Đại tế ti Hồ Man nâng mắt nhìn về phía Đông Hải, có thể cảm nhận được rõ ràng khí thế kinh thiên động địa đang va chạm với đối phương, lực lượng thời gian bùng nổ giữa hai người, bắt đầu dây dưa tấn công, thoáng chốc tựa như hỗn loạn, không biết là quá khứ hay hiện tại.
“Là Tiên Yến Thái Tổ Nhân tộc, hắn đã hoàn thành tu hàng sao?”
Đại tế ti Hồ Man lầm bầm tự nói một câu, lập tức đứng dậy đi ra điện lớn, ánh mắt sáng rực quan sát trận đấu, Yến Thần Đế là người đứng đầu Nhân tộc, là người có chiến lực rất mạnh, mà Chúc Long cũng có chiến lực mạnh ở Long tộc, có thể quan sát trận chiến hai người là có thể nhìn chi tiết được hai người, từ khi bắt đầu nghiên cứu mục tiêu, thậm chí họ nắm được lực lượng thời gian cũng có thể bước vào tu hành Thời Gian Chi Đạo.
Cho dù nói thế nào thì lợi ích cũng rất nhiều.
Quan trọng nhất là khí vận Long tộc tăng mạnh, có thể nhờ lợi dụng xung đột này mà trực tiếp quan sát đôi chút.
Bên kiêng kỵ thực lực Long tộc tăng mạnh nhất.
Không phải kẻ địch Nhân tộc, mà là kiểu bằng hữu liên minh như bọn họ.
Nam Sơn, nằm ở phía ngoài đại doanh.
Có một vị nam tử toàn thân mặc trường bào màu trắng phiêu diêu bay tới, trên chiếc áo trắng này thêu một mặt trời rất lớn, dùng sợi tơ vàng để thêu, đạo quang của hắn tỏa ra tứ phương, ánh sáng ấy nhìn qua rất chói mắt, giống như mặt trời lớn đang thật sự mọc trước mặt.
Đây rõ ràng đúng là tiêu chí của Đại Nhật Tông, thân phận của người đến cũng không bình thường, chính là hắn đứng thứ hai trên Địa Bảng bây giờ, được xưng là Vô Thiên Vô Nhật Long Dương, là hùng cứ thiên hạ võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm.
Mái tóc vàng óng ả bay phấp phới, tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng nhạt, người đứng ở ngoài đại doanh, giống như một đầu sư tử màu vàng, cả người tràn ngập hung khí, trên người dày đặc sát khí, cuồn cuộn không ngừng như bị Long Dương cắn nuốt, nó giống như cái động đen vô tận, sâu không thấy đáy.
Long Dương đứng yên lặng ở ngoài đại doanh, sau đó không lâu Lương Cung Vũ đi ra, đích thân mời Long Dương bước vào đại doanh.
Đậu Trường Sinh cầm lấy khăn mặt đã được làm ướt, nhẹ nhàng lau một chút hai bên gò má, khi gió nhẹ thổi qua, hắn cảm nhận được sự man mát, tinh thần mệt mỏi cũng được vơi đi phần nào, tinh thần cũng tốt lên, gần đây hắn bận rộn rất nhiều việc, nên chưa từng nghỉ ngơi tốt ngày nào.
Hắn chỉ rửa mặt đơn giản một chút rồi đi đến đại điện trong lều rồi ngồi xuống ngay ngắn, chờ Long Dương Đại Nhật Tông tới.
Không bao lâu sau, Lương Cung Vũ đã đích thân vén rèm mời Long Dương bước vào, vô cùng cung kính mời Long Dương bước tới lều lớn.
Đậu Trường Sinh nhìn Long Dương đi thẳng về phía mình, trong lòng liền nảy sinh hoài nghi, người này hống hách ngang ngược này, tội ác lớn thì không có, nhưng tội ác nhỏ thì rất nhiều, làm sao hắn có thể chủ động tìm tới mình được.
Đậu Trường Sinh cũng không nghĩ rằng Long Dương tới đây là vì báo thù cho Tấn Vương, nếu thực sự tình cảm sâu đậm như vậy, muốn hận cũng phải là đi hận Đại Chu.
Long Dương nhìn thấy Lương Cung Vũ đang đứng hầu ở một bên, liền phất tay đuổi đi, Lương Cung Vũ ngẩng đầu liếc Đậu Trường Sinh một cái, sau đó nhìn thấy Đậu Trường Sinh khẽ gật đầu, Lương Cung Vũ từ từ lùi về phía sau, cuối cùng lùi xuống cửa lều, lúc này mới xoay người rời đi, sau đó bèn buông tấm rèm xuống, lều tự động được ngăn cách với bên ngoài, tránh bên ngoài có kẻ nhìn trộm.
Long Dương nhìn Đậu Trường Sinh mỉm cười nói: "Đồ nhi đã đợi lâu chưa?"
"Vi sư nói sẽ giúp ngươi lấy được Đao Pháp Thần Ma, làm sao có thể tư lợi nuốt lời được."
Vốn dĩ Đậu Trường Sinh không quá để ý đến, nhưng đột liên đứng dậy, động tác quá mức thô bạo, làm đổ cả cái bàn trước mặt, điều này đủ để thấy bây giờ trong lòng Đậu Trường Sinh kinh ngạc cỡ nào?
Một đôi mắt không dám tin nhìn chằm chằm vào Long Dương, không, là sư phụ thần bí.
Long Dương đứng thứ hai trong Địa Bảng, chính là đích truyền Đại Nhật Tông, cho dù hắn không ngừng gây rắc rối cho Đại Nhật Tông, còn liên lụy đến khôi thủ chính đạo Đại Nhật Tông, mất đi vị trí khôi thủ nhưng Đại Nhật Tông vẫn không thể để mất Long Dương, bởi vì thực lực Long Dương quá mạnh.
Đây là cường giả có tiềm lực chứng đạo Thần Ma, đây chính là niềm hy vọng của Đại Nhật Tông.
Nhưng không bao giờ nghĩ đến Long Dương chính là sư phụ thần bí.
Sau khi Đậu Trường Sinh kinh ngạc xong, bỗng nhiên cảm thấy rất hài lòng, sư phụ thần bí rộng thoáng, nói rằng lần này đích thân đến để giúp hắn, vậy mà thật sự đích thân đến đây để giúp hắn, xem ra bộ Đao Pháp Thần ma này là dễ như trở bàn tay.
Đúng vậy, Đậu Trường Sinh đến phía nam toạ trấn là muốn bảo vệ vạn dân, đồng thời cũng có ý định cầm một bộ Đao Pháp Thần Ma vào tay.