Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1331 - Chương 1331. Dùng Yêu Thân Làm Mồi Nhử, Thả Câu Thần Ma Nhân Tộc 2

Chương 1331. Dùng Yêu thân làm mồi nhử, thả câu Thần Ma Nhân tộc 2 Chương 1331. Dùng Yêu thân làm mồi nhử, thả câu Thần Ma Nhân tộc 2

Tiêu Thiên Hữu thấy cảnh này chẳng những không phẫn nộ, ngược lại cười như điên: "Hổ Kinh Thiên, ngươi không được."

"Đường đường Thần Ma mà chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản một kích bình thường của ta."

Thiên Ma Bi bay ra như sao băng, xẹt qua độ cung duyên dáng trên vòm trời, nhoáng cái quay về cạnh Tiêu Thiên Hữu. Mà Hổ Kinh Thiên thế tới rào rạt không ai bì nổi cũng bị một mũi tên vàng ngăn trở.

Thế xông im bặt mà dừng, chỉ là công kích chưa từng chấm dứt. Kiếm quang Trạm Lư Kiếm thôi xán tới mười trượng, hai mươi trượng, không ngừng kéo dài ra, sắc bén tê thiên liệt địa, cứ như muốn chể đôi thế giới.

Thời cơ này đúng là khi Hổ Kinh Thiên vừa dùng hết lực cũ, lực mới chưa sinh, kiếm quang uốn lượn di động như có sinh mệnh, đánh trúng sức mạnh khổng lồ của Hổ Kinh Thiên.

Huyết khí không ngừng cuồn cuộn như thực chất, biến thành trọng giáp huyết khí, che đậy thân thể máu thịt. Kiếm quang cắt vào trọng giáp huyết khí, dễ như trở bàn tay đánh tan, trảm trúng cơ thể Hổ Kinh Thiên. Khoảnh khắc, máu thịt tung bay, lộ ra xương trắng.

Keng, tiếng va chạm như kim loại va chạm vang lên, xương trắng cứng cỏi như đồng như sắt, kháng được kiếm quang xâm nhập, máu tươi chảy từ miệng vết thương xuôi xuống như mưa máu.

Dù Hổ Kinh Thiên hiển lộ chân thân nhưng chiến lực trước mắt cũng không đủ địch lại ba người hợp lực tấn công.

Suy yếu trước và sau công kích khiến thực lực của Hổ Kinh Thiên suy giảm phạm vi lớn, vết thương quá nặng làm Hổ Kinh Thiên vừa sợ vừa giận, da lông nhiễm máu tươi, mắt hổ cực lớn của Hổ Kinh Thiên lại nổi lên vui sướng.

Một đôi mắt hổ quét ngang bốn phương, chân trước chống thân thể, Hổ Kinh Thiên đứng thẳng lên, bóng ma cực lớn bắt đầu bao phủ bốn phương, Hổ Kinh Thiên đứng từ trên cao nhìn xuống Tiêu Thiên Hữu bừa bãi và Đậu Trường Sinh vung kiếm chém trúng mình, vẻ phẫn nộ và tức giận đến mất lý trí trong mắt biến mất không còn tăm hơi.

Hắn khinh miệt liếc Tiêu Thiên Hữu như xem một vai hề, giọng nói lạnh nhạt:

"Lão Tam thật sự chưa chết."

"Đáng tiếc, Thần Ma Nhân tộc chưa đến."

Hổ Kinh Thiên vừa nói xong, khí tức khổng lồ hơn mười trượng lập tức tan rã, huyết nhục như một đầu sông dài trùng điệp xông thẳng hướng tử vong. Tiêu Thiên Hữu đứng mũi chịu sào, hắn phản ứng vô cùng nhanh chóng, ngay khi thái độ Hổ Kinh Thiên thay đổi đã nhận thức được không thích hợp, chín mặt Thiên Ma Bi bắt đầu gào thét xông tới cùng một chỗ, lập tức hợp thành tường đồng vách sắt chắn trước mặt hắn.

Mà Tiêu Thiên Hữu lại điên cuồng phóng vào trong Nhân cảnh. Tiêu Thiên Hữu chạy trốn, Đậu Trường Sinh cũng thế.

Từ đầu đến cuối Đậu Trường Sinh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện giết Thần Ma.

Đến tận bây giờ vẫn đều do Hổ Kinh Thiên không chịu buông tha cho bọn hắn, nếu không thì Đậu Trường Sinh và sư phụ thần bí đã sớm tiễn bước Hổ Kinh Thiên khỏi Nhân cảnh.

Thoạt nhìn toàn cảnh cứ như Tiêu Thiên Hữu nhát gan, Đậu Trường Sinh cũng thế.

Nhưng trên thực tế, dù là Tiêu Thiên Hữu hay Đậu Trường Sinh đều đã nhìn ra không thích hợp. Lần bộc phát cuối cùng này của Hổ Kinh Thiên thuần túy là hi sinh bản thân để hoàn thành, sức sống của hắn lập tức biến mất sạch sẽ.

Một Thần Ma dù có bị chém giết cũng sẽ không chết dễ dàng như vậy, thậm chí Hổ Kinh Thiên đối mặt với tình huống bất lợi cũng hoàn toàn không cần tử chiến, chỉ cần lựa chọn chạy trốn thì dù bên phía Đậu Trường Sinh có ba chiến lực Thần Ma cũng không cầm chân Hổ Kinh Thiên được.

Một Thần Ma chân chính cũng không thể cầm chân một Thần Ma muốn chạy trốn , ba người bọn hắn hợp lực vốn không đánh lại một Thần Ma chính thức.

Đương nhiên, cũng dựa trên điều kiện ba người bọn hắn đều tự đạt được chiến lực Thần Ma. Tiêu Thiên Hữu vừa khôi phục Thiên Ma Bi, sư phụ thần bí lần đầu thi triển Thập Nhị Phá Quân Nguyên Thần Sát Trận, Trạm Lư Kiếm của Đậu Trường Sinh lần đầu sung túc lực lượng, bản thân hắn cũng có chiến lực Nhất phẩm, xem như thế lực manh nha tại cấp Thần Ma.

Có thể khiến Thần Ma thà rằng tự sát bỏ mình cũng muốn phát động công kích, không sợ chết có thể đi nếm thử xem. Không cần biết Hổ Kinh Thiên có mưu đồ gì, chạy trước không sai được.

Hào quang Thiên Ma Bi thiêu đốt mạnh, sáng chói như một ánh mặt trời. Uy năng của nó phấp phới, từng sợi khí Tiên Thiên diễn sinh, hóa thành một đạo hào quang sáng chói, ầm ầm bộc phát lao ra.

Dòng sông huyết nhục trùng điệp cuộn trào vừa rồi nháy mắt bốc hơi hơn nửa, một vị Thần Ma thiêu đốt bản thân, lấy cái chết phát động một kích cường đại nhường nào, uy năng kia đã vượt ra thời kỳ đỉnh phong của Hổ Kinh Thiên, nhưng lúc này nó lại yếu ớt như đậu phụ, nhoáng cái đã bị trấn áp hơn phân nửa.

Hai mắt Tiêu Thiên Hữu đang chật vật chạy trốn sinh ra một tia khói mù, nhoáng cái đã biến mất tăm hơi, vẻ mặt vẫn cuồng ngạo như cũ, bừa bãi hô to: "Không hổ là chí bảo Thiên Ma."

Bình Luận (0)
Comment