"Đây là một kích trí mạng hướng tộc ta."
"Dưới sống chết, là đồng tộc quan trọng? Hay là tài vật quan trọng?"
Yêu Tướng lạnh lẽo nói: "Bất luận kẻ nào không ngốc đều sẽ trả lời đồng tộc quan trọng, nhưng việc bọn họ làm lại tuyệt nhiên tương phản, tự mâu thuẫn."
"Tộc của ta bởi vì liên hợp mà mạnh mẽ, nhưng cũng bởi vì liên hợp chôn dấu tai hoạ ngầm."
"Qua nhiều năm như vậy ta cố ý nhẫn nhịn Nhân tộc, không muốn khởi xướng đại chiến với bên ngoài, chính là muốn xử lý ngăn cách nội bộ, làm nhạt mâu thuẫn giữa vạn tộc, tạo anh hùng vạn tộc, vì đó mà tạo sách kể chuyện, tăng mạnh quyền sở hữu đối với Yêu tộc, mọi thứ đều thịnh vượng phồn vinh, nhưng lại là không địch lại người cố tình nói ba xạo, người phản đối tùy ý bôi đen."
"Đậu Trường Sinh có năng lực gì sao? Có thể tạo nên thanh thế lớn như vậy? Khiến Yêu tộc trở nên sôi trào?"
"Bọn họ vì ngăn cản ta, thế mà cố ý thuận theo kẻ thù bên ngoài, thật sự là làm người lạnh lẽo tâm gan."
Kế Mông châm chọc nói: "Một đám tầm nhìn hạn hẹp, không biết Yêu tộc mạnh, bọn họ mới có thể thu được lợi ích lớn hơn nữa."
Thương Dương lắc đầu nói: "Bọn họ biết, nhưng bọn họ không để ý."
"So sánh với đi phấn đấu nỗ lực khiến thực lực Yêu tộc tăng lên, còn không bằng giữ vững hiện trạng, đây là phương thức đơn giản nhất, không cần bỏ ra cái giá nào."
Kế Mông cũng phiền, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tất Phương, trầm giọng hỏi: "Nên làm như thế nào?"
"Ngươi cho một câu trả lời, nếu như mặc kệ Yêu Đình, vậy thì ta cũng chẳng muốn quản cái việc chết tiệt ở ngoại giới nữa. Nếu ngươi nếu có quyết tâm, vậy thì đừng có lề mề, dùng thủ đoạn lôi đình dẹp loạn tất cả."
"Băn khoăn, hậu hoạn, tai họa ngầm, bừa bộn lộn xộn gì chứ, để sau này hãy nói, cố kỵ cái này, sợ cái kia, cuối cùng chỉ biết làm thời cơ đến trễ, tạo nên hậu quả lớn hơn."
"Khiến Hổ Kinh Thiên đi giết Đậu Trường Sinh, sau đó lại khiến hắn tự sát."
"Hắn là đi báo thù riêng đấy, không liên quan đến Yêu Đình, trả giá bằng một vị Thần Ma tử vong là đủ rồi."
"Nếu như còn không được, vậy thì khai chiến với Nhân tộc, mượn áp lực bên ngoài dời đi mâu thuẫn nội bộ."
Tất Phương trầm mặc một lúc lâu, thở dài nói: "Bên Đậu Trường Sinh để Hổ Kinh Thiên đi thôi."
"Thương Dương lại tự mình khổ cực một chuyến, che đậy khái niệm về phương diện này, Thiếu Hoàng Sơn ta tự mình xử lý, đó đủ để dẹp loạn rồi."
Kế Mông và Thương Dương tự rời đi, bắt đầu đi làm chuyện khác nhau.
Tất Phương yên lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng của bọn họ. Lần nếm thử thứ ba mươi chín của Thiếu Hoàng Sơn thất bại, nếu tiếp tục làm nữa thì tài nguyên tiêu hao quá to lớn, mà muốn giấu diếm ngoại giới cũng càng ngày càng khó, Kế Mông và Thương Dương và không ít người khác cũng đã bắt đầu nghi ngờ.
Vạn yêu bình đẳng, cùng tồn tại đời sau, đây chẳng lẽ không phải là phương pháp làm sống lại Sơn Hà Xã Tắc Đồ?
Ghi chép trong điển tịch Thượng Cổ sẽ không sai chứ?
Nhưng vì sao cứ luôn thất bại.
Rốt cuộc là còn thiếu cái gì?
Hổ Sơn.
Hổ Kinh Thiên nhìn Yêu Thần Kế Mông đang rời đi, vẻ mặt vốn sét đánh cũng không thay đổi lập tức trở nên rất khó coi rồi ho khan vài cái, cuối cùng đã hoàn toàn vặn vẹo, hoàn toàn mất bình tĩnh.
Hắn?
Hắn sao dám?
Hắn sao dám kêu mình đi tìm chết.
Hổ Kinh Thiên giống như ác quỷ leo ra từ trong địa ngục, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ, đôi mắt hung ác nhìn chăm chú vào phương hướng Kế Mông rời đi.
Vận dụng Địa Tiên Hoàn Dương Phù sống lại, Hổ Kinh Thiên khôi phục lại từ trong tử vong, thế nhưng lại lâm vào thung lũng, đang đứng ở thời điểm suy yếu nhất. Thiên Đạo phù, Bất Tử Tam phù, Địa Tiên Hoàn Dương phù yếu nhất, chỉ có thể làm được chết thay, không giống như là Tiên Thiên Phục Sinh phù có thể khôi phục thương thế.
Hổ Kinh Thiên biết lấy trạng thái của mình, muốn giết chết Đậu Trường Sinh là một chuyện khó khăn.
Trận đánh Thiên Ma Tông Nhân cảnh đã làm hắn biết được tiêu chuẩn thực lực của Đậu Trường Sinh, dựa vào trạng thái suy yếu của mình ngày hôm nay, chiến lực còn không cao bằng lúc đó, không nói đến lấy một địch ba, coi như là đánh một mình Đậu Trường Sinh cũng lao lực.
Mà Kế Mông cố tình lại muốn mình giết chết Đậu Trường Sinh, có thể thấy được đây là một trận huyết chiến, nhất định phải đổ máu. Cuối cùng coi như là mình giết được Đậu Trường Sinh đi, vậy thì mình cũng sẽ bị thương nặng, không còn có khả năng khôi phục như cũ. Mình sẽ trở thành một trong những Thần Ma yếu nhất, có thể so sánh với Thượng Nguyên Long tộc ngày xưa.
Thần Ma như vậy đối với Yêu Đình có thể nói là giá trị không cao, có thể thấy nếu Nhân tộc hỏi tội, Yêu Đình rất có thể sẽ giao mình ra ngoài, nhờ vào đó để dẹp yên sự phẫn nộ của Nhân tộc, dù sao mình cũng là đầu sỏ gây nên.
Điều này làm cho Hổ Kinh Thiên cảm thấy căm tức trong lòng, ngọn lửa vô cùng vô tận dâng lên, lý trí còn sót lại khắc chế bản thân, không có lập tức điên cuồng.