Ấn ký Thánh Mẫu bắt đầu hiện lên, những tia sáng đủ màu sác, phác họa ra Ngũ Thải Thạch, Đậu Trường Sinh toàn lực kích hoạt ấn ký Thánh Mẫu, phác họa đường cong Ngũ Thải Thạch giống như thực vật, phù trên mu bàn tay Đậu Trường Sinh, bao trùm Đấu Ma Đồ Lục đang nhô lên.
Đậu Trường Sinh không khỏi thò tay, ấn xuống Đấu Ma Đồ Lục.
Đấu Ma Đồ Lục làm từ chất liệu đặc thù, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, cái này căn bản không phải tài liệu phàm tục, cho dù là Đậu Trường Sinh lấy Băng Phách Đao đã đúc lại để cắt nó, nhưng cũng không làm gì được .
Phải biết rõ sau khi đúc lại Băng Phách Đao, lưỡi đao đã là long nha Thượng Cổ Chân Long, thậm chí ngay cả một dấu vết cũng không lưu lại, nó khiến Đậu Trường Sinh biết rõ Đấu Ma Đồ Lục rất trân quý, mang theo bên mình, vào thời khắc mấu chốt thứ này có thể đỡ kiếm bảo mệnh.
Truyền thuyết về Oa Hoàng quá nhiều, nói đến khái niệm cũng quá nhiều, này một lần Đậu Trường Sinh vận dụng ấn ký Thánh Mẫu, cũng không phải bệnh cấp tính chữa loạn, mà là có mục đích rõ ràng.
Tạo người cùng tu bổ thiên không.
Này là công lao lớn nhất sự nghiệp Oa Hoàng, mặt khác như là hôn nhân với các loại thu hoạch mùa màng, tuy nhiên cũng vô cùng trọng yếu, có thể bị lu mờ khi đối mặt với hai thứ này.
Tu bổ thiên không này là một việc , cũng không giống vá y phục, vá lên hai ba miếng là xong.
Thương thiên tan vỡ, xuất hiện lỗ thủng, cái này liên quan đến khái niệm quá rộng lớn, theo cách nhìn của Đậu Trường Sinh điều cơ bản nhất là lực lượng của không gian.
Nhỏ như trữ vật gọi là không gian, lớn hơn gọi là phúc địa, lớn hơn nữa chính là thế giới.
Ngũ Thải Thạch có thể tu bổ thiên không, tất nhiên phải có lực lượng của không gian.
Đương nhiên cái này liên quan đến năng lực lượng càng nhiều, bị giới hạn bởi tầm mắt và kiến thức hiện tại, khẳng định là vô pháp biết rõ tất cả các huyền bí, nhưng ấn ký Thánh Mẫu có thể hữu ích cho lực lượng không gian.
Đậu Trường Sinh đã thử một lần , năng lực ấn ký Thánh Mẫu bắt đầu lan tràn, trong khoảnh khắc, Đậu Trường Sinh có thể cảm nhận rõ ràng rằng mối liên hệ của mình và Long Môn đang không ngừng tăng lên.
Tầng ngăn cách kia, đang tại không ngừng bị xé nứt.
Ngay khi Đậu Trường Sinh dùng sức, lại tiếp tục thử thêm môt lúc, một bàn tay rộng to lớn vươn ra, ấn trên bả vai Đậu Trường Sinh, Tự Vô Mệnh trầm giọng nói: “Không nên tiếp tục thử đâu, bây giờ đã đủ rồi.”
“Lại nói thêm, chấn động trên Bất Dạ Chi Thành, như vậy sẽ khiến các mật thám của vạn tộc chú ý, việc này đối với kế hoạch tương lai hoàn toàn bất lợi.”
“Bây giờ chấn động như vậy, đủ để khiến Quảng Hàn tiên tử biết rõ nặng nhẹ.”
“Thu thứ trên tay kia, Phong Diệc Tình ngăn không được Quảng Hàn tiên tử, không muốn bị Quảng Hàn tiên tử phát hiện, nàng hỏi sẽ nói là Long Môn.”
Tự Vô Mệnh cúi đầu thật thấp nhìn bàn tay Đậu Trường Sinh, Đấu Ma Đồ Lục có thể che dấu hào quang cùng với dị tượng, nhưng là không thể che dấu chấn động, bàn tay to lớn của Tự Vô Mệnh lục lọi không ngừng từ trong ngực, cuối cùng lôi ra một hắc bố, trực tiếp ném cho Đậu Trường Sinh nói: “Cái đồ vật này có thể che dấu hiệu quả.”
“Tuy không phải Thần Binh, nhưng hiệu quả cũng không khác so với Thần Binh là mấy, nhưng mà thứ này có năng lực là do gia trì của Thần Binh, năng lực cũng sẽ không ngừng suy yếu.”
"Sau khi năng lực yếu đến một tầng nhất định , nhất định phải bổ sung lại, sử dụng cũng phiền, bổ sung cũng phiền, bình thường ta cũng lười dùng, ngươi cứ cầm lấy sử dụng trước, chờ đến khi năng lực cạn kiệt, lại đến tìm ta, hoặc là tẩu tử ngươi cũng được.”
Hắc bố vô cùng tinh xảo, trên có ấn kiếm văn, khúc chiết uyển chuyển, gập ghềnh, trong đầu Đậu Trường Sinh hiện ra một hàng chữ.
Uốn khúc như ruột cá!
Đây là một phần của Ngư Tràng Kiếm, trên năng lực của Ngư Tràng Kiếm.
Đậu Trường Sinh đưa tay cần lấy bao bố của Ngư Tràng Kiếm, sau đó tiện thể quấn trên bàn tay mình, trông vô cùng khó coi, Đậu Trường Sinh rất nhanh đã hiểu ra, hắn thiếu một bao tay loại Bán Thần Binh, sau này trở về sẽ chế tạo một đôi sau.
Phương xa truyền đến thanh âm ồn ào, rối loạn thành từng trận, Đậu Trường Sinh giương mắt nhìn một nữ tử, đang đi về phía hắn.
Hai mắt có thần, lông mày tỉa tót, sống mũi cao thẳng, bên cạnh gò má hiện lên lúm đồng tiền, đèn đuốc chiếu sáng trên mặt nàng, màu da nàng óng ánh, mềm mại như ngọc.
Một bộ tử y đón gió bay lên, tóc dài xoã xuống, tử sam như hoa, xinh đẹp thanh nhã, cao quý tuyệt tục.
Tướng mạo Quảng Hàn tiên tử không xưng được là thiên hạ vô song, nhưng chắc chắn là người hấp dẫn nhất, Đậu Trường Sinh trông thấy đôi mắt đối phương, tim đập thình thịch, phảng phất như nhìn thấy mối tình đầu.
Bên trong con ngươi lộ ra một tia bối rối, loại tâm trạng không nên xuất hiện, cứ xuất hiện hết lần này tới lần khác.