Trong lòng Đậu Trường Sinh có một linh cảm, nhưng vẫn còn thiếu thứ gì đó.
Đúng, là Long Môn.
Nếu là khí tức Long Môn thì sao?
Vạn Hoa Long Mẫu ngẫu nhiên gặp được vật liên quan đến Long Môn, chắc chắn sẽ tra rõ ràng. Như vậy, trong thời gian ngắn Vạn Hoa Long Mẫu sẽ không rời đi.
Không, như vậy cũng không được.
Long Môn chắc chắn phải mở.
Nếu nhìn thấy vật liên quan đến Long Môn, nhưng Long Môn mở rồi thì cũng vô dụng, cho nên như vậy vẫn chưa đủ khiến Vạn Hoa Long Mẫu chắc chắn ở lại.
Đậu Trường Sinh suy tư một lúc lâu, Long Môn không được, vậy có một thứ nhất định có thể.
Bàn Đào.
Đây là chí bảo kéo dài tuổi thọ, nhất định sẽ khiến Vạn Hoa Long Mẫu không thể bỏ qua, cho dù Long Môn mở ra thì Vạn Hoa Long Mẫu cũng sẽ không xem nhẹ.
Long Môn có tốt hơn nữa thì cũng vô dụng với Vạn Hoa Long Mẫu, nhưng nếu đoạt được bảo vật kéo dài tuổi thọ, Vạn Hoa Long Mẫu có thể kéo dài tuổi thọ của mình.
Trong đầu Đậu Trường Sinh hiện lên vô rất nhiều cách, cuối cùng đã phủ định phương án lấy Bàn Đào, cách này thực sự quá mạo hiểm. Thứ quá quý rất dễ khiến Vạn Hoa Long Mẫu tức giận làm khó dễ rồi lại giết người đoạt bảo.
Vì lợi ích tư bản, chuyện gì cũng làm ra được.
Đậu Trường Sinh không sợ chết, nhưng nếu Vạn Hoa Long Mẫu làm hại đến Bích Thần Nguyên Quân, thì đây không phải chuyện mà Đậu Trường Sinh mong mỏi nhìn thấy.
Đậu Trường Sinh nhanh chóng có vật thay thế, hạt đào sau khi bản thân ăn Bàn Đào để lại, một hạt rơi vào trong tay Tào Thiếu Dương, còn hai hạt thì được hắn giấu kỹ.
Tuy chỉ là Bàn Đào hạ phẩm, nhưng xuất thân từ Bàn Đào Thụ Linh Căn Bất Hủ, chắc chắn vượt xa Bàn Đào Thụ Tiên Thiên Linh Căn của Thương tộc.
Tào Thiếu Dương không biết tốt xấu, Đậu Trường Sinh tin chắc với hiểu biết của Vạn Hoa Long Mẫu, nhất định có thể đoán ra, biết được giá trị thật sự của Bàn Đào này.
Chỉ là làm như vậy rất dễ bị Bích Thần Nguyên Quân nhìn thấy, muốn lừa được một Tiên Thiên Thần Ma, không có sự giúp đỡ từ Bích Thần Nguyên Quân là không thể.
Đậu Trường Sinh thở dài trong lòng. Tuy chuyện này sẽ tăng khả năng bị lộ, nhưng đến cùng không trực tiếp vạch trần thì vẫn có đường sống, ngụy biện một phen cũng có thể nói cho qua được.
Ít nhất bản thân và Thương Nguyên Sơ tiếp xúc cũng nhiều lần, nói là có được từ Thương tộc thì cũng qua được.
Dù sao ai cũng không tin bản thân hắn có Bàn Đào Thụ Linh Căn Bất Hủ, thực ra hắn và Bích Thần Nguyên Quân không có thành kiến, chỉ cần không lấy Bàn Đào Thụ Linh Căn Bất Hủ ra thì Bích Thần Nguyên Quân cũng sẽ không tin.
Đậu Trường Sinh ngươi có thế ép buộc được gì?
Nhưng rốt cuộc cũng chỉ là phàm phu tục tử, có được thứ đồ cấp bậc Thần Ma đã không tệ rồi, đồ vật cấp bậc Bất Hủ chắc chắn không có khả năng.
Đậu Trường Sinh cũng không còn tâm tư tu hành, bước xuống từ trên đài sen, lập tức đi tìm Bích Thần Nguyên Quân.
Tại Thập Vạn Đại Sơn.
Ám Vương cầm một phần báo cáo trên tay, bất giác bật cười lớn.
Ha ha ha!
Tiếng cười vang vọng khắp bốn phương, hàng loạt chim bay lên trời, tràn ngập khắp bầu trời.
Tiêu Thiên Hữu bị thức tỉnh, bất giác nhìn Ám Vương, nhíu mày không vui lên tiếng: “Ngươi nổi điên gì vậy?”
“Không biết hôm nay ngươi bị truy nã, cần che giấu hành tung sao.”
“Ngươi chết rồi cũng đừng lo, đừng liên lụy đến thế thân ta. Đây là thứ thuộc cấp võ đạo nhất phẩm, nếu thất bại thì ngươi phải đền gấp đôi.”
Ám Vương khí phách hừng hực, không quan tâm vung tay nói: “Đi cùng một thế thân như người thế nào chứ?”
“Cho dù đi cùng ba trăm, năm trăm người như ngươi cũng không sao cả.”
“Chỉ cần ta chứng đạo Thần Ma, cái giá này với ta mà nói cũng chẳng đáng kể.”
Tiên Thiên Hữu nâng tay, trực tiếp đoạt lấy tin báo trong tay Ám Vương, sau đó đọc nhanh như gió, cười lạnh liên tục, lên tiếng: “Đậu Trường Sinh muốn làm Ma Đế?”
“Đúng là tự tìm đường chết.”
“Ma Đạo tồn tại đến nay không biết đã bao nhiêu vạn năm rồi. Nhưng từ xưa đến này chỉ có hai vị Ma Đế, hắn muốn làm Ma Đế đời thứ ba, chuyện này không thể.”
“Chư tông Ma Đạo nào sẽ công nhận hắn?”
“Thiên Ma Tông sẽ không công nhận, Hợp Hoan Tông cũng không, Âm Cực Tông cũng sẽ không, Vạn Độc Môn cũng sẽ không.”
“Chưa nói là không một bên nào ủng hộ hắn, mà chư tông chính đạo cũng sẽ không đồng ý, Đậu Trường Sinh trong ngoài đều không phải người, chuyện này quả thực là ngu ngốc, là thấy lợi mà tối mắt.”
“Không đúng, chuyện này chưa chắc là Đậu Trường Sinh chủ động để lộ, là có người cố ý làm.”
Ám Vương hăng hái hỏi: “Hắn là ai?”
“Ta chỉ biết một chuyện, chính đạo sẽ không từ bỏ mà để yên, đồ đệ này của ta cũng không phải thiện lương gì, giữa bọn họ chắc chắn sẽ có xung đột, khôi phục tranh đoạt chính là quyết chiến.
“Chính Tà tranh đấu.”
“Chỉ cần đồ nhi ta thắng lợi, chính đạo xuất hiện thương vong, đến lúc đó đại thiên mệnh ta vừa thành cũng có thể chứng đạo rồi.”