Đậu Trường Sinh tiêu sái ra khỏi phòng, trong lòng mĩ mãn. giờ đây Nhân Tổ Miếu không còn gì đáng để hắn lưu luyến nữa. Đậu Trường Sinh định đến Thiên Ngoại Thiên lập công.
Đúng thế, chính là đi lập công trạng.
Lần trước hắn từng đến Bách Hoa Viên một lần, chỉ là tu hành không phải mục đích của hắn, mục đích thật sự chính là giữ Vạn Hoa Long Mẫu ở lại. Vạn Hoa Long Mẫu cũng là một Tiên Thiên Thần Ma của Long tộc, nếu có thể chặn lại thì Long tộc sẽ mất đi một vị Tiên Thiên Thần Ma.
Ứng Long và Vạn Hoa Long Mẫu không ở đó, chờ đến khi bọn hắn từ Thiên Ngoại Thiên gấp rút trở về, sợ rằng việc Long Môn tranh đoạt cũng đã kết thúc,
Chỉ cần ở đây không nổ ra chiến tranh thì tỷ lệ xảy ra huyết chiến trả thù sau đó cũng không cao.
Thiên Cơ lão nhân liên tục chỉ điểm, làm sao Đậu Trường Sinh không nghe ra được, lần này không giống ở Bất Dạ Chi Thành, nhất định phải nhờ đến lực lượng của Long Môn, thế cũng chưa chắc có thể thành công.
Lần này còn mời cả Vạn Hoa Long Mẫu đến, Đậu Trường Sinh hiểu rõ nếu không có hắn, Nhân tộc cũng có thể nghĩ ra cách, thế mà tại sao lại để chính hắn nghĩ cách?
Đây không phải là nhường cho hắn lập công à? Chờ đến khi đoạt lại được Long Môn rồi, hắn có thể danh chính ngôn thuận mà nắm giữ.
Lão tiền bối đúng là người tốt.
Từ trước đến nay hắn hiểu lầm lão tiền bối rồi.
Đậu Trường Sinh càng thêm áy náy.
Xem kìa, lão tiền bối không chỉ cho mình ngọc Tứ tượng, còn cho mình cơ hội lập công nữa.
Cơ hội lần này không thể bỏ qua được, nhất định phải xử lý thật khéo léo, để đến lúc đó không ai có thể dị nghị được nữa.
Đậu Trường Sinh rời Nhân Tổ Miếu, lập tức đến Thiên Ngoại Thiên.
Nhưng sau khi Đậu Trường Sinh đi, không ít người thở phào nhẹ nhão, trong thời gian Đậu Trường Sinh chiếm giữ Nhân Tổ Miếu, rất nhiều linh mục của miếu cảm thấy rất áp lực.
Tên Đậu Trường Sinh này ở lì trong Nhân Tổ Miếu không đi, còn muốn đến điện thờ tế tự cúng bái.
Nếu đổi lại là người thường làm như vậy đã sớm bị đuổi ra ngoài, dù Nhân Tổ Miếu không cấm tế tự, nhưng cũng không thể cứ vẫn luôn chiếm giữ vị trí này chứ, phải không?
Nơi này cúng bái Thượng Cổ Tiên Hoàng, có yêu cầu nghiêm ngặt rằng người bình thường không được tế bái. Nhưng Đại Chu có 108 châu, con cháu hậu duệ Thần Ma đông đảo, nói cách khác là thân bằng hảo hữu khắp nơi, tóm lại là điện thờ tế tự không bao giờ nhàn rỗi được.
Nhưng khi đó lại phải chừa ra một khoảng thời gian dành riêng cho Đậu Trường Sinh. Nếu chỉ có như vậy thì họ còn có thể chấp nhận được, nhưng quan trọng là Đậu Trường Sinh còn mang tâm bất chính, nhất định là lại vừa ý món Thần Binh khác rồi.
Không ai dám làm phật ý phật ý Thánh Mẫu, nhưng Đậu Trường Sinh từng có tiền án lừa gạt Trạm Lư Kiếm, nếu lại dụ dỗ thêm một Hoàng Đạo thần Binh khác thì phải làm sao đây.
Cuối cùng ông lớn này cũng chịu đi rồi.
Thật là đáng mừng, đáng để bọn họ nâng ly chúc mừng.
Kẻ chủ ý đến Đậu Trường Sinh không chỉ có bọn họ, còn có vài thám tử đến từ Thần Đô, bọn hắn phục vụ cho các thế lực ở khắp nơi, khi trông thấy Đậu Trường Sinh bước ra từ Nhân Tổ Miếu đều giật mình, bọn họ bắt đầu bận rộn hơn, dù không dám trực tiếp theo dõi Đậu Trường Sinh nhưng cũng không khó để xác định hành tung của hắn.
Vì vị trí nào trong Nhân Tổ Miếu cũng có người của bọn hắn, chỉ cần Đậu Trường Sinh xuất hiện, cả hội lập tức nhận được tin.
Họ muốn xác định xem Đậu Trường Sinh có phải quay về Thần Đô hay không?
Thế cục của Thần Đô trông như bình lặng nhưng thật ra đã âm thầm dấy lên sóng gió, chỉ cần một người nữa trở về là sẽ lập tức bùng nổ.
Người này chính là Đậu Trường Sinh.
Có quá nhiều người chú ý, cũng quá quan tâm đến cục diện sẽ phát triển thế nào.
Trung Châu, Phương Gia Trang.
Phương Gia Trang nằm cách Long Môn Quan ba trăm dặm, đây là một nơi rất bình thường. Tuy nằm ở Trung Châu - trung tâm của cả thiên hạ nhưng những thôn trang như thế này ở Trung Châu lại nhiều vô số kể, không phải một nơi thần kỳ gì cả.
Cơ mà ở một nơi bình thường như vậy lại hội tụ những lực lượng mạnh nhất thiên hạ.
Đại Nhật Tông, Nga Mi Phái, Trường Sinh Cốc, Thần Thủy Cung, Vạn Pháp Tông.
Năm tông chính đạo hội tụ tại đây.
Tông chủ Vạn Pháp Tông là một lão giả lôi thôi. Lúc này quần áo trên người gã đang mở ra một nửa khiến phần lớn da thịt xanh đen lộ ra ngoài, trên mặt có một vết sẹo dài khoảng chừng một ngón tay cái, vết sẹo này nếu nằm ở trên cánh tay đã có thể nhìn thấy rõ ràng, nói chi lại nằm ở má trái.
Điều này khiến tướng mạo của Tông chủ Vạn Pháp Tông nhìn qua rất dữ tợn, trông như ác quỷ. Dường như hắn không phải nhân sĩ chính đạo mà là một tên tà ma ngoại đạo.