Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1375 - Chương 1375. Tỉnh Chưa? Giang Sơn Xã Tắc Đồ Của Ngươi Là Chí Bảo Của Yêu Tộc Đấy! 2

Chương 1375. Tỉnh chưa? Giang Sơn Xã Tắc Đồ của ngươi là chí bảo của Yêu tộc đấy! 2 Chương 1375. Tỉnh chưa? Giang Sơn Xã Tắc Đồ của ngươi là chí bảo của Yêu tộc đấy! 2

“Sớm biết vậy thì ta không nên để mặc hắn làm mưa làm gió ở Thiếu Hoàng Sơn, vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội lần này để xua tan sự thăm dò của vạn tộc, làm cho vạn tộc yên tâm và không nhìn chằm chằm vào Thiếu Hoàng Sơn nữa, nào ngờ bây giờ lại biến khéo thành vụng.”

Ế Minh mỉm cười, điềm đạm mở miệng: “Lão Tướng quốc đã lầm.”

“Đây không phải là Giang Sơn Xã Tắc Đồ bị kích hoạt, mà là có người cộng hưởng với Giang Sơn Xã Tắc Đồ, dẫn tới Giang Sơn Xã Tắc Đồ có phản ứng, tiếp theo đây khi Giang Sơn Xã Tắc Đồ khôi phục linh tính, có lẽ hắn thực sự có thể khiến cho Giang Sơn Xã Tắc Đồ công nhận, có được tư cách nắm giữ Giang Sơn Xã Tắc Đồ.”

Trong lúc đang nói, Ế Minh nâng cánh tay mảnh mai lên, một đoạn tay áo trắng rũ xuống, để lộ cánh tay trắng ngần, tay ngọc khẽ phẩy một đường giữa không trung, không gian tựa như sóng nước, liên tục dập dờn.

Hình ảnh Thiếu Hoàng Sơn hiện ra, cảnh vạn yêu tập trung bên ngoài Nam Yêu Thành trở nên rõ mồn một trước mắt, một sợi Kim Đới được buộc trên tóc Ế Minh chuyển động như rồng bay, lực lượng thời gian lan rộng, một tia sáng vàng kim rọi vào màn nước.

Khoảnh khắc tiếp theo, thời gian bắt đầu đảo ngược, Yêu tộc chi chít bên ngoài Nam Yêu Thành bỗng chốc biến mất sạch, dòng thời gian xoay ngược đột ngột dừng lại và bắt đầu hồi phục lại bình thường.

Có thể thấy rõ một lượng lớn yêu binh, mỗi một vị Yêu tộc đều vội vã lao nhanh đến, kế đó cảnh tượng trở nên móp méo nhạt nhòa, quá nửa màn hình đã không thể nhìn rõ nữa, chỉ có thể thấy được một phần, đôi mắt sáng đẹp của Ế Minh trở nên sâu thẳm, nàng mỉm cười nói: “Dòng hồi tưởng thời gian bị nhiễu, đây là kết quả từ sự hiện diện của Thần Ma”

“Trong Thiếu Hoàng Sơn chỉ có một vị Thiên Yêu là Hổ Kinh Thiên, xem ra lúc nãy là do Hổ Kinh Thiên ra tay.”

“Cục diện này quả là thú vị.”

Tất Phương nhìn chằm chằm màn nước bằng ánh mắt sáng rực, có thể cảm nhận rất rõ lực lượng thời gian đang lan rộng ra bốn phía, lực lượng thời gian một chính một phản đang tranh đấu không ngừng.

Tốc độ của dòng chảy thời gian ở chỗ bọn họ đã dần chậm lại, e rằng một khắc bọn họ trải qua ở chỗ này còn chưa tới một hơi thở ở thế giới bên ngoài.

Mà màn nước này được dùng để phơi bày cảnh tượng trong quá khứ, làm chậm dòng chảy thời gian, đảo ngược năm tháng, một công đôi việc, có thể đạt được kết quả như vậy trong cùng một khu vực cũng đủ làm người ta chấn động rồi.

Hồi tưởng thời gian là chuyện làm ít ăn nhiều, có điều dù sao đi nữa thì lực lượng thời gian sẽ trở nên hỗn loạn sau khi hồi tưởng thời gian, nếu muốn làm những việc khác thì độ khó không chỉ tăng vọt gấp mười lần thôi đâu, Ế Minh có thể làm được một cách dễ dàng như vậy, chứng tỏ Ế Minh rất mạnh.

Tất Phương không chú ý ngay đến nội dung hồi tưởng thời gian, bởi một khắc trì hoãn kia còn chưa tới một hơi thở ở thế giới bên ngoài, mà ở nơi thời gian hỗn loạn này, thứ không thiếu nhất chính là thời gian.

Hắn nhìn chằm chằm mười hai sợi Kim Đới của Ế Minh với ánh mắt sắc bén, như thể nhìn thấy mười hai sinh mệnh, rồi trầm giọng mở miệng: “Ngươi tham ô tài nguyên của mỗi lần khởi động lại Giang Sơn Xã Tắc Đồ.”

Câu nghi vấn, nhưng giọng điệu chắc nịch.

Ế Minh nuôi dưỡng mười hai người con, tượng trưng cho mười hai canh giờ, là Thập Nhị Thái Tuế.

Thập Nhị Thái Tuế được sinh ra để quản lý thời gian, tượng trưng cho một khoảng thời gian nào đó của trời đất, ngay cả ở thời đại Viễn Cổ, thời kỳ huyết mạch làm chủ, sinh ra Thập Nhị Thái Tuế là chuyện cực kỳ khó khăn, không biết phải tiêu hao bao nhiêu tài nguyên, mà chuyện ra đời ở thời đại kim cổ lại càng khó hơn nhiều.

Tài nguyên cần có là vô cùng vô tận.

Tất Phương nổi giận, cứ tưởng Giang Sơn Xã Tắc Đồ khá khó khởi động, phải tiêu tốn cực kỳ nhiều, nhưng lại chưa từng nghĩ tới hóa ra đều bị Ế Minh trước mắt này tham ô.

Ế Minh khẽ lắc đầu nói: “Lão Tướng quốc hiểu lầm rồi.”

“Mỗi lần muốn hồi tưởng thời gian, đảo lộn lực lượng thời gian, ngăn chặn sự dòm ngó của dị tộc, cũng như cắt đứt sự dò xét của bản tộc, thì lượng tiêu hao rất lớn, chỉ dựa vào sức của một mình ta vốn là không theo kịp, chắc chắn phải nhờ cậy lực lượng của con nối dõi, thế nên cần lấy lại một ít tài nguyên, để chúng có thể hồi phục sau tiêu hao.”

“Lão Tướng quốc ngươi cũng biết đấy, thế giới ngày nay không cho phép sự ra đời của Thần Ma hùng mạnh, suốt một thời gian dài họ chẳng thể giáng thế mà chỉ có thể đau khổ chờ đợi thời đại bất hủ mở ra, do đó cần phải có tài nguyên để duy trì sinh mệnh.”

“Bởi vì lão Tướng quốc che giấu Giang Sơn Xã Tắc Đồ, nên chúng ta đã phạm vào cấm kỵ lớn đến vậy, nếu sự việc bại lộ, Yêu tộc sẽ không chừa cho chúng ta một con đường sống, liều mạng làm ăn, lấy đi một ít tài nguyên cũng không quá đáng lắm đâu nhỉ?”

Bình Luận (0)
Comment