Hổ Kinh Thiên không nói tiếp, ánh mắt nhìn về phía Đậu Trường Sinh, tràn ngập sự khác thường. Hắn chần chờ một chút, cuối cùng vẫn chủ động nói: "Đối với những người khác mà nói, muốn được Sơn Hà Xã Tắc Đồ nhận chủ sống lại, đây là khó khăn cực kỳ, thế nên phải kinh động Sơn Hà Xã Tắc Đồ, khiến Sơn Hà Xã Tắc Đồ cảm thụ được uy hiếp hồi phục tạo thành khí cơ tiết lộ."
"Thế nhưng Đậu Trường Sinh ngươi lại khác, ngươi có thể lừa dối được Trạm Lư Kiếm, hiển nhiên là tinh thông phương pháp lừa dối Thần Binh."
"Trạm Lư Kiếm làm kiếm Nhân Đạo tôn quý, điều kiện để trở thành kiếm chủ hà khắc cỡ nào chứ, tuy nhiên lại bị ngươi lừa gạt. Để Sơn Hà Xã Tắc Đồ hồi phục tán thành khó đấy, thế nhưng so sánh với lừa dối Trạm Lư Kiếm thì lại đơn giản hơn."
"Thế nên phương pháp tốt nhất chính là thu được sự tán thành của Sơn Hà Xã Tắc Đồ."
Đậu Trường Sinh khiêm tốn hỏi: "Không biết Sơn Hà Xã Tắc Đồ cần phẩm đức cao thượng gì?"
"Đậu mỗ không phải khoe khoang, nhân nghĩa lễ trí tín đều có hết cả."
"Nếu như là một loại trong đó, việc này ổn rồi."
Một tiếng vang lên.
Hiện trường lập tức trở nên yên lặng.
Một hơi thở kỳ quái bắt đầu không ngừng khuếch tán. Lúc này, hậu duệ Kế Mông vốn định lên tiếng cũng nghẹn lại, vì dùng quá nhiều lực nên không khỏi làm khuôn mặt trở nên hơi vặn vẹo. Đúng vậy, là vì dùng quá nhiều lực chứ tuyệt đối không phải bởi vì bị câu nói này làm cho khiếp sợ.
Khuôn mặt của Hổ Kinh Thiên run rẩy, nội tâm bắt đầu rít gào, trong thiên hạ lại có người vô liêm sỉ như vậy ư?
Nhân nghĩa lễ trí tín đâu rồi?
Sợ rằng một thứ cũng không không có.
Tất cả lời nói đều là lời nói mát.
Hậu duệ Kế Mông và Hổ Kinh Thiên đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Đậu Trường Sinh, trong khoảng thời gian ngắn không có ai mở miệng.
Khoảng một lúc sau, Đậu Trường Sinh vẫn là người chủ động lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc điều kiện Sơn Hà Xã Tắc Đồ sống lại là gì?”
Hắn hỏi lại một lần nữa.
Dù sao Hổ Kinh Thiên cũng là Thần Ma nên năng lực tiếp thu rất mạnh. Lúc này, hắn lấy lại tinh thần, im lặng suy tư một lúc rồi lên tiếng: “Sơn Hà Xã Tắc Đồ là chí bảo của Yêu tộc, từ thời kỳ Thượng Cổ đã được Yêu tộc bảo quản. Về đủ loại năng lực của nó, chỉ cần đề cập đến điển tịch của Yêu tộc đã là một ranh giới không thể vượt qua, vạn tộc trong thiên hạ đều không hề lạ lẫm.”
“Nhưng còn chuyện làm thế nào mới có thể nhận được sự tán thành của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, hoàn thành việc sống lại Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nắm giữ Sơn Hà Xã Tắc Đồ thì lại là bí mật không thể truyền ra bên ngoài của Yêu Hoàng.”
Hổ Kinh Thiên cũng không có ý định khoe khoang, hắn thản nhiên tiếp tục nói: “Nhưng trong vô số năm qua, không biết có bao nhiêu người suy đoán và đã xác định được một phạm vi đại khái, đặc biệt là cách làm của Yêu Tướng lần này, theo ý ta là muốn làm Sơn Hà Xã Tắc Đồ sống lại.”
“Được linh tính của Sơn Hà Xã Tắc Đồ tán thành, phương pháp trong đó không phải vạn yêu bình đẳng thì là ái.”
Đậu Trường Sinh không có kiến thức liên quan trên phương diện này nên nhìn về phía hậu duệ Kế Mông. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn tìm tới hậu duệ Kế Mông, chắc chắn bên phía Nhân tộc có suy đoán có thể nghiệm chứng lời nói của Hổ Kinh Thiên có đáng tin hay không, có phải đơn giản là lừa dối mình không.
Sau khi so sánh mới có thể phán đoán được lời nói này là thật hay giả.
Hậu duệ Kế Mông khẽ gật đầu đồng tình rồi nói: “Suy đoán của tộc ta về Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng trong phạm vi này.”
“Thời kỳ Thượng Cổ Tiên Đạo huy hoàng, có thể khai sáng Yêu tộc, Yêu Hoàng là một vị hoàng giả thật sự có lòng nhân ái Yêu tộc.”
“Vì thế, suy đoán của tộc ta không phải nhân thì là ái.”
“Bây giờ nhìn hành động của Yêu Tướng, thực hiện vạn yêu hoà thuận, chung sống bình đẳng, lại có hoà bình, chuyện này cũng phải là sai.”
Đậu Trường Sinh khẽ lắc đầu rồi nói: “Hoà bình và bình đẳng là do Yêu Tướng thi hành, nhưng Yêu Tướng vẫn chưa làm linh tính của Sơn Hà Xã Tắc Đồ sống lại và nhận được tư cách nắm giữ Sơn Hà Xã Tắc Đồ.”
“Rất có thể chỉ có một mình Yêu Tướng tình nguyện, chỉ có thể xem như phương án dự phòng mà thôi.”
Đậu Trường Sinh im lặng một lát rồi mới lên tiếng: “Tiên Đạo thời Thượng Cổ cực kỳ lộng lẫy huy hoàng, trong truyền thuyết có thể nói là cường giả Chân Quân và Thiên Tôn ùn ùn không dứt.”
Chân Quân là cách gọi kính trọng của Tiên Thiên. Từ trước đến nay, người có được danh hiệu này thì chắc chắn đều là người có thực lực xuất sắc trong Tiên Thiên, giống như là đại ca của mình vậy.
Thiên Tôn là cách gọi tôn trọng của Kim Tiên, thường nói về lão tổ trong tông môn, nếu là chủ của vương triều thì sẽ gọi là Đế Quân.
“Chắc chắn chủ nhân của Yêu tộc là một vị Bất Hủ Kim Tiên.”