Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1503 - Chương 1503. Thái Tông Là Cao Tông 2

Chương 1503. Thái Tông là Cao Tông 2 Chương 1503. Thái Tông là Cao Tông 2

Lần bại này, không phải mình không bằng bọn hắn, mà do mình không có tâm tư tính toán.

Thậm chí cực đoan một ít, sợ là Nga Mi Kiếm đã đổi chủ, mình không thể tiếp tục chấp chưởng.

Ánh mắt Nam Minh Chân Nhân sáng ngời nhìn chăm chú Trường Thanh Chân Nhân cùng Hư Hóa đạo nhân, muốn đoán ra trong hai người ai là người bày mưu phía sau màn, hoặc cả hai người đều đúng.

Trường Thanh Chân Nhân phe phẩy quạt, từ đầu đến cuối sắc mặt chưa từng biến hóa, Hư Hóa đạo nhân liên tục cười khổ lắc đầu nói: "Tuy quan hệ của ta và ngươi không hòa thuận, nhưng lần này thật sự cái gì ta cũng không biết.”

Sắc mặt Nam Minh Chân Nhân nặng nề, trầm giọng hỏi: "Thật sự không biết?”

Trường Thanh Chân Nhân ngẩng đầu trả lời: "Ta thật sự không biết.”

Nam Minh Chân Nhân vỗ tay trái, mở miệng phàn nàn: "Đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc.”

"Ta đã được Đậu Trường Sinh tín nhiệm, chỉ kém một bước là có thể thành công, các ngươi làm hỏng chuyện lớn của ta.”

"Cơ hội trừ ma vệ đạo thật tốt, bây giờ lại trôi theo dòng nước.”

Trong lòng Nam Minh Chân Nhân nhỏ máu, mặc dù biết hai người này có mờ ám, nhưng không thể không thần phục, ở chỗ Đậu Trường Sinh không đạt được trợ giúp, chỉ có thể tiếp tục làm Chưởng môn Nga Mi.

Ánh mắt Dao Tinh nhìn về hướng Nam Minh Chân Nhân, không biết câu nói kia là thật hay giả, nhưng Hư Hóa đạo nhân biết rõ nên nói như thế nào: "Aizz.”

"Là ta thô lỗ, không biết Nam Minh Chưởng môn có mưu đồ này.”

"Thế cho nên khiến Nam Minh Chưởng môn sắp thành lại bại, đều là lỗi của ta, sau này ta nhất định tới cửa bồi tội.”

Nam Minh Chân Nhân tiếc nuối nói: "Điều này cũng không trách Hư Hóa Tông chủ, ta cũng chỉ đột nhiên lóe lên suy nghĩ, định nếm thử một chút, không nghĩ được Đậu Trường Sinh thật sự gặp ta, chẳng qua là không tính ra chuyện gặp Đậu Trường Sinh thế mà gây ra phản ứng lớn như vậy.”

"Nói đến Tiểu sư thúc kia của ta, gần đây xuất quan rời khỏi Nga Mi, không biết Hư Hóa Tông chủ cùng Trường Thanh cốc chủ có nhìn thấy hay không?”

Trường Thanh Chân Nhân kinh ngạc nói: "Tiền bối xuất quan?”

"Đây là chuyện tốt, năm đó ta từng được tiền bối dẫn dắt tu hành, ân tình luôn khắc trong tâm khảm, còn chưa từng báo đáp tiền bối, sau đó ta cũng sẽ tới cửa bái phỏng Nga Mi, kính xin Nam Minh Chưởng môn không ngại phiền toái.”

...............

Thần Đô, hoàng thành.

Cơ Xương Kình chắp hai tay sau lưng, nhìn lên vòm trời.

Bách Hiểu Sinh đứng một bên cầm trong tay một cuốn sách, từ từ nói: "Huỳnh Hoặc phạm Tử Vi, tinh tượng rất không tốt.”

"Tám phần là muốn ứng trên người bệ hạ.”

"Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ, đại kế sắp thành.”

Cơ Xương Kình khẽ lắc đầu: "Tinh tượng có biến trẫm không dự liệu được, may mắn là chuyện tốt, có bằng chứng này ở đây, đủ để khiến thiên hạ an tâm.”

"Lần thăm dò chính đạo ngũ tông này, thái độ của bọn hắn nhìn như chân thành tha thiết, thực ra lòng dạ khó lường, bọn hắn căn bản không nghĩ ủng hộ trẫm.”

"Lần tranh đoạt trở lại này, trẫm thua không thể nghi ngờ.”

"Nói cho cùng thiên hạ này còn phải xem thực lực, ngũ tông có năm kiện Thần Binh, nếu kêu gọi thiên hạ chính đạo, đến lúc đó các tông chính đạo tụ tập, còn có thể mang Thần Binh ra.”

"Thiên Yêu chỉ là một cái cớ, Đậu Trường Sinh cũng vậy, cho bọn hắn cơ hội liên hợp, nếu không thì chính đạo năm bè bảy mảng không đủ gây sợ hãi.”

"Nói cho cùng đều do Đậu Trường Sinh, khiến kế hoạch của trẫm biến đổi liên tục.”

"Loại người này chính là gậy quấy phân heo, kẻ phá hoại kế hoạch lớn nhất, vì thế trẫm để ngươi ra tay, cuốn hắn và chính đạo lại một chỗ, như vậy cho dù Đậu Trường Sinh nhìn thấu kế hoạch, nhưng hắn đam mê diễn kịch, nhất định sẽ tiếp tục diễn với chính đạo.”

"Như vậy cũng đầy đủ thời gian cho chúng ta thong dong rời đi.”

Bách Hiểu Sinh nở nụ cười, con mắt híp mắt thành một khe nhỏ, lời nói đầy thâm ý: "Bệ hạ cần gì lừa gạt ta.”

"Rời đi cái gì, bệ hạ tuyệt đối sẽ không rời đi.”

"Không chỉ không rời đi, bệ hạ còn có thể sống càng tốt, trở thành tân hoàng của Đại Chu, rửa sạch tất cả tiếng xấu.”

"Không biết ta nói đúng không?”

"Thái Tông bệ hạ?”

"Hoặc là Cao Tông bệ hạ?”

Cơ Xương Kình quay người, lần đầu tiên dùng ánh mắt chăm chú nhìn về phía Bách Hiểu Sinh, thở dài một hơi nói: "Thật không hổ là đệ tử của Thiên Cơ lão nhân.”

"Ngươi thật là khiến trẫm lau mắt mà nhìn.”

"Người thiên hạ sẽ không thích một vị giết chết thân nhân, năm đó khi trẫm ra tay giết đại ca, cũng đã nghĩ hết những điều này, vốn thân phận Cơ Xương Kình này cũng sẽ chết lúc tráng niên, cho con trai trưởng kế thừa đại vị.”

"Trẫm sẽ không còn chút ô danh nào, nhất định có thể trở thành một đời minh quân, tiếp nhận thiên mệnh, đột phá tới Thần Ma.”

"Đáng hận Trương Thiên Chính lại không cho phép, hắn muốn hoàn thành công danh thiên cổ, danh lưu sử sách, một vị hoàng đế có vết nhơ, bị thiên hạ chán ghét, mới dễ khống chế nhất."

"Trẫm nhìn hắn trước tiên thảo phạt Yêu tộc, lại kích động Hồ Man, phía đông phạt Long tộc, khi đó mỗi ngày trẫm đều sống trong sợ hãi.”

Bình Luận (0)
Comment