Như vậy hắn có thể hoàn thành đại thiên mệnh, tiến sâu hơn vào cảnh giới Thần Ma
Đáng tiếc ôi đáng tiếc.
Chuyện sắp thành cuối cùng lại bại, bên Đậu Trường Sinh đánh chiếm được tới tận Yêu tộc, xuất hiện việc nhận tổ quy tông, nghênh đón Thánh Mẫu quay về, danh tiếng của Ám Vương hoàn toàn bị cướp đoạt, trở thành kẻ làm nền.
Trước sau có hai chuyện để so sánh, Ám Vương trở thành tên cà lơ phất phơ nào đó, ai mà nhớ được tới hắn nữa.
Bọn họ thấy tiếc thay cho Ám Vương. Lúc này Thiên Thông cũng thở dài, cánh tay run lên một cái, một phần Thiên Cơ Báo từ trong ống tay lộ ra ngoài, không ngờ đó chính là Thiên Cơ Báo viết về Ám Vương.
Lần này Lâu chủ Thiên Cơ Lâu thu tiền, thậm chí còn chia cho bọn họ ba phần lãi, cũng không cần bọn họ khen cái gì trái lương tâm, chỉ cần viết đúng sự thật ra là được.
Trong thiên hạ vẫn còn chuyện tốt như vậy sao.
Đương nhiên là Thiên Thông dùng hết sức, cực nhọc vất vả mấy ngày liền để viết phần tình báo mà Ám Vương tự mình đưa tới cho Thiên Cơ Lâu thành một phần bản thảo vô cùng hài lòng.
Đáng tiếc là không được phát hành.
Thời khắc quan trọng bài báo này bị ngăn lại, là lệnh từ bên trên xuống.
Thiên Thông cũng hiểu được nguyên nhan, điều này có nghĩa là phần Thiên Cơ Báo này rất có sức nặng, liên quan đến việc Ám Vương chứng đạo.
Nếu như thật sự có thể thành công thì đương nhiên sẽ được phát hành ra, nhưng sau cùng vì một biến cố mà không đủ để xong việc, thiếu mất ba phần. Giờ nếu cố phát hành ra thì cũng vẫn được, nhưng tỷ lệ thành công sẽ giảm xuống, cho nên không nếu không phát hành nữa, đợi cơ hội tiếp theo.
Chuyện tiến sâu lên Thần Ma đương nhiên là cần có tiếng trống cổ vũ tinh thần thêm hăng hái, như thế khí thế mới dồi dào được, nếu như cứ cản trở mãi, khí thế suy sụp, thành công sẽ rất mong manh.
Nhưng hôm nay Thiên Thông xem ra, mặc dù còn chưa bắt đầu tạo được đà, bề ngoài Ám Vương còn chưa tiến vào được Thần Ma, nhưng trong thâm tâm đã hỏng bét, nếu như tâm tính bất ổn thì tương lai cũng khó mà thành công được.
Thiên Thông chậm rãi cầm lấy một phần Thiên Cơ Báo, tự mình thưởng thức một lần nữa.
“Nơi nào có ánh sáng, nơi đó sẽ có bóng tối.”
“Chỉ cần là nơi có người thì sẽ có hắn, đây là vương giả thống trị thế giới hắc ám – Ám Vương.”
“Ám Vương được sinh ra vào Đại Chu năm thứ nhất, khi đó chiến tranh xảy ra khắp nơi, thiên hạ không thái bình, đại thế Cơ Chu đã hình thành, càn quét khắp nơi, mà vào ngày đó, một lão giả của Thiên Ma Tông đã mang về một nam anh.”
“Vốn coi trọng hắn có thiên phú không tệ, coi như phân thân để bồi dưỡng, chưa từng nghĩ khi nam anh chậm rãi lớn lên, trong Thiên Ma Tông bộc phát nội chiến, lão giả chết thảm trong xung đột, Ám Vương thuận thế vượt qua nguy cơ lớn nhất trong đời.
“Từ đó một ma tinh xuất hiện trong thiên hạ, ba lần đánh với Tư Mã Phương Nghị, sáu lần đánh với Á Thánh, giết Thái tử, biến cố diệt môn… Ám Vương tự mình tham gia toàn bộ, trở thành cự nghiệt của Thiên Ma Tông, thế lực của hắn kéo dài từ Thiên Ma Tông tới Âm Cực Tông, xâm nhập vào các tông môn chính đạo, trải dài khắp mọi ngõ ngách trong thiên hạ.”
“Cái tên Ám Vương vang vọng cả thiên hạ.”
Thiên Thông đưa tay ấn xuống hai chữ Ám Vương, trong lòng thầm thở dài một hơi. Ở trên đây có không ít tình báo đều là do Ám Vương cung cấp. Nếu như Ám Vương không chủ động để lộ ra, ai cũng sẽ không ngờ được rằng Thái Tông cũng là ngươi thân của Ám Vương, năm xưa đã sóng vai chiến đấu cùng Ám Vương.
Từ lúc bắt tay với Thái Tông, bẫy chết Thái tử khai quốc, cuối cùng phát động biến cố diệt môn, giết chết Thái tổ Hoàng đế khai quốc, Ám Vương bỏ không ít công sức.
Đáng tiếc là hắn coi thường Thái Tông, Thái Tông là kẻ chơi xong kéo quần lên là không nhận người, vì thế đã tiết lộ gương mặt thật của Ám Vương với Á Thánh, dẫn đến việc Ám Vương đánh nhau sáu lần với Á Thánh, lần nào cũng bại đến mức không ngóc đầu lên được, nhưng sau đó không lâu sẽ lại xuất hiện.
Hai bên cứ đánh nhau như thế cho đến khi Á Thánh chứng đạo mới ngừng hẳn, Ám Vương hoàn toàn thua.
Tuy rằng đó vốn không phải lịch sử vẻ vang gì, nhưng khi Á Thánh đang chứng đạo, một tay nâng đỡ Đại Chu tiêu diệt Hạ Thương, nam chinh bắc phạt, tứ hải thần phục, dưới bối cảnh như thế, việc Ám Vương có thể đánh với Á Thánh như vậy trở thành thời khắc huy hoàng nhất của hắn.
Người có thể đánh nhau với Á Thánh sáu lần mà không chết, thiên hạ này có được mấy người?
Nửa đời trước của Ám Vương có thể nói là rầm rộ uy phong, chưa từng có ngày nào yên tĩnh. Lúc nào cũng như đang làm việc gì đó hoặc là chuẩn bị làm gì đó, thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn hình ảnh của một gã cự nghiệt Ma Đạo.
Rất nhiều bí mật liên quan đến việc này khiến lòng người kinh sợ. Quan hệ giữa Đại Chu và Ma Đạo rất sâu đậm, thật sự không biết nói sao.