Thanh Long Bảo Châu và Chu Tước Bảo Châu bay vòng quanh Đậu Trường Sinh. Đậu Trường Sinh lập tức rời khỏi Bách Hoa Viên, hai luồng sáng xuất hiện trên tay, lập tức chiếu vào Thanh Long Bảo Chau và Chu Tước Bảo Châu, hai viên bảo châu tự động kích thích.
Tứ Tượng Nguyên Linh Trận xuất hiện, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tướng, Huyền Vũ, bốn tượng đứng ở bốn phía Đông Tây Nam Bắc của Đậu Trường Sinh, đã bắt đầu tự hình thành một thế giới, bảo vệ Đậu Trường Sinh bên trong.
Đậu Trường Sinh biết đây là giả, tuy có thể cản trở Thần Ma thăm dò, nhưng nếu Thần Ma thực sự đích thân nhìn trộm thì thực sự không thể phòng được.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi, nơi này gần với Bách Hoa Viên, là lãnh địa của Nhân tộc, Thần Ma dị tộc sẽ không dám nhòm ngó, Thần Ma bổn tộc cũng sẽ không gây chuyện với Bích Thần Nguyên Quân, dù sao như vậy sẽ khiến Tự Vô Mệnh chú ý.
Với danh tiếng của đại ca nhà mình, sợ là ngày nào cũng quấn lấy ngươi, không khiến nhà ngươi hỗn loạn thì chuyện này không xong.
Tuy chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhưng trước giờ Đậu Trường Sinh đều không dựa vào vận may. Vươn tay nắm kéo kiếm bố Đan Dương, ấn ký Thánh Mẫu bắt đầu nổi bật, lực lượng đặc biệt bao phủ. Tuy không thể dùng để giết địch nhưng ngăn chặn Thần Ma trông ngóng thì vẫn có thể.
Cuối cùng Đậu Trường Sinh không ngừng đưa pháp lực vào trong kiếm Đan Dương, vốn chỉ là kiếm bố Đan Dương lớn chừng khăn mặt cùng loại, đang tăng trưởng với tốc độ mắt thường thấy rõ, bắt đầu điên cuồng bao phủ bốn phương, đã phong tỏa khắp bốn phương.
Ba đạo thi thố từ đầu đến cuối, lúc này Đậu Trường Sinh mới an tâm. Trừ phi là Thần Ma chủ động phá vỡ Tứ Tượng Nguyên Linh Trận, đập vỡ kiếm bố Đan Dương, áp chế ấn ký Thánh Mẫu, nếu không chắc chắn sẽ không cảm nhận được nội bộ.
Đúng vậy, bản thân phải dùng bảo bối nhà minh chứ, đơn giản cũng giống như kẻ cướp vậy, từ đầu đến cuối bày bố nhiều như thế.
Nếu không phải ấn ký Thánh Mẫu và kiếm bố Đan Dương, Đậu Trường Sinh không dám lấy Bàn Đào ra.
Ánh mắt nhìn vào cây Bàn Đào xanh mơn mởn, lá cây xanh như ngọc che chắn, cũng có thể nhìn thấy rõ từng quả màu hồng.
Bây giờ cần Bàn Đào Thụ linh căn không lấy ra, không thể hấp thụ linh khí đất trời, liên kết nuôi dưỡng lực lượng địa mạch. Nếu là nơi khác, e rằng Bàn Đào bên trên bắt đầu dần dần héo úa rồi, bây giờ lại hoàn hảo như ban đầu, cũng sẽ không tiếp tục kết quả, Bàn Đào là ăn một trái mất một trái.
Đậu Trường Sinh vươn tay nắm lấy một Bàn Đào hạ phẩm, chớp mắt đã nuốt xuống. Động tác liền mạch, trước sau chưa đến một giây, một phần trăm giây cũng chưa đến.
Bàn Đào đã bị nuốt xuống, hạt đào cũng bị Đậu Trường Sinh nuốt xuống. Ngay khi nuốt xuống thì 【 Vô Tướng Chi Phong】cũng mở ra, lúc này mau chóng ném hạt Bàn Đào vào trong chiếc hộp phong ấn lại.
Mau chóng giải quyết một Bàn Đào, Đậu Trường Sinh bắt đầu tiêu hóa lực lượng Bàn Đào, trong lòng cũng biết rõ như vậy cũng là lừa mình dối người. Bây giờ, một gốc Bàn Đào Thụ Tiên Thiên Linh Căn của Thương
tộc chắc chắn sẽ lại có thay đổi, nhưng tốc độ bản thân nhanh có thể sẽ ảnh hưởng chút.
Đậu Trường Sinh không muốn gây ra thay đổi quá lớn, cho dù muốn hại Thương tộc thì bây giờ cũng chưa phải lúc. Như vậy sẽ quấy nhiễu đến việc vạn tộc đánh dẹp Thương tộc, nhưng không ăn Bàn Đào thì lại lãng phí, đợi đến khi thực lực bản thân càng lúc càng mạnh thì Bàn Đào hạ phẩm cũng không còn tác dụng gì.
Bây giờ Bàn Đào hạ phẩm cũng không thể kéo dài được tuổi thọ, Đậu Trường Sinh ăn cũng chỉ tăng được tu vi, thúc đẩy tiến bộ các loại võ học Thần Ma mà hắn đã đặt nền móng. Còn về dùng tiên đan thảo dược tăng cường tu vi, sẽ khiến nền tảng tu vi bất ổn, Đậu Trường Sinh căn bản không quan tâm.
Phẩm cấp Bàn Đào rất cao, bảo vật cấp bậc Bất Hủ, phàm phu tục tử như ngươi ngay cả Thần Ma cũng không bằng, sẽ khiến nền tảng ngươi bất ổn, ngươi quá xem thường hai chữ Bất Hủ này rồi.
Sau khi nuốt xuống một Bàn Đào, Đậu Trường Sinh bắt đầu ngưng tụ Bất Diệt Chi Linh.
Một canh giờ sao, Đậu Trường Sinh lại thở dài, thứ này không dùng thì không biết, dùng rồi mới biết hiệu quả thực sự rất tốt.
Đậu Trường Sinh ngưng tụ tĩnh khí, cuối cùng lại nuốt xuống Bàn Đào bắt đầu tu hành.
Sau khi ăn liên tục năm Bàn Đào, Đậu Trường Sinh bỗng cảm thấy thế giới hoàn toàn khác, con người như thăng hoa, tâm hồn thanh khiết như ngọc, ảnh hưởng của trời đất đối với linh hồn đến từ trời và đất bỗng chốc biến mất hơn phân nửa.
Bất Diệt Chi Linh hoàn thành, cũng có nghĩa ngươi coi như chết đi, có thể luân hồi sau thức tỉnh quá khứ. Thế nhưng hôm nay nếu như thiếu hụt, luân hồi mất tích, độ khó sẽ tăng lên gấp mười lần, tác dụng của Bát Tử hi Linh kém xa so với Bất Tử Chi Thân.
Bất Diệt Chi Linh chủ yếu là dùng Bất Diệt Chi Linh tinh khiết, Cho nên có thể được tu luyện với sự trợ giúp từ Bàn Đào, nhưng ý chí Bất Hủ thì không thể. Như vậy quá phụ thuộc vào sen trắng, cho nên bản thân chỉ có thể tu hành 《 Lục Đạo Luân Hồi Quyền》và “Lục Đạo Luân Hồi Chưởng.”