Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1427 - Chương 1427. Kiểm Kê Thu Hoạch, Thánh Mẫu Truyền Nhân! 4

Chương 1427. Kiểm kê thu hoạch, Thánh Mẫu truyền nhân! 4 Chương 1427. Kiểm kê thu hoạch, Thánh Mẫu truyền nhân! 4

Hắn không khỏi nghĩ đến Tự Vô Mệnh trước khi rời đi không ngừng lải nhải lèm bèm, đây không phải là Nhân tộc cướp đoạt khí vận của Yêu tộc, mà là Yêu tộc xúc phạm vô lý, chiếm lấy vận khí của tộc ta.

Một câu nói này, nghe thì hơi sai sai nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ lại một chút cũng có vài phần đúng đắn.

“Ngươi còn đang ở Nhân Tổ Miếu ư, ta nghĩ ngươi đã trở về.”

Thiên Cơ lão nhân chậm rãi đi tới, đưa tay vỗ vỗ vai Đậu Trường Sinh nói: “Ở đây cũng tốt.”

“Số Thiên Cơ Báo mới nhất chuẩn bị được phát hành rồi, ta cũng đang định đi tìm ngươi, giúp ngươi một tay để ngưng tụ 【 Thần Thoại Truyền Thuyết】”

“Ngươi đọc số Thiên Cơ Báo này trước, sao chổi 【 Thần Thoại Truyền Thuyết】 như thế nào?”

“Có phải rất hay không.”

“Ta vẫn cảm thấy thế này nghe hay hơn đống tai tinh, sát tinh hay ác tinh gì gì đó nhiều.”

“Mấy cái kia được nhắc tới quá nhiều rồi, ví dụ như Kình Dương hay Đà La gì đó, còn sao chổi này chỉ có một thôi, đây là một ngôi sao trên bầu trời đấy.”

“Khó lường, quá khó lường.”

“Lão phu thật sự ước ao đó.”

“Chỉ cần ngẫm lại, trăm ngàn năm sau này mỗi khi nhắc tới sao chổi, trong lòng mọi người sẽ hiện ra ba chữ Đậu Trường Sinh.”

“Lão phu âm thầm cảm thấy ghen tị đó.”

“Ghen tị.”

Bầu trời trong xanh và không có mây.

Mặt trời lớn như đang treo lơ lửng trên bầu trời, nhiệt độ ngày càng kinh khủng, những làn gió thổi tới cũng mang theo những luồng gió nóng.

Ngay cả hơi nóng phả vào mặt cũng không sưởi ấm được trái tim Đậu Trường Sinh.

Hiện giờ, Đậu Trường Sinh đang bị đả kích bởi lời nói của Thiên Cơ lão nhân nói với hắn.

Đúng là sao chổi!

Cũng chính từ này, hắn còn nhớ lần đầu tiên hắn nổi danh thì nó là tiêu đề nổi bật của hắn.

Tính đến giờ, cũng đã được mấy năm rồi.

Hắn chưa từng nghĩ hắn sẽ đi một vòng lớn như vậy, từng bước đi của hắn trong lòng đều mang theo rất nhiều hy vọng nhưng cuối cùng hắn vẫn lại trở về vạch xuất phát.

Phải biết rằng đây Đậu Trường Sinh lúc này đối với Thiên Cơ Báo có rất nhiều chờ mong, lần này đi tới Yêu tộc, cũng không phải chỉ vì chuyện của riêng mình hắn,mà còn cả chuyện liên quan đến Yêu tộc và Nhân tộc, trong đó tần suất Thánh Mẫu xuất cực cao.

Thiên Cơ Báo dám bôi nhọ chính mình hắn, nhưng tuyệt đối không dám bôi nhọ Thánh Mẫu, cũng không dám bôi đen quá nhiều người.

Cho nên lần này, trong lòng Đậu Trường Sinh không dám tự nhận là mình xuất hiện dưới hình tượng Quang minh lỗi lạc gì, nhưng hắn cũng nhất định là chính trực mặc dù không có cách nào có thể xua tan ấn tượng của hắn vốn có trước kia, nhưng vẫn phải tìm lại đôi ba phần thanh bạch.

Nhưng loại mong đợi và tâm trạng tốt bây giờ đã hoàn toàn biến mất.

Thiên Cơ lão nhân cũng chú ý tới sắc mặt của Đậu Trường Sinh có chút biến hóa, không khỏi ôn hòa nói: “Cũng đừng nên xem thường sao chổi.”

“Sao chổi cũng một sao trên bầu trời, Tiên Đạo Thượng Cổ thành lập nên Chu Thiên Chính. sao chổi cũng là một trong số đó.”

"Đây chính là vị trí chính thần."

"Nó tốt hơn nhiều so với những thần linh có tên gọi nghe hay ho khác nhiều lắm."

"Nếu thiên giới chưa từng giáng xuống, thời kỳ huy hoàng của Tiên Đạo Thượng Cổ vẫn còn thì vị trí sao chổi này là miếng bánh thơm mà có rất nhiều người tranh đoạt.”

“Lấy danh tiếng của sao chổi cộng thêm cả sự lợi hại của quyền lực của nó cất bước chính là một vị Tiên Thiên.”

"Mặc dù ngôi sao chổi không thể so sánh với mặt trời và các vì sao, nhưng ngươi phải cẩn thận ngẫm nghĩ lại. Thần thoại và truyền thuyết của ngươi thì ngươi muốn trở thành mặt trời, hay là con của mặt trời, ..., và cùng mặt trời đang lơ lửng trên cao không trung kia có khả năng cùng một nhịp thở sao?”

Câu nói cuối cùng của Thiên Cơ lão nhân, có thể nói là đánh thẳng vào linh hồn của Đậu Trường Sinh.

Đúng.

Đậu Trường Sinh không cần suy nghĩ cũng đều có thể biết kết quả, đó là chuyện không có khả năng.

Mặt trời.

Bất kể ở bất kỳ thế giới nào thì mặt trời luôn chiếm vị trí nổi bật nhất.

Tất cả các chủng tộc đều thờ phụng mặt trời như nhau, bất luận là hệ thống thần thoại nào, đều không thể thiếu sự tồn tại của thần mặt trời.

Thế giới ở đây cũng như vậy, mặt trời mang đến ánh sáng cho thế giới, cũng mang theo ngọn lửa, còn có vô số thứ khác như sinh mệnh, hơi ấm, …

Mặt trời và mặt trăng là trung tâm của thế giới, đại biểu cho Thiên Đế và Thiên Hậu.

Đương nhiên, Đậu Trường Sinh sẽ không có những suy nghĩ kiêu ngạo như muốn tạo nên một thần thoại của mình giống như một mặt trời , nội tâm hắn đang vô số từ ngữ, những thoáng cái đã bị vấn đề của Thiên Cơ lão nhân làm cho mất sạch.

Thiên Cơ lão nhân nhìn Đậu Trường Sinh á khẩu không nói nên lời, an ủi nói: "Không có liên quan đến những nhân vật thần thoại cổ xưa mạnh mẽ đó cũng không hẳn là một chuyện xấu.”

Bình Luận (0)
Comment