Lại nói tới thời gian này cũng quá sớm, vốn cho rằng chí ít trong nửa năm chính đạo mới mất kiên nhẫn.
Dao Tinh đứng dậy rời đi, bầu không khí thoáng cái nặng nề lên.
Trường Thanh Chân Nhân chậm rãi đứng dậy, trước tiên thi lễ với Đậu Trường Sinh, quạt đánh nhẹ lên lòng bàn tay, hỏi Đậu Trường Sinh: "Điện hạ đến Thần Đô đã một đoạn thời gian, không biết khi nào thì thả Thiên Yêu?”
"Bây giờ các tông thiên hạ đều tề tụ về Thần Đô, trong thời gian ngắn vẫn khá tốt, nhưng nếu kéo dài, không có người áp chế ở các nơi khác, nhất định sinh ra hỗn loạn.”
"Các tông chúng ta không kiên trì được bao nhiêu thời gian, nếu Điện hạ còn không ra tay, chúng ta chỉ có thể lựa chọn rời đi.”
Vạn Pháp Tông Hư Hóa đạo nhân cũng đứng dậy: "Trường Thanh cốc chủ nói không sai, Vạn Pháp Tông gánh chịu trách nhiệm suy diễn công pháp, còn phải không ngừng phân tích tinh diệu võ học của tộc ta, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, không thể ở lại Thần Đô lâu hơn nữa.”
"Nếu trong thời gian gần này Điện hạ không thể giải phong ấn Thiên Yêu, Vạn Pháp Tông ta chỉ có thể trở về trước.”
Nét mặt Nam Minh Chân Nhân không có cảm xúc gì, giờ phút này trong lòng rất muốn lớn tiếng trách mắng bọn hắn để nịnh bợ Đậu Trường Sinh, nhưng đáng tiếc, con đường hiện tại dã đi không thông, bình thản nói: "Nga Mi ta cũng có việc.”
Đậu Trường Sinh nhìn chính đạo bắt đầu bức vua thoái vị, thở dài nói: "Ta cũng không cố ý kéo dài, mà chuyện giải phong Thiên Yêu không phải chuyện nhỏ.”
"Bây giờ Thiên Yêu đang ở trong Thần Đô, nếu không bố trí, sau khi Thiên Yêu được giải phong mà phát cuồng, đến lúc đó không biết sẽ chết bao nhiêu người, làm không tốt ta và ngươi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.”
"Gần một tháng qua, tuy ta ở nơi này thưởng thức ca múa cùng các ngươi, mỗi ngày đều uống rượu, nhưng từng giây từng phút ta vẫn đều suy nghĩ, làm như thế nào khi giải phong Thiên Yêu mới trấn an được tâm trạng của hắn.”
Trường Thanh Chân Nhân bình thản nói: "Điện hạ yên tâm, Thái Tông bệ hạ đã cho phép, đến lúc đó có thể mở ra Tiên Thiên Bắc Đẩu Đại Trận và Trung Thiên Tử Vi Đại Trận, hộ tống cho chúng ta.”
"Cửu Ngũ Chí Tôn Đại Trận xuất hiện, lại có chúng ta áp trận, coi như là Thiên Yêu cũng phải thức thời, không dám tùy ý làm bậy.”
Đậu Trường Sinh lắc đầu liên tục nói: "Không thể.”’
"Làm vậy chỉ bức Thiên Yêu đi, đến lúc đó Thiên Yêu từ bỏ trả thù, trực tiếp nam hạ trở về Yêu Sơn, đây đối với chúng ta là tổn thất quá lớn.”
"Cần biết rõ huyết hải thâm cừu của tộc ta với Yêu tộc.”
"Trong cuộc chiến ngàn năm đó, nếu không phải Yêu tộc ra tay tiếp viện Long tộc, Long tộc đã bị tộc ta đánh tan, bây giờ đã rơi xuống thành tiểu tộc tam đẳng, chưa nói đến chuyện do Yêu tộc ra tay, tộc của ta sắp thành lại bại, chiến hỏa ngàn năm không ngớt, không biết đã chết bao nhiêu chí sĩ đầy lòng nhân ái, anh hùng hào kiệt.”
"Nợ máu, không thể không báo.”
"Làm sao có thể cho Thiên Yêu bình an tùy ý rời đi, trở lại Yêu tộc tiếp tục tiêu dao.”
"Vì Nhân tộc, vì những người đã hi sinh, Đậu Trường Sinh ta tuyệt đối không cho phép.”
Đậu Trường Sinh nói đến hiên ngang lẫm liệt, vẻ mặt đầy chính khí, câu chữ đều phát từ đáy lòng, bởi vì đây là lời nói thật, mặc dù đối với trận chiến ngàn năm trước hắn không có cảm giác gì, nhưng mà Đậu Trường Sinh từ trước đến nay vẫn không có hảo cảm với dị tộc.
Bởi vì lần đầu Đậu Trường Sinh tiếp xúc với dị tộc, mỗi tên đều là tiểu nhân, thực tế là Thương tộc quá gây mất thiện cảm, khắp nơi đều có mặt bọn hắn, hơn nữa còn thích đối nghịch với mình, động một chút lại tính kế mình, nếu không phải là mình cao số, đã sớm chết không thể chết thêm được nữa.
Câu nói kia kết thúc, bầu không khí yên tĩnh xuống, không người nào mở miệng, dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Đậu Trường Sinh.
Bất luận kẻ nào nói ra câu đó, đều có thể khiến người tin phục, còn Đậu Trường Sinh thì tuyệt đối không được.
Giống như một kẻ ham sống sợ chết đột nhiên nói ra câu, khổng viết thành nhân, mạnh viết thủ nghĩa.
Đậu Trường Sinh để mắt tới Thiên Yêu.
Trường Thanh Chân Nhân không khỏi trầm tư, bắt đầu tự hỏi lai lịch Thiên Yêu.
Vị Thiên Yêu cũng rất có lai lịch, nếu không cũng sẽ không phong ấn tại Thần Đô, mà là giết chết.
Nên biết rằng phong ấn khó hơn giết người rất nhiều, khi đó không ra tay giết Thiên Yêu là bởi vì Thiên Yêu có chỗ dựa, Yêu Đình chủ động trao đổi, trả giá một ít, đổi lấy bình an của Thiên Yêu.
Chỉ cần phải phong ấn, coi như làm một bài học, qua một thời gian sẽ thả về.
Đối với thiên hạ thì đây là một bí mật, nhưng cửu đại thượng tông tức thì khác, bọn hắn đều có người bên trên, có thể đạt được tin mật.
Tôn Thiên Yêu này mang trong người huyết mạch Thượng Cổ, là hậu duệ của cổ chi Ba Xà.
Loại huyết mạch Thượng Cổ này là truyền thừa trụ cột vững vàng của Yêu tộc, như bây giờ từng tôn được gọi là Yêu Thần Tiên Thiên Thần Ma, mỗi một vị đều có huyết mạch đặc thù, cùng loại với Kế Mông và Anh Chiêu, đó đều không phải tên thật của bọn hắn, mà là chủng tộc, cũng là tục danh của tổ tiên.