"Tới chiến."
Hàn khí cấu thành đao quang không ngừng đón gió lan rộng, một trượng, hai trượng, năm trượng, mười trượng, sau cùng ánh đao sáng chói cắt ngang một mảnh thiên địa. Vương Bất Ngạ đang phóng tới Thiên Ma Đàm rầm rầm va vào ánh đao, ánh đao theo đó tan tác từng khúc, mà Vương Bất Ngạ cũng khựng lại trong giây lát. Gương mặt hung ác của hắn tức đến thở hổn hển, căm phẫn rống ầm lên: "Các người chờ gì nữa vậy?"
"Còn không mau ra tay?"
Đậu Trường Sinh tiến lên hai bước, bức cho Vương Bất Ngạ lui lại, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Bất Ngạ, khóe mắt liếc thoáng qua Kim Tôn vừa bị đánh chết lại bống nhiên xuất hiện.
《Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 là võ học Thần Ma trấn phái, cấp Tiên Thiên, 《Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》 cũng là Tiên Thiên, trong đó bất cứ giai đôạn nào đều là võ học Thần Ma, có đặc tính riêng của mình.
《Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》 Kim Tôn nắm giữ chính là 《Bất Tử Thiên Ma Pháp》, ứng thân không dứt, Kim Tôn không chết.
Mặc dù chiến lực không mạnh, đường đường Thần Ma võ học Đại Tông Sư lại không ngăn nổi một quyền của Trần Vạn Long, nhưng lại dùng năng lực bất tử quỷ dị xưng hùng hậu thế.
Kim Tôn ngóc đầu trở lại, liên hợp với Mộc Độc quấn lấy Trần Vạn Long.
Chính mình cũng bị cuốn lấy, chắc chắn Điền Nhân Long cứu viện sẽ chậm lại một nhịp.
Tiếp đến thì phải xem đại cữu ca đến cùng có cái gì mờ ám? Có cái gì át chủ bài?
Cái gì mà lẫn nhau tín nhiệm? Đoàn kết nhất trí?
Hay là rắm chó mà thôi?
Vậy mà?
Ấy vậy mà là Đậu Trường Sinh?
Những kẻ đang âm thầm ẩn núp đều trợn mắt há hốc mồm.
Hôm nay là tình huống gì?
Tại sao chuyện lạ nối nhau mà đến?
Tuy bọn họ không lý giải được nguyên nhân Tiêu Thiên Hữu tự tán Pháp Tướng, nhưng tính ra còn có thể ăn khớp lối tư duy được, dù gì thì Tiêu Thiên Hữu cũng muốn chuyển tu 《Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》. Nhưng đối mặt với cục diện nguy hiểm ngày hôm nay, người chủ động đứng ra bảo hộ Tiêu Thiên Hữu lại là Đậu Trường Sinh ư?
Cảnh này?
Ai cũng không tưởng tượng được.
Quan hệ của Đậu Trường Sinh và Tiêu Thiên Hữu thế nào cơ chứ?
Thiên Cơ Báo không ngừng đưa tin, có ai trong thiên hạ lại không rõ. Đặc biệt là khi Đậu Trường Sinh lực áp vạn tộc, lần nữa đào chiến tích năm xưa ra tuyên truyền ghi lại. Tộc Tiêu Thị chính là đá kê chân của Đậu Trường Sinh, không ngừng bị đào xác quất roi lặp đi lặp lại, thảm án Tiêu viên chấn động thiên hạ, mà Đậu Trường Sinh là một trong những kẻ được lợi.
Cũng vì đạt được võ học Thần Ma trấn phái 《Diêm La Trấn Ngục Kinh》 nên con đường Đậu Trường Sinh quật khởi càng thêm thông thuận, mới có chiến tích lực áp vạn tộc, uy chấn thiên hạ đáng kiêu ngạo.
Đậu Trường Sinh càng hào nhoáng bao nhiêu thì tộc Tiêu thị càng thảm bấy nhiêu.
Tộc nhân của Tiêu Thiên Hữu chết gần hết tại Tiêu viên, mấy người còn sống cũng đều chôn vùi trong trận chiến Thiên Ngoại Thiên rồi.
Thù giết cha, hận diệt tộc.
Đây chính là huyết hải thâm cừu, hoàn toàn không thể hóa giải. Một thời gian trước, hai bên còn bạo phát xung đột kịch liệt tại Nam Quân. Hai người này vừa giáp mặt thì nên máu chảy thành sông, ngươi chết ta sống mới phải. Vậy mà hôm nay Đậu Trường Sinh lại chủ động ra tay bảo vệ Tiêu Thiên Hữu.
Nhất thời có không biết bao nhiêu người cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng, không theo kịp tư duy của Tiêu Thiên Hữu và Đậu Trường Sinh.
Nhưng bất kể nguyên nhân vì sao Đậu Trường Sinh không tế máu Tiêu Thiên Hữu, trước mắt Đậu Trường Sinh xuất thủ bảo vệ Tiêu Thiên Hữu chính là sự thật rõ rành rành.
Thế cục vẫn nghiêng về phe Tiêu Thiên Hữu, hai vị trưởng lão Kim Tôn và Mộc Độc thực lực chưa đủ, cho dù họ là võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, liên thủ lại cũng chỉ có thể kìm chân Trần Vạn Long chốc lát mà thôi.
Từng đạo ánh mắt nhìn về phía Vương Bất Ngạ, trong khoảng thời gian ngắn, đã có bốn vị trong số ngũ đại trưởng lão hạ ngũ mạch của Thiên Ma Tông xuất hiện, hơn nữa đều ra tay tàn nhẫn. Trong số đó, thực lực của Vương Bất Ngạ làm người rất ngoài dự liệu, chiến lực đã đạt võ đạo nhất phẩm.
Mắt thấy thế cục giằng co, Vương Bất Ngạ cao giọng hô to: "Nếu còn không ai ra tay thì ta sẽ từ bỏ tranh đoạt chấp chưởng Thiên Ma Bi lần này."
"Không cần cũng thế!"
Vương Bất Ngạ chợt nảy sinh ác độc, ngôn từ tràn ngập lực chấn nhiếp.
Vương Bất Ngạ không tranh, trực tiếp bãi công đứng nhìn là một chuyện tốt, nhưng hiện tại tuyệt đối không thể mất đi một chiến lực võ đạo nhất phẩm được.
Vô tận hắc khí từ giữa không trung xuất hiện, cuồn cuộn khói đặc điên cuồng lao ra như sóng biển dâng trào. Khói đen đến tăm tối phác họa thành một con hắc long.
Nét mặt hắc long dữ tợn, râu rồng đen bóng tung bay, dương nanh múa vuốt, khủng bố vô cùng, ngang nhiên lao từ vòm trời mà xuống, nhấc lên mưa phong bão táp.