Cho dù là giữa ban ngày nhưng pháo hoa đủ màu sắc không ngừng bắn trên trời cao, vô số điểm sáng tựa như ngôi sao rơi xuống, tươi đẹp, đầy màu sắc.
Thoáng chốc thu hút ánh mắt tất cả mọi người trong Phường Thị Thần Bí, bất giác đều nhìn cảnh tượng đẹp đẽ này.
Một người thấy vậy không nhịn được cảm thán: “Nhìn cách thức bắn pháo hoa này, xem ra là có Thần Môn vào cửa rồi.”
Đậu Trường Sinh chậm rãi dời tầm mắt, biết được tính hiệu này có nghĩa Vạn Hoa Long mẫu đã đến Phường Thị Thần Bí rồi, trong lòng bất giác kiên định. Cửa ải khó nhất đã qua rồi, những gì còn lại là từng bước biểu diễn là được.
Trong Phường Thị Thần Bí có một con đường chính ngang qua rùa đen, Vạn Hoa Mẫu Long rất hứng thú với Phường Thị Thần Bí, đi vào nơi náo nhiệt, nhất định phải đi vào con đường này.
Cho nên dù Vạn Hoa Long Mẫu có hứng thú, đại đạo Phường Thị Thần Bí, hay là đi thẳng đến tháp Hoàng Kim, muốn xem xem có tài nguyên cấp bậc Thần Ma gì đều phải đi ngang qua chỗ gần Đậu Trường Sinh, đến lúc đó Đậu Trường Sinh lấy hạt Đào ra, nhất định sẽ khiến Vạn Hoa Long Mẫu hứng thú.
Đậu Trường Sinh đi đến một góc gần con đường chính, dừng lại chừng ba mươi nhịp thở, một nam tử chân tay thô to, vóc dáng thấp bé đi đến, thấp giọng nói: “Đã lấy đồ chưa?”
“Ngươi có mang võ học Thần Ma mà ta cần theo không?”
Đậu Trường Sinh khẽ cúi đầu nhìn người đến, nhất là đôi mắt màu tím sáng rực của đối phương giống như bảo thạch được khảm vào mắt vậy, rõ ràng là một người Thương tộc.
Đậu Trường Sinh bất giác lên tiếng nói: “Có võ học Thần Ma, nhưng ta muốn kiểm hàng của ngươi.”
“Nơi này quá lộ, rất dễ bị người ta chú ý, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ ít người hoặc là đến chợ đen giao dịch đi.”
Thương tộc cười lạnh nói: “Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất sao. Chúng ta giao dịch ở đây trông thì nguy hiểm, nhưng thực ra rất an toàn.”
“Bởi vì bất kỳ ai cũng không nghĩ thứ mà chúng ta tra đổi sẽ là thứ quý giá, trong mắt bọn họ, chúng ta chỉ là đang trao đổi những thứ bình thường, nếu nghe theo ngươi đến chợ đêm thì mới nguy hiểm.”
“Dám đến chợ đen giao dịch, chắc chắn đều là những thứ nguy hiểm, hoặc là đồ quý giá. Tuy mỗi giao dịch đều được bảo hộ, nhưng chỉ cần là người chắc chắn sẽ có lòng riêng, không chừng sẽ có người ăn cây táo rào cây sung, báo những tin đặc trưng và liên quan đến ngươi cho người khác. Ở Phường Thị Thần Bí này, không ai dám làm càn, nhưng rời khỏi Phường Thị Thần Bí thì không được che chở, nên chuyện gì cũng có thể xảy ra.”
Đậu Trường Sinh liên tục gật đầu lập tức tạm thời tìm tên này đến, diễn xuất rất tỉ mỉ, lời nói cũng rất có lý. Nếu không phải vì lôi kéo Vạn Hoa Long Mẫu, Đậu Trường Sinh cũng thực sự tin mấy lời qủy quái này rồi.
Thương tộc không khách khí nói: “Lần này ta mạo hiểm như vậy chỉ là muốn có được võ học Thần Ma để tu hành, không phải giao dịch vật truyền thừa gì, Nhân tộc các ngươi căn bản không chịu thiệt gì cả.”
“Dùng võ học Thần Ma dị tộc, đổi lấy bảo bối của ta, ngươi kiếm hời rồi đấy.”
“Lấy võ học Thần Ma ra trước đi, ta xác định thử có phải thật là vật truyền thừa không, ngươi yên tâm, ta sẽ không bội ước đâu, so với ngươi chắc chắn còn không thể để lộ ra ngoài.”
“Cho nên sẽ không bày trò gì đâu.”
Đậu Trường Sinh do dự chốc lát sau đó lấy võ học Thần Ma đã chuẩn bị trước.
Đây là một bộ chưởng pháp, cũng không phải võ học Thần Ma của Nhân tộc, mà là một bộ võ học Thần Ma của Hoả Liệt tộc.
Thương tộc thật sự rất đặc biệt, thiên phú thần thông có thể biến hóa thành dáng vẻ của vạn tộc. Nó không chỉ có vẻ ngoài, mà có cả thiên phú vạn tộc có sẵn, Thương tộc trước mặt này biến thành Hoả Liệt tộc, cho nên tu hành võ học Thần Ma Hoả Liệt tộc là hợp nhất.
Bộ võ học Thần Ma này ở trong Nhân tộc chỉ có thể hấp thu được ý cảnh tinh hoa bên trong, chứ không thể tu hành thật sự được. Đương nhiên có thể dựa vào nó biến hóa thành tuyệt học, nhưng như vậy thì đã hạ cấp bậc Thần Ma rồi.
Thứ này tốt thì tốt, nhưng cũng phải thích hợp, cho nên ngoài Hoả Liệt tộc thì về cơ bản, giá trị của nó cũng không quá lớn.
Tín vật truyền thừa là một tảng đá đỏ rực lửa, Thương tộc nhìn thấy thì mắt sáng lên, vội vàng vươn tay nắm lấy tín vât truyền thừa, đồng thời cũng đưa hộp gỗ đã chuẩn bị cho Đậu Trường Sinh rồi nói: “Ngươi kiểm tra trước đi.”
Đậu Trường Sinh chậm rãi mở hộp gỗ ra, nhìn thấy Bàn Đào bên trong, vươn tay cảm nhận sức sống bừng bừng bên trên, bất giác tỏ vẻ hài lòng, thuật thế đóng hộp gỗ lại, nói với Thương tộc: “Tín vật truyền thừa ngươi cầm trong tay, chỉ cần nhớ kỹ võ học Thần Ma thì sẽ có được tư cách tu hành. Sau khi quay về chỉ cần đáp ứng yêu cầu tu hành khắc nghiệt là được.”