thức giấc, cũng là vì Thương tộc sắp có đại biến.”
“Nhân tộc cần nâng cao chiến lực, nếu trẫm ở bên ngoài, Nhân tộc cần có một người có chiến lực cao trấn thủ trong tộc.”
“Nếu tạm thời khôi phục, trẫm sợ thực lực ngươi không kịp hồi phục, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến đại cục.”
Ngón tay Yến Thần Đế xoa nhẹ huyệt thái dương một lúc, bất giác nghi hoặc nói: “Thương tộc lại có chuyện gì?”
“Từ sau khi vạn tộc phong tỏa, chẳng phải tộc này đã ngoan ngoãn nghe lời rồi sao, bắt đầu thần phục làm kẻ dưới rồi, nhưng Tiên Tề ngươi lại gọi trẫm thức dậy, chuyện Thương tộc không nhỏ, xem ra bọn họ không cam tâm sụp đổ, cho nên mới cực đoan vậy sao?”
Thiên Cơ lão nhân đáp lời: “Lời bệ hạ nói rất đúng.”
“Dã tâm Thương tộc bừng bừng, sao lại cam tâm ngã xuống được, không biết bọn họ từ lúc nào đã bù đắp khiếm khuyết trong tộc, có thể biến hóa vạn tộc một cách hoàn hảo, trừ phi là chết đi, nếu không căn bản không thể nào kiểm nghiệm được.”
“Dựa vào thiên phú trời cho, Thưng tộc bắt đầu mai phục đến khắp vạn tộc không sợ hãi, mạnh mẽ đánh bay Ảnh tộc, tổng cộng có hai vị Tiên Thiên Thần Ma thì Thương tộc đã chiếm giữ một vị rồi, hơn nữa Tiên Thiên Thần Ma của Ảnh tộc lại đang già đi, Ảnh tộc đã ban tặng một món Tiên Thiên Thần Binh là vũ khí trấn tộc cho Hư Vạn Vô.”
“Thương tộc chiếm đoạt khí vận Ảnh tộc, dùng đạo vận của Ảnh tộc nuôi dưỡng Thương tộc, cuối cùng lại cướp đoạt Tiên Thiên Thần Binh của Ảnh Tộc.”
“Ảnh tộc trải qua chuyện này hoàn toàn đã suy bại, tương lai cho dù có thể truyền thừa thì cũng sẽ trở thành một tộc nhỏ, để mặc các nước chư hầu và tộc dưới ức hiếp.”
Vẻ mặt Yến Thần Đế chợt thay đổi, tình hình xảy ra như vậy, hậu quả để lại thực sự rất xấu. Ảnh tộc có thể có được thực lực như ngày hôm nay cũng là kết quả do tổ tiên Ảnh tộc dùng mạng, đời đời cố gắng phấn đấu mà có được, nhưng tất thảy mọi thứ đều bị Thương tộc đoạt lấy.
Đối với chuyện này, Yến Thần Đế không mang nhiều cảm xúc, rốt cuộc Ảnh tộc cũng là dị tộc, chuyện khiến Yến Thần Đề thực ra thay đổi cảm xúc chính là Nhân tộc.
Nhân tộc là vì bá chủ thiên hạ cao quý, cây to đón gió, Thương tộc âm mưu thâm độc như vậy sao có thể bỏ qua Nhân tộc.
“Các ngươi gọi trẫm dậy, là vì Thương tộc quá mạnh, muốn phát động chiến tranh với Thương tộc, khiến Thong tộc suy yếu sao?”
“Hay là vì tình hình nội bộ Nhân tộc không thuận lợi, các ngươi khoanh tay bó chân, trong lòng e ngại, muốn trẫm làm người ác một lần, ra tay ngoan độc quét sạch nội bộ?”
Tiên Tề Thái Tổ hạ cờ, ánh mắt nhìn Yến Thần Đế đằng đằng sát khí, khẽ lắc đầu nói: “Đều không phải.”
“Thương tộc hiện tại cũng không quá mạnh, hoàn toàn trái ngược với Thương tộc khí vận xuống dốc, thì khí vận tộc ta lại đang tăng mạnh.”
“Lần này trong Quan Tinh Đài có một phần Đạo Nguyên, chính là đến từ Thương tộc, tộc ta cần Quan Tinh Đài phân loại vận số thiên hạ, nhờ vào đó che giấu toàn bộ, không để vạn tộc nhòm ngó đến khí vận đang tăng mạnh của tộc ta.”
“Mà Quan Tinh Đài bình thường căn bản không làm được, buộc phải là Thần Ma Kỳ Quan thì mới được.”
Tiên Tề Thái Tổ ngừng lại một lúc rồi tiếp tục nói: “Tiên Thiên Linh Căn Bàn Đào Thụ của Thương tộc đã bắt đầu héo úa, Thương tộc đến nay vẫn còn dùng hết sức nghĩ cách cứu viện, mà chủ Phường Thị Thần Bí của Thương tộc là Thương Nguyên Sơ cũng chết rồi.”
Yến Thần Đế có chút kinh ngạc, không tin nổi lên tiếng: “Thương Nguyên Sơ một trong bảy chủ nhân của Vạn Bảo Các, cũng xếp hạng đầu, nói về địa vị thì cũng giống như trẫm ở Nhân tộc, nhân vật như vạy mà lại ngã ngựa rồi sao.”
“Lần này trẫm lựa chọn ngủ say tu hành, trước sau cũng chỉ mới có ba trăm năm, không phải ba nghìn năm.”