Đối phương có năng lực đánh vỡ phòng ngự Bất Dạ Chi Thành, hoàn toàn có thể xác định phương vị của hắn, nếu đuổi bọn hắn đi, để nàng có cơ hội trốn thoát, có thể gia cố lại phòng ngự Bất Dạ Chi Thành .
Ánh mắt Quảng Hàn tiên tử chuyển động, nhìn Tự Vô Mệnh cao lớn khôi ngô, trong lòng thở dài một tiếng, có mãng hán này, cũng đủ câu đủ thời gian.
Thua rồi.
Lần này nàng sẽ thua thôi.
Không thể tin được, không chỉ Thần Ma phải phòng , mà ngay cả phàm tục cũng phải phòng.
Từ lúc nào một kẻ chẳng phải Thần Ma, mà lại mạnh như vậy.
Loại này năng lực, tám phần là Long Môn.
Nhân tộc muốn hạ thủ với Long Môn.
Việc này nhất định sẽ khiến thế cục thiên hạ xảy ra đại biến, không, Nhân tộc có thể đền bù tổn thất Long tộc, lấy Thương tộc tu bổ Long tộc.
Thương tộc hoàn toàn trở thành chiến lợi phẩm của Nhân tộc, Yêu tộc có thể sử dụng, Long tộc cũng có thể sử dụng, càng khiến người khác thêm khó mà cự tuyệt là nàng bọn họ cũng có thể sử dụng.
Không khỏi lên tiếng: “Hợp tác là được rồi.”
“Ta không muốn đàm phán với Đậu Trường Sinh.”
Nói một câu này ra, trong lòng Quảng Hàn tiên tử nghe thấy tiếng lộp bộp, nàng nói bậy rồi.
Quên Đậu Trường Sinh lòng dạ hẹp hòi nhỏ như lỗ kim.
Vội vàng cứu chữa nói: “Ta nhầm, ta muốn đàm phán với Đậu tiên sinh.”
Đậu Trường Sinh.
Đây chủ đề bàn tán nóng hổi nhất hiện nay.
Tuyệt đối không có một trong số đó.
Nếu chỉ là Thiên Cơ Báo cũng thôi đi, Thiên Cơ Báo là báo của Nhân tộc, đưa tin chủ yếu về thiên tài Nhân tộc cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng các loại báo mà Quảng Hàn Tiên Tử đặt, bên trên tất cả đều tấp nập đưa tin về Đậu Trường Sinh.
Thiên Cơ Báo, Cự Nhân Báo, Linh Báo, Phượng Hoàng Báo, v.v.
Đã trực tiếp đào bới hết cả cuộc đời của Đậu Trường Sinh, những sự kiện có liên quan, lại bị nhắc lại một lần nữa.
Quảng Hàn Tiên Tử có muốn ngó lơ Đậu Trường Sinh cũng khó.
Bất Dạ Chi Thành vẫn luôn lơ lửng bất định, nguồn tin tức của Quảng Hàn Tiên Tử đến từ những khách nhân không ngừng lui tới Bất Dạ Chi Thành, thứ hai chính là các loại báo chí.
Hai cách đều có cái tốt của nó, khách nhân đến đây có thể biết được một số bí mật, còn báo chí tuy rằng đăng những tin tức mà mọi người đều biết, nhưng thắng ở chỗ toàn diện, mỗi sự kiện lớn từ đầu đến cuối đều có miêu tả.
Trên báo chí là Đậu Trường Sinh, trong cuộc nói chuyện của các khách nhân ở Bất Dạ Chi Thành, vẫn là Đậu Trường Sinh.
Ba chữ này giống như có ma lực, mê hoặc tất cả mọi người trong thiên hạ.
Lúc này bọn họ hưng phấn như vậy, nguyên nhân chủ yếu trong đó là vì thân phận của Đậu Trường Sinh bị bại lộ.
Mặc dù vẫn chưa có bất cứ chứng cứ gì để chứng minh vụ án thảm sát diệt cả nhà người ta, tàn sát cả một mạch này là do Đậu Trường Sinh làm, nhưng Đậu Trường Sinh là Ma Đạo yêu nhân.
Chỉ một thân phận này cũng rất dễ khiến người ta tin tưởng, tất cả đều là do Đậu Trường Sinh làm.
Quảng Hàn Tiên Tử ngồi trên chủ vị với tư thế ưu nhã, nàng đã thay một bộ quần áo mới, trang phục rộng rãi phóng khoáng ngồi quỳ ở dưới đất, toát lên một sự xinh đẹp khỏe khoắn, cũng là tôn lên mấy phần anh khí.
Trước sau thay đổi một bộ phục sức, khí chất cũng phát sinh biến hoá, giống như đổi thành một người khác.
Đậu Trường Sinh và Tự Vô Mệnh mỗi người ngồi ngay ngắn ở hai bên trái phải, Phong Diệc Tình cũng không vào trong mật thất này, mà là tiếp tục đứng trên thuyền hoa, bắt đầu yểm hộ cho bọn họ, thu hút sự chú ý của những kẻ có mưu đồ.
Mật thất lặng ngắt như tờ, bầu không khí vô cùng ngột ngạt.
Tự Vô Mệnh cúi đầu chơi ngón tay, cũng không biết đang nghĩ cái gì, Đậu Trường Sinh híp mắt giống như đang ngủ, cuối cùng, Quảng Hàn Tiên Tử chủ động phá vỡ trầm mặc, nàng nói: “Giúp đỡ Nhân tộc rất đơn giản, nhưng sau đó Long tộc truy cứu trách nhiệm?”
“Không biết Nhân tộc đã có biện pháp để giải quyết mối hoạ về sau chưa?”
Tự Vô Mệnh bỗng ngẩng đầu lên, không chút nghĩ ngợi ngợi mà trả lời: “Chuyện này rất đơn giản, chỉ cần tiên tử vào Nhân tộc của chúng ta, như vậy thì có cho Long tộc mười lá gan, Long tộc cũng không dám ra tay với Bất Dạ Chi Thành.”
Quảng Hàn Tiên Tử không đôi co với hắn, mà là rầu rĩ thở dài, nói: “Nhân tộc là bá chủ thiên địa, trong tộc có vô số Thần Ma, một trận tế bái Oa Hoàng, hội tụ không dưới bốn mươi Thần Ma, vạn tộc chấn động, thiên hạ sợ hãi.”
“Lực lượng cỡ này, đã là vô địch thiên hạ.”
“Cần gì phải không ngừng dồn ép một nữ tử yếu đuối như ta?”
“Bệ hạ không thể cho ta một con đường sống hay sao?”
Tự Vô Mệnh duỗi bàn tay rộng lớn ra, ấn xuống mặt đất, mở miệng tán thưởng nói: “Tiên tử đã quá xem thường mình rồi.”
“Tiên tử chỉ dựa vào sức của một mình mình mà có thể sáng lập nên một cơ ngơi như Thiên Ngoại Thiên, không biết đã làm cho bao nhiêu nam tử hổ thẹn.”